Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trở lại thăm Mai nhi.

Tiểu thuyết gốc · 807 chữ

Cũng đã qua mấy ngày, Vạn Kỳ Vũ bí mật đi thăm Mai nhi. Nàng cầm theo một túi 100 lượng bạc, cùng hộ vệ âm thầm đến.

Mai nhi từ ngày cải nhau với Ngô Tuấn đến giờ, cô luôn cảm thấy ấm ức. Dù Vạn Kỳ Vũ hứa chữa trị đôi chân cho cô, nhưng điều đó quá mơ hồ đến nỗi không ai tin là thật. Cô vẫn đau khổ vì đôi chân tàn phế của mình, nay lại đau khổ vì có thể mất đi Ngô Tuấn, người mà cô rất yêu thương, người mà cô đã từng tin là của cô, của một mình cô. Vì vậy, nỗi hận Kỳ Vũ vốn đã nhiều nay hận lại chồng hận. Chỉ là thân phận cô quá bé nhỏ, cũng chẳng dám làm gì ai. Cô ngồi trên chiếc xe lăn của mình, toạ trước sân, nhìn mơ hồ về phía cái cây đang rụng lá, nghĩ phận mình như chiếc lá kia, cũng sẽ có lúc rụng xuống. Bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng gọi,

• "Mai nhi, em có nhà không?"

Phụ mẫu Mai nhi ra mở cửa, họ ngạc nhiên khi thấy người đến là một nữ tử xinh đẹp với mái tóc đỏ rực. Mỹ nữ ôm trên tay túi bạc, cung kính cúi đầu.

• "thúc thúc, cô cô, ta đến thăm Mai nhi"

Phụ mẫu mai nhi hoảng hốt, họ thực sự không dám nhận cái cúi đầu của thánh nữ, họ vội vàng thi lễ.

-"Tiểu thư, chúng ta không dám,xin tiểu thư đừng đa lễ"

Vạn Kỳ Vũ nhìn thấy mai nhi ngồi trong sân, vui vẻ bước vào. Nhưng Mai nhi nhìn thấy Kỳ Vũ thì uất ức lắm, quay mặt đi không thèm nhìn Kỳ Vũ. Kỳ Vũ mở miệng chào hỏi.

• "mai nhi, ta lại đến thăm em đây"

Mai nhi hất mặt sang bên cạnh, "hứ" một tiếng lạnh nhạt.

-"em không cần tiểu thư tới thăm em, tiểu thư về đi"

Mai nhi vừa nói xong khiến Kỳ Vũ sửng sốt, mà người hoảng hốt chính là phụ mẫu Mai nhi, họ vội vàng trách móc.

-"Mai nhi, sao con lại vô lễ như vậy với tiểu thư"

Đoạn quay sang thi lễ với Kỳ Vũ.

"Mai nhi hôm nay tâm trạng không tốt, mong tiểu thư thứ lỗi"

Kỳ Vũ mĩm cười, lắc đầu.

• "không sao đâu, xin nhị vị đừng lo lắng"

Nàng tới gần mai nhi, nhẹ nhàng cúi xuống, và cũng nhẹ nhàng nói.

• "em xem ta mang gì đến cho em nè"

Nói xong liền đưa túi bạc 100 lượng cho mai nhi.

• "trong này có 100 lượng bạc, ta xin phụ thân đem đến cho em. Ta biết số tiền này không nhiều gì, nhưng cũng giúp gia đình em đỡ phần vất vả"

Nàng vừa nói xong, mai nhi quay lại trừng mắt nhìn nàng.

-"TIỀN, TIỀN, TIỀN. VẠN GIA CÁC NGƯỜI CHỈ BIẾT CÓ TIỀN, COI KHINH NGƯỜI KHÁC"

Nói xong liền vứt túi bạc về phía Kỳ Vũ, mà không biết xui xẻo thế nào túi bạc nặng văng trúng đầu nàng. Từ mái tóc đỏ, một dòng máu còn đỏ hơn chảy ra dọc xuống trán, trôi dọc theo mũi rồi rớt xuống cằm. Phụ mẫu mai nhi hốt hoảng tột độ, họ quỳ sập xuống đất van xin.

-" Tiểu thư tha mạng, xin tiểu thư tha mạng"

Mà lúc này Mai nhi mặt cũng xanh không còn giọt máu. Cô biết mình vừa làm một chuyện rất ngu xuẩn khiến cho cả nhà cô có thể bị diệt. Bàn tay cô run lên sợ hãi. Kỳ Vũ lúc này không nói gì. Nàng lặng lẽ lượm lại gói bạc, đến trước mặt mai nhi, nàng đặt túi tiền xuống đùi mai nhi, bất chợt khiến mai nhi giật mình kinh hãi. Nhìn thấy đôi tay run rẩy của mai nhi, nàng nhẹ nhàng quỳ xuống bên cạnh, hai tay ôm nhẹ lấy bàn tay mai nhi, ân cần nói.

• "mai nhi, ta biết em rất hận ta, em cũng không tin là ta sẽ chữa khỏi chân cho em. Nhưng ta xin em, ta cầu xin em, hãy cho ta một cơ hội . Chỉ cần một cơ hội thôi, ta sẽ cứu lấy đôi chân này của em"

Sau đó nàng vỗ nhẹ vào bàn tay của mai nhi, nhẹ nhàng nói

• "6 năm sau ta sẽ quay lại, và lúc đó nhất định ta sẽ chữa lành cả đôi chân lẫn vết thương trong lòng em"

Nói xong liền quay mặt bước đi, để lại mai nhi nhìn theo bóng dáng ấy, cô ôm chặt túi bạc mà bật khóc.

-"tiểu thư, em xin lỗi, em sai rồi. Tiểu thư ơi..."

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.