Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hành động của Thái tử

Tiểu thuyết gốc · 1085 chữ

Quay ngược thời gian một chút, lúc Vạn Kỳ Vũ trừng phạt tên nài ngựa của thái tử. Hắn không bỏ chạy luôn, mà lén lút quay lại xem kẻ trừng phạt mình là ai để tính kế trả thù. Khi biết là ác nữ vạn gia, hắn hoảng hốt chạy về báo tin cho thái tử. Hoàng gia những ngày này đều sẵn sàng binh mã chờ động tĩnh từ Vạn phủ, chỉ cần nguyên soái Vạn Kỳ Sơn sơ hở sẽ lập tức động binh chinh phạt.

Trong phủ Thái tử, Hồ Quý Chén đang vui vẻ ăn nhậu cùng hai mỹ nữ, hắn rất dương dương tự đắc vì mưu kế tài tình của mình. Một khi Vạn Kỳ Vũ chết, Vạn Kỳ Sơn sẽ nổi điên, lúc đó chỉ cần một cái cớ, quân hoàng gia sẽ san bằng vạn phủ. Người có công lớn nhất ở đây chính là hắn, ngai vị thái tử càng thêm chắc chắn hơn bao giờ hết. Hắn mơ màng một ngày hắn làm hoàng đế, oai phong lẫm liệt, nắm quyền sinh sát trong tay. Nghĩ lại mưu kế của mình giăng ra, hắn buột miệng "gia cát có tái sinh thì cũng chỉ nghĩ được như vậy mà thôi". Xong cứ tửu sắc mà hưởng thụ.

Tên nài ngựa hốt hoảng chạy vào.

-"Thái tử, có chuyện lớn rồi"

Hắn lúc này đang rất cao hứng, vui vẻ hưởng thụ, mà khi người ta vui vẻ người ta rất dễ nói chuyện. Hắn nhìn tên nài ngựa.

-"có gì mà lớn chuyện chứ, có bổn thái tử ở đây, bổn thái thái tử gánh hết cho ngươi. Mà.... mặt ngươi bị làm sao vậy?

Tên nài ngựa mặt mũi bầm tím, răng rụng mất mấy chiếc, vội vã thưa.

-"Thái tử, nô tài bị người ta đánh"

Thái tử nghe vậy trợn mắt đập bàn quát.

-"kẻ nào to gan dám đánh người của bổn thái tử, ta giết cả nhà hắn. Ngươi nói ta nghe, kẻ nào?"

Tên nài ngựa nghe vậy thì òa khóc.

-"Thái tử... là... là ác nữ vạn gia"

Thái tử đứng người. Bao ngày qua hắn chính là chờ cái chết của Kỳ Vũ, vậy mà nay Kỳ Vũ không những không chết mà còn khỏe mạnh đủ sức đánh nô tài của hắn mặt mũi bầm tím, hắn hỏi lại.

-"ngươi chắc chắn là tiện nhân đó chứ"

Nài ngựa dập đầu sát đất.

-"Không sai được, nô tài chắc chắn là ả, thậm chí ả ta còn cải nhau với hoàng tử ngay sau đó."

Nghe đến đây thì hắn cảm giác bất an, "hoàng đệ cũng có mặt, không lẽ hắn bắt đầu tranh giành hoàng vị với ta, nếu phụ hoàng biết chuyện..." Hắn cứ mãi suy nghĩ như thế, mà không biết rằng tên nài ngựa vẫn đang khóc lóc kể lễ.

-"Thái tử, nô tài biết ả là hôn thê của ngài, nhưng mà vẫn chưa bước qua cửa. Người ta nói đánh chó phải nể mặt chủ, nhưng ả chưa là gì mà đánh nô tài như vậy, khác nào coi thái tử không ra gì. Thái tử, xin hãy lấy lại công bằng cho nô tài"

Thái tử vẫn đang suy nghĩ, cứ nghe nài ngựa lải nhải, hắn tức giận đập bàn,

-"CÚT, CÚT NGAY CHO TA"

Tên nài ngựa hoảng hốt bỏ chạy, thái tử xô luôn hai mỹ nữ bên cạnh ra.

-"hai ngươi cũng cút luôn cho ta"

Hai mỹ nữ chạy mất, hắn lại lẩm bẩm.

"Không được, ta phải vào cung báo tin cho phụ hoàng" .

Sau đó tất tả chỉnh sửa lại y phục, chạy thẳng vào cung.

Trong cung, Hồ Quý Ly đang phê duyệt tấu sớ, thái giám vào báo

"Bẩm bệ hạ, thái tử cầu kiến"

Hồ Quý Ly đặt bản tấu chương xuống, buột miệng.

-"hắn không ở nhà luyện sách, tới đây làm gì? Cho hắn vào"

Thái giám chạy ra ngoài, hô to

-"Truyền chỉ, cho thái tử kiến giá"

Thái tử chạy vào, quên hết lễ nghĩa, hốt hoảng.

-"Phụ hoàng, vạn Kỳ Vũ, ả ta tỉnh lại rồi"

Hồ Quý Ly liếc nhìn thái tử.

-"ngươi nói thật chứ, có chắc chắn là không nhầm lẫn gì không?"

Thái tử có chút chột dạ, hắn nghĩ "đúng là ta chưa kiểm chứng thông tin đã vội vàng vào cung báo tin rồi, lỡ không phải..." Thế nhưng hắn lại nghĩ, "phóng lao phải theo lao thôi", hắn liền bẩm tấu.

-"Phụ hoàng, cả hoàng đệ cũng đã đối mặt với ả trên phố, cái này có thể giả nữa sao?"

Hồ Quý Ly mặt biến sắc, mắt trợn ngược lên nổi đầy gân máu, mặt đỏ hầm hầm . Hắn ném bản tấu chương đang cầm thẳng vào mặt thái tử, quát mắng

-"đồ ngu, ngươi thấy tai họa ngươi gây ra chưa?"

Thái tử hoảng sợ sập lạy sát đất, ấp úng.

+"Phụ... phụ.... hoàng"

Hồ Quý Ly bật dậy, hắn rời khỏi bàn hùng hổ tới sát bên thái tử, chỉ tay dí đầu thái tử.

-"Vạn Kỳ Sơn là đại tướng tiền triều, quân đội của hắn đều từ thời tiền triều rất trung thành với hắn. Nếu động binh bây giờ chưa nắm được phần thắng, phải biết chờ đợi thời cơ, vậy mà ngươi...."

Nói tới đây lại vung tay đánh vào đầu thái tử một cái bốp.

-"ngươi đã gấp gáp hành động, bứt dây động rừng. Nay không những Vạn Kỳ Vũ không chết, mà Vạn Kỳ Sơn còn sinh ra đề phòng triều đình hơn bao giờ hết. Ngươi... ngươi phá hỏng đại sự của ta"

Nói xong liền đi về lại bàn ngồi xuống, hừ một tiếng.

-"cái chức thái tử của ngươi, sau này ta sẽ xem xét lại"

Nghe đến đây thái tử giật mình hoảng hốt.

-"Phụ hoàng, xin cho hài nhi một cơ hội nữa.

Hồ Quý Ly liếc mắt nhìn thái tử.

-"đi ra"

-"Phụ hoàng, hài nhi..."

-"CÚT...."

thấy hoàng đế nổi giận, thái tử hoảng hốt chạy ra ngoài. Trên đường về, hắn bừng bừng tức giận, lẩm bẩm

-" Mưu kế hay như thế, chỉ vì ả tiện nhân kia tỉnh lại mà ta không những không được khen thưởng còn bị mắng chửi. Vạn Kỳ Vũ, mối thù này bổn thái tử không quên đâu, ta sẽ khiến ngươi SỐNG KHÔNG ĐƯỢC MÀ CHẾT CŨNG KHÔNG YÊN".

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.