Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bình hoa di động

Tiểu thuyết gốc · 752 chữ

Hoàng tử cười ồ lên, như để xua tan mọi chuyện, hắn nói.

-"Tất cả chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi, là hoàng huynh ta đùa giỡn hơi quá đáng, ha ha ha..."

Nói rồi lại đưa tay hành lễ.

-" Ta hôm nay ở đây thay mặt hoàng huynh xin lỗi Vạn tiểu thư"

Kỳ Vũ lúc này cũng thi lễ, nàng lại nhếch mép mỉm cười khinh bỉ.

• "Không dám , không dám. Hoàng huynh của ngài lừa ta nhảy hồ xém mất mạng mà trong mắt hoàng tử ngài chỉ là hiểu lầm, chỉ là đùa giỡn hơi quá đáng. Đúng là xem mạng người như cỏ rác.quả nhiên là huynh đệ nên khí chất cũng rất giống nhau, rất khả ố "

Kỳ Vũ vừa nói xong, mọi người đều ồ lên cười khinh bỉ, nhưng vì là hoàng gia nên bà con không dám nói to,xì xào thầm thì với nhau. Trong hoàn cảnh đó thì ai cũng biết bà con xì xào về điều gì. Hồ Nguyên Trừng xấu hổ lắm, hắn trừng mắt nhìn xung quanh. Hắn dù gì cũng là hoàng tử, người dân ai dám làm mất lòng hắn. Hắn trừng mắt đến đâu, người dân đang cười đều ráng nhịn mà im lặng. Khi tất cả bà con ngưng cười, hắn vẫn còn nghe tiếng khúc khích, nhìn lại thì đó là đào nhi, cô vẫn cười thỏa chí. Hắn trừng mắt nhìn đào nhi, đào nhi liền nép sau lưng Kỳ Vũ, hất mặt khiêu khích hắn. Hắn tức giận lắm, chỉ cây quạt về phía đào nhi

-"Ngươi... ngươi dám...."

Kỳ Vũ nhìn đào nhi, nàng mỉm cười, quay lại nhìn Hồ Nguyên Trừng.

• "không biết nha hoàn của ta đã làm gì mà khiến hoàng tử giận tím mặt vậy?"

Hồ Nguyên Trừng thu tay về, hắn nhanh chóng trấn tĩnh. "Ta rõ ràng là đi chọc tức người ta, sao giờ lại thành ra là người bị chọc tức. Rõ ràng cầm dao đâm người, đã đâm không được lại bị người đâm lại cả ngọn giáo" . Hắn nhanh chóng chuyển chủ đề.

-" Vạn tiểu thư, lúc này tiểu thư lấy thân mình che chở cho một tiểu hài tử, khiến người khác khâm phục, chỉ là..."

Nói xong chỉ quạt giấy vào chiếc phi phong

-" Chiếc phi phong này rất đẹp, nhưng chỉ là bạch phẩm tầm thường, không thể cứu mạng tiểu thư lẫn đứa trẻ. Tiểu thư núp sau chiếc phi phong này thì có tác dụng gì?"

Nói đến đây, lại vỗ quạt giấy vào tay, cố ý nói to.

-"Phi phong quả nhiên rất đẹp, cũng giống như chủ nhân của nó vậy, rất đẹp, và rất vô dụng. Chỉ là một bình hoa di động, không có tác dụng gì khác..."

Đào nhi nghe xong tức giận, nhưng phản ứng người xung quanh lại khác, họ ồ lên trầm trồ."Đúng vậy, thật sự là rất đẹp, rất đẹp a"

Có người lại nói "nữ nhân sau này về chăm chồng sinh con, cần tài năng để làm gì? nếu cho ta lựa chọn, chỉ cần đẹp bằng 1/10 tiểu thư đây ta cũng nguyện ý chăm sóc nàng suốt đời"

Lại có người luận "các tiểu thư quyền quý trước giờ đều là khuê nữ càng vàng lá ngọc, có mấy ai có tài năng gì? ngược lại mà nói, nếu nữ tử mà cầm gươm cầm giáo xông pha nơi chiến trường, lại khó lấy chồng à nha"

Mọi người lại xì xầm "không phải nữ tử là để nam nhân chúng ta bảo vệ đó sao,"

"Đúng vậy, đúng vậy, vạn tiểu thư quả thực là đệ nhất mỹ nữ kinh thành mà"

Những tiếng xì xầm vang lên đều là khen ngợi vẻ đẹp của Thánh nữ, không hề có tiếng chê bai gì, khiến đào nhi và hữu hộ vệ mỉm cười đắc thắng, mà Hồ Nguyên Trừng thật sự rất bối rối. Hắn đã bí thế hoàn toàn, tức giận lắm, hắn ra lệnh cho thuộc hạ

-"ĐI..."

Sau đố thật nhanh rời đi, phía sau còn nghe tiếng đào nhi nói vọng theo.

-"hoàng tử đi thong thả, nếu rảnh rỗi nhớ ghé vạn phủ thăm tiểu thư nhà ta, chúng ta sẽ luận bàn tiếp".

Hồ Nguyên Trừng nghe thấy giận tím mặt, nhưng không thể làm gì, lại bước đi còn nhanh hơn, chớp mắt đã biến mất.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.