Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quang Hy và Sơn Ka

Tiểu thuyết gốc · 1129 chữ

Buổi học sáng náo nhiệt cuối cùng cũng kết thúc, Vạn Kỳ Vũ như thường lệ, né tránh Quang Hy mà chạy nhanh đến nhà ăn để lấy cơm về cho Lý Thiệt Cường. Trong đoàn người xếp hàng, Quang Hy đến sau nhìn Kỳ Vũ nhận cơm rồi ôm hộp gỗ đi mất, khiến công chúa có chút buồn lòng. "ta đâu có ăn thịt nhà ngươi, làm gì mà cả bữa cơm cũng không dám ngồi ăn cùng ta" . Trong lòng ưu tư là thế, Quang Hy không biết Kỳ Vũ mang cơm về là nhường cho Thiệt Cường, bởi lần trước đến khoa dược là thấy cả Kỳ Vũ và Thiệt Cường ngồi ăn cùng nhau, cũng là lúc Kỳ Vũ lấy phần cơm của mình đem đi. Thật ra Kỳ Vũ không có ý gì, chỉ là tự công chúa đa tình mà thôi.

Quang Hy ngồi vào một bàn nào đó ở một góc nào đó, thấy trống vắng trong lòng. Công chúa nhìn khay thức ăn đặc biệt của mình, tự nhiên thèm cảm giác bị một tên tóc đỏ nào đó giành mất. Đang trong khoảng khắc chìm vào dòng tĩnh lặng, chợt có tiếng người hỏi sát bên.

- "Công chúa không ăn mà ngồi nhớ nhung ai vậy?"

Quang Hy giật mình nhìn sang, thật bất ngờ khi người nói là đạo sư nổi tiếng hiền lành nhất học viện, đạo sư Sơn Ka. Quang Hy dù là công chúa nhưng vẫn biết lễ nghĩa, vội thi lễ.

-"tham kiến đạo sư"

Sơn Ka vội xua tay, cười gượng.

- "Công chúa xin đừng khách sáo, ở đây không phải giảng đường, ta không gánh nổi nghi lễ này đâu"

Quang Hy nghe vậy thì thu tay về, đạo sư lại nhìn công chúa mà mỉm cười.

- "Ta ngồi đây với công chúa được chứ"

Nói xong thì cũng ngồi xuống ghế đối diện, đặt khay thức ăn của mình xuống bàn, lại nhìn Quang Hy mà mỉm cười. Nhà ăn học viện Thiên Tinh chia làm hai khu vực, lầu trên dành cho đạo sư và tầng dưới dành cho học viên. Học viên thì không được đến khu vực của đạo sư cho dù có là công chúa, nhưng đạo sư thì thoải mái ngồi khu vực của học viên. Tuy rằng khác khu vực nhưng chất lượng phục vụ như nhau (không tính hai công chúa) . Đạo sư Sơn Ka thấy Quang Hy đang ngơ ngác ngạc nhiên vì đạo sư lại ngồi cùng mình, Sơn Ka mỉm cười bắt chuyện.

-"Công chúa, lúc nãy ta thấy học trò Vũ vừa đi vừa xoa mông, không biết có chuyện gì với em ấy không?"

Quang Hy nghe vậy thoáng giật mình, khuôn mặt có chút đỏ, ngại ngùng quay sang nhìn hướng khác.

-"là...do học trò lỡ tay đánh đệ ấy"

- " Ồ..."Đôi mắt của đạo sư nhìn Quang Hy như đang trêu chọc, đôi môi nở một nụ cười đầy ẩn ý.

- "Là...ghen tuông?"

Quang Hy vội vàng xua tay.

- "đạo sư, xin đừng đùa giỡn vậy mà, tuyệt đối không có chuyện đó, học trò tuyệt không bao giờ ghen tuông với hắn"

Đạo sư cầm đôi đũa gắp một miếng thịt lên, để ngang tầm mắt, ngắm nghía.

- "Thật sự không ghen tuông gì sao?"

Quang Hy khẳng định chắc nịch.

- "hắn không có làm gì có lỗi , mà nếu hắn có thì ta cũng không thèm ghen tuông"

Đạo sư mỉm cười, cầm bát cơm lên bắt đầu ăn cơm, tiện miệng nói.

- "Ghen nhiều tức là yêu nhiều, không ghen nghĩa là không yêu"

Quang Hy nghe vậy thì mặt ngẩng cao , ra vẻ bất cần.

- "học trò đương nhiên không yêu thương gì hắn, học trò chỉ xem hắn là công cụ mà thôi"

Đạo sư mỉm cười liếc nhẹ Quang Hy, khẽ đá lông nheo.

- "Vậy... cái công cụ đó... khi nào công chúa dùng chán thì nhường cho ta có được không?"

- "HẢ..." Quang Hy ngoác miệng ngơ ngác , đạo sư ánh mắt châm chọc.

- "Công chúa biết đấy, cậu học trò ấy rất thông minh dịu dàng, lại rất... đẹp trai. Nhường cho ta có được không?"

- "KHÔNG ĐƯỢC, TUYỆT ĐỐI KHÔNG..." Quang Hy vô thức bật đứng dậy, hai tay đập bàn mà nói to, khiến mọi người xung quanh nhìn vào. Công chúa biết mình lỡ trớn, ngại ngùng ngồi xuống, mặt ửng đỏ, ấp úng.

- "đệ ấy là của ta, ta không nhường cho bất cứ ai khác"

Đạo sư Sơn Ka tủm tỉm cười, ngoáy nhẹ đôi đũa.

- "Được rồi, ta đùa chút với công chúa thôi. Không giành giật đâu, công chúa ăn cơm đi"

Quang Hy trấn tĩnh, nhìn đạo sư ăn được một nửa rồi mà mình chưa ăn được chút gì, liền lặng lẽ cầm chén đũa bắt đầu vào việc. Đợi Quang Hy ăn được một lúc, đạo sư Sơn Ka bất ngờ nói.

- "Dù gì công chúa cũng là nữ tử, đi đánh phu quân như vậy là không có được đâu "

"SẶC..." nghe đến hai chư " phu quân" khiến Quang Hy xém phun cơm ra ngoài, tay bịt miệng, tay còn lại xua.

-"không có, hắn là phu quân của ta bao giờ? Đạo sư đừng đùa nữa "

Đạo sư khẽ nháy mắt.

- "Không phải phu quân, vậy... lấy quyền gì đánh người ta?"

Quang Hy ngại ngùng lắm, không biết nói gì, cứ ấp úng.

- "ta...ta ..."

Đạo sư Sơn Ka nhìn vậy thì tủm tỉm cười, được một lúc rồi bất giác thở dài.

- " Cũng đã lỡ đánh người rồi, đó là việc sai trái, ta nghĩ công chúa cũng nên đi xin lỗi người ta đi"

Quang Hy bĩu môi ,lắc đầu. Từ nhỏ đã sống trong quyền lực, có đánh vài người với công chúa mà nói thì cũng là chuyện thường ngày, thế nên việc xin lỗi với Quang Hy là một điều khá kỳ lạ.

- "ta đường đường là công chúa đế quốc, tại sao phải đi xin lỗi hắn, không bao giờ..."

Đạo sư khẽ nheo mắt.

- "Không xin lỗi thật sao?"

Quang Hy ngạo nghễ khoăn tay, mặt hất sang một bên.

- " đương nhiên là không"

Nhìn tính khí cao ngạo đó của đệ nhị công chúa đế quốc Quang Minh, có lẽ sẽ không dễ để thuyết phục. Đạo sư trầm ngâm một lúc, ánh mắt có chút suy tư, trong lòng có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó, vì dù sao đạo sư Sơn Ka là đạo sư dạy môn "lễ" , và lại là đạo sư của công chúa, thế nên cũng có vai trò nhất định của mình.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.