Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuộc họp khẩn

Tiểu thuyết gốc · 1477 chữ

Đệ nhất công chúa Quang Phục đang rất tức giận, tại sao mà mới hôm qua còn đang yên ổn, khi nàng tiết lộ bí mật cho Quang Hy, hôm nay cả học viện đều biết tin. Quang Phục giận lắm, nhưng vì yêu thương em gái mà không thể trút giận được lên Quang Hy được. Quang Phục đổ mọi cơn thịnh nộ lên đầu Vạn Kỳ Vũ, bởi "chỉ có một kẻ duy nhất có tội mà thôi" . Vốn dĩ Quang Phục định đi tìm Quang Hy và Vạn Kỳ Vũ để giải quyết, thế nhưng học viện bất ngờ có cuộc họp khẩn cấp giữa giờ, và càng bất ngờ hơn là Quang Phục được mời dự họp, nàng không thể không đi.

Quang Phục đi sau lưng đội trưởng đội bảo vệ, theo bước chân đến căn phòng bí mật, nơi mà những lãnh đạo cao nhất của học viện mới được phép tới. Quang Phục bước vào trong phòng, cánh cửa lập tức đóng lại, hàng loạt trận pháp chống nghe lén cũng như bảo vệ được kích hoạt . Hiệu trưởng đưa tay chào.

- " Rất vui vì công chúa đã nhận lời mời, xin công chúa hãy ngồi xuống"

Đồng thời đưa tay ra hiệu mời .Quang Phục tới ngồi vào chiếc ghế mà hiệu trưởng chỉ , trong lòng âu lo. Nàng cũng thừa biết chuyện nàng được mời đến đây vì chuyện tin tức mật bị lộ. Quang Phục nghĩ rằng nếu nàng không phải là công chúa thì nơi nàng đến không phải là phòng họp bí mật mà là phòng tra khảo, dù gì thì lỗi của nàng trong chuyện này không thể xem như không có. Hiệu trưởng mở lời.

-"Công chúa, chắc người cũng biết chuyện tin tức mật bị lộ ra ngoài rồi chứ"

Quang Phục khẽ cau mày, nàng trong lòng rất không vui, nhưng chuyện này đúng là từ nàng mà ra, nàng khẽ gật đầu.

-"ta biết, và ta chấp nhận mọi hình phạt của học viện "

Ba vị trưởng khoa và hiệu trưởng nhìn nhau khó xử. Hiệu phó Công Tôn Sách nhìn đội trưởng đội kỷ luật Triển Chiêu, lúc này cũng đang trầm ngâm, không ai nói gì. Bất chợt Quang Phục bật dậy, giọng cương quyết.

- "ta không phải là người duy nhất có lỗi, phải phạt cả tên Vạn Kỳ Vũ kia nữa, chính ả ta đã phát tán thông tin này "

Trong phòng họp bỗng im lặng cả, trong một chút, đội trưởng tặc lưỡi.

-"Nếu phạt học trò Vũ thì phải phạt tất cả học viên, phạt tất cả những ai mở miệng bàn tán chuyện này, như vậy mới công bằng "

Hiệu phó gật đầu.

-"Đúng vậy, học trò Vũ cũng như bao học trò khác thôi. Khi biết tin tức thì cũng đem ra bàn tán, âu cũng là bản năng của con người thời trẻ tuổi, không thể phạt riêng được"

Quang Phục nghe vậy thì tức giận lắm, hai tay trong vô thức đập mạnh xuống bàn mà quát lớn.

-"ta thật sự không hiểu tên Vạn Kỳ Vũ đó có gì mà các ngươi năm lần bảy lượt bênh vực ả như vậy?"

Phòng họp thoáng chốc lại im lặng, phải một lúc sau hiệu trưởng mới mở lời.

-" Công chúa thử suy nghĩ xem, học trò Vũ chỉ là một tiểu thư đến từ một tiểu quốc, tiểu nữ tử ấy thậm chí còn không có đấu hồn. Chúng ta đâu dại dột bênh vực nàng ta mà làm mất lòng đại công chúa đế quốc chứ? Dù sao chúng ta vẫn là con dân của đế quốc, là thần dân của hoàng đế"

Quang Phục nghe vậy thì có dịu đi đôi chút, lúc này trưởng khoa thuần thú sư lại nói tiếp.

-"Chúng ta không trách phạt bởi học trò Vũ không có chức năng gì trong việc điều tra. Học trò ấy vốn là người không được biết tin mật này, vậy nên không thể trách tội người không có trách nhiệm được, có trách thì trách người đã tiết lộ tin tức ra bên ngoài đội điều tra"

Quang Phục khẽ nhíu mày, vẻ mặt rất không hài lòng.

-"vậy có nghĩa là chỉ có ta và Hy nhi là có tội, chỉ có tỷ muội ta phải chịu trách nhiệm trong việc này, đúng không?"

Trong thoáng chốc im lặng, trưởng khoa thuần chiến binh lắc đầu.

-"Thú thật là cả hai vị công chúa cũng không có lỗi, bởi đội điều tra vốn không có tên cả hai vị công chúa. Chúng ta vốn là không cho đại công chúa biết tin này vì biết thế nào đại công chúa cũng sẽ nói lại với nhị công chúa, mà nhị công chúa nhỏ tuổi không thể giữ được bí mật "

Quang Phục nghe xong thì dịu lại, cảm thấy mình vừa rồi thật quá phận, bởi trong học viện thì nàng cũng chỉ là một hướng dẫn viên mà thôi. Quang Phục chắp tay thi lễ.

-"vừa rồi là tiểu nữ đã nóng giận mà làm chuyện vô lễ, xin các vị đạo sư cùng đội trưởng bỏ qua cho"

Mọi người không nói gì nhưng đều gật đầu hài lòng, Quang Phục cũng ngồi xuống ghế . Lúc này trưởng khoa trận pháp mới nói.

- " Chúng ta thật không trách gì công chúa , chúng ta ở đây ai cũng biết người có lỗi thật sự chính là người tiết lộ tin tức cho đại công chúa. Người đó đủ chính chắn, đủ quyền lực , đủ chức vị để có thể chịu trách nhiệm cho sự tắc trách này. Nhưng ai mà dám trách ngài ấy chứ, chúng ta đành phải im lặng chấp nhận và tùy cơ ứng biến thôi"

Quang Phục cắn nhẹ môi, cảm giác khó xử. Người mà các vị ở đây nói đến chính là hoàng đế, ai mà dám trách hoàng đế chứ, cả cái tên còn không dám nói ra. Quang Phục im lặng không nói, hiệu trưởng sau một lúc trầm ngâm thì nói với Quang Phục.

-"Thật ra chúng ta mời công chúa tới đây chỉ muốn nói với người là hãy bình tĩnh, đừng hành xử gì kỳ lạ, rất dễ bị đoán trúng"

Quang Phục vẻ mặt khó hiểu, hiệu phó Công Tôn Sách nhìn thấy thì lại giải thích thêm.

-" Bây giờ đứng ra bác bỏ cũng không được, mà xác nhận cũng không xong. Chỉ có tăng cường cảnh giác, siết chặt vòng vây, vậy mới mong sự việc sớm chấm dứt"

Đội trưởng đội kỷ luật lúc này lại quay sang Quang Phục, chắp tay thi lễ.

-"Chúng ta chính là mong công chúa hãy giúp đỡ chúng ta bằng cách...đừng làm gì cả. Mọi cao thủ chúng ta đều bố trí vòng ngoài vòng trong cả rồi, cả hai vị công chúa sẽ an toàn, xin đại công chúa đừng lo lắng "

Quang Phục hiểu rằng so với những người ở đây, tất cả đều là xuất khiếu cảnh giới, kinh nghiệm sống rất nhiều, thì nàng có lẽ chỉ làm vướng chân bọn họ. Quang Phục thi lễ.

-"ta biết rồi, ta sẽ không làm gì cả, bây giờ ta sẽ trở về nghỉ ngơi "

Tất cả thành viên đứng lên thi lễ trả.

-"Tạ ơn công chúa "

Cái từ "tạ ơn" sao mà nghe nặng nề quá, người ta tạ ơn nàng chỉ vì nàng "không làm gì" thôi ư? Quang Phục cười cay đắng rời đi.

Khi Quang Phục đi rồi, tất cả mọi người thở dài, hiệu phó Công Tôn Sách trầm ngâm.

- "Vốn dĩ kế hoạch điều tra thân thế quá cồng kềnh lại không hiệu quả, chúng ta dự tính "dẫn xà xuất động" dụ rắn ra khỏi hang, nhưng lại không biết làm sao để truyền tin tức ra ngoài cho thật giống như "vô ý " , không ngờ học trò Vũ lại làm tốt chuyện này như vậy"

Đội trưởng khẽ gật đầu.

-"Đúng vậy, dù có lẽ chỉ là vô tình, nhưng thực sự học trò Vũ đã làm giúp chúng ta phần khó khăn nhất. Bây giờ chỉ cần giăng thiên la địa võng chờ đợi "

Trưởng khoa trận pháp Khổng Minh phe phẩy cây quạt lông, gật gù.

- "Tên gián điệp đó chắc chắn tin rằng tin tức này vô tình lộ ra, hắn sẽ nhanh chóng tìm cách bỏ trốn. Ta đã giăng ngũ hành trận pháp khắp học viện, chỉ đợi rắn rời hang là bắt thôi "

Tất cả đều gật đầu, và tất nhiên là kế hoạch của họ không một ai bên ngoài biết, kể cả hoàng đế.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.