Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

buổi cơm trưa cùng ca ca

Tiểu thuyết gốc · 1052 chữ

Một buổi trưa bình thường tại khoa dược, nó bình thường như mọi buổi trưa khác. Lý Thiệt Cường đang ăn phần cơm tràn đầy linh lực của Kỳ Vũ, còn nàng thì ăn cơm của phàm nhân . Hôm nay đôi mắt vàng của nàng nhìn vô thức vào Lý Thiệt Cường, khiến chàng cảm thấy mất tự nhiên. Thiệt Cường ráng suy nghĩ lại, "sao tiểu thư lại cứ nhìn ta như thế, ta đã làm sai ở đâu sao? Dạo này ta vẫn học hành chăm chỉ, siêng năng luyện công, đâu có sai sót gì. Hay là tiểu thư không hài lòng với tiến độ tu luyện của ta?" . Nghĩ đến đây, Thiệt Cường sinh lòng lo lắng, liền ấp úng hỏi Kỳ Vũ.

- "muội hôm nay sao nhìn ta như vậy, chẳng lẽ ta đã làm gì không đúng sao?"

Vạn Kỳ Vũ giật mình, nàng còn không biết mình đang nhìn chằm chằm Thiệt Cường, nàng cười qua loa.

• "không phải, huynh đừng nghĩ vậy. Ta không có , ta chỉ là đang suy nghĩ đến một vấn đề"

Lý Thiệt Cường thở phào nhẹ nhõm, chàng gắp những thực phẩm cuối cùng,

-"là điều gì khiến muội tâm tư như vậy, có thể nói cho ta biết được không?"

Vạn Kỳ Vũ đợi Thiệt Cường ăn xong, nàng nhìn Thiệt Cường, đôi mắt có chút chán nản.

• "huynh có nhớ chuyện muội kể về việc Quang Hy công chúa dùng muội như một công cụ để xua đuổi ứng cử viên hôn phu là đạo sư Mắc Hài chứ?"

Lý Thiệt Cường gật đầu.

-"có nghe qua, vậy có vấn đề gì khó giải quyết sao?"

Vạn Kỳ Vũ tặc lưỡi.

• "à, chiều nay có buổi luyện kiếm, mà người đứng lớp là đạo sư Mắc Hài "

Lý Thiệt Cường khựng lại, chàng hiểu chuyện gì sắp xảy ra rồi. Khuôn mặt lộ vẻ lo lắng, chưa kịp nói gì thì bên ngoài vọng vào tiếng gọi.

-"Vạn Kỳ Vũ, ngươi có trong đó không?"

Cả Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường đều đứng hình, giọng nói này với Kỳ Vũ thì quá quen thuộc, mà với Thiệt Cường thì có lẽ chàng đã đoán được là ai. Cả hai từ từ quay mặt sang nhìn ra ngoài, đã thấy Quang Hy đang bước vào, miệng nở một nụ cười vui vẻ.

-"Vũ tóc đỏ, chiều nay đi luyện kiếm với ta nhé"

Cả Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường đều cười khổ, mà Kỳ Vũ là người không muốn đi chút nào, nàng lịch sự từ chối.

• "công chúa đi một mình được không, ta cảm thấy hơi mệt"

Quang Hy cười tinh nghịch, tiện tay lấy ra một linh thạch thượng phẩm, thẩy vào giữa bàn.

-"Cái này cho ngươi, đã thấy hết mệt chưa?"

Vạn Kỳ Vũ lặng im không nói, dù có diễn kịch trong học viện nàng cũng không ngại. Nhưng bây giờ ngồi trước mặt Lý Thiệt Cường mà nàng vươn tay lấy linh thạch thì chắc Thiệt Cường đau xót lắm. Nàng không biết phải xử lý thế nào, đành phải ngồi im, nhưng Lý Thiệt Cường thì lại tức giận lắm, quay sang nhìn Quang Hy mà nói.

-" công chúa xin biết tôn trọng, công tử nhà ta không phải loại người đó"

Quang Hy sững sờ, nàng không ngờ một tên nô tài đến từ tiểu quốc mà dám mắng nàng, công chúa đế quốc. Lại càng ngạc nhiên hơn khi thấy Vạn Kỳ Vũ tham tiền lại không có phản ứng với tiền. Quang Hy nhìn xuống bàn ăn, nàng nhanh chóng nhận ra rằng bao nhiêu phần ăn của Vạn Kỳ Vũ đều mang về là cho tên nô tài này. Tuy rằng còn nhiều điều Quang Hy không hiểu, nhưng bản tính thông minh, nàng nhanh chóng hiểu rằng Vạn Kỳ Vũ không muốn mất mặt trước người đàn ông này. Công chúa quay sang nhìn Kỳ Vũ.

-" Hắn thật sự rất quan trọng với ngươi sao?"

Vạn Kỳ Vũ khẽ ngước nhìn Thiệt Cường.

• "phải, huynh ấy rất quan trọng với ta"

Câu trả lời ấy khiến Quang Hy ngạc nhiên, mà làm cho Thiệt Cường sung sướng . Quang Hy cảm thấy ngờ nghệch, bởi mối quan hệ giữa hai tên đàn ông này rốt cuộc là thế nào? Mà thôi mặc kệ, việc quan trọng lúc này là buồi luyện kiếm . Quang Hy với tay lượm lấy linh thạch nhét vào tay Kỳ Vũ.

-"Cái này xem như ta thuê ngươi buổi chiều nay đi, có gì mà ngại"

Lời nói nhẹ nhàng hơn , tôn trọng hơn , và dứt khoát hơn . Kỳ Vũ lúc này mới cấm lấy linh thạch, khẽ ngước nhìn Thiệt Cường . Một linh thạch thượng phẩm tương đương 1000 lượng vàng, không phải con số nhỏ, và nàng thì đang nghĩ tới 1 cây lam phẩm cho Thiệt Cường. Công chúa đế quốc thật hào phóng, vung linh thạch như vung đồng xu , nhét linh thạch xong liền nắm tay Kỳ Vũ mà kéo đi.

-"Nhanh lên, sắp trễ giờ mất rồi"

Vạn Kỳ Vũ lúc này nhìn Thiệt Cường, nhận ra chàng đang buồn bã vì bất lực, sự tồn tại của Quang Hy là thứ mà Thiệt Cường không thể đụng vào. Kỳ Vũ thở dài.

• "được rồi, ta đi"

Vạn Kỳ Vũ đứng dậy đi theo công chúa đến phòng luyện kiếm, để lại Thiệt Cường đang thẫn thờ nhìn theo, chàng bất giác than thở.

-"tiểu thư ơi, đùa giỡn với công chúa đế quốc là chuyện lớn, rất lớn, tai họa không nhỏ đâu"

Lý Thiệt Cường ngồi trên bàn, tâm trạng rối bời, nhận ra bản thân mình còn quá bé nhỏ không thể bảo vệ được ai cả. Chàng tự tâm niệm rằng phải phấn đấu trở thành một cường giả, có như vậy mới không trở thành gánh nặng của Kỳ Vũ.

Cùng lúc đó , Vạn Kỳ Vũ bị công chúa kéo đi, nàng khẽ ngoái đầu nhìn lại. " Ca ca, có những chuyện chúng ta phải nhẫn nhịn, bởi chúng ta vẫn đang còn quá yếu, huynh hãy cố gắng phấn đấu nhé" .

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.