Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

sự thay đổi của công chúa Quang Hy

Tiểu thuyết gốc · 1404 chữ

Khi Kỳ Vũ dắt Quang Hy đi, cả hai không biết rằng gần đó có một người ẩn nấp nghe lén hết tất cả mọi chuyện, người đó là đệ nhất công chúa Quang Phục.

Sở dĩ Quang Phục muốn tới tìm riêng Vạn Kỳ Vũ để nói chuyện phải trái, ý đồ cấm Kỳ Vũ ve vãn em gái mình. Quang Phục vừa tới đã thấy Quang Hy nắm tay kéo Kỳ Vũ đi một cách thô bạo, thế nên Quang Phục âm thầm đi theo.

Sau khi nghe lén hai người nói chuyện, Quang Phục không những đã hiểu được lý do tại sao em gái nàng xa lánh nàng, điều mà bao lâu nay nàng dù cố gắng vẫn không tìm ra, cuối cùng lại để Vạn Kỳ Vũ nhìn thấy một cách đơn giản. Điều đáng nể hơn là Kỳ Vũ đã giải quyết được luôn cái khó khăn đó của Quang Phục, nên xét ra Quang Phục công chúa cảm thấy mình mắc nợ Kỳ Vũ một ân tình, trong lòng nảy sinh nhiều thiện cảm.Nàng khẽ thở dài, mỉm cười.

-"Tiểu tử này... cũng không tệ lắm, thật sự rất thông minh"

Quang Phục bước đi về lại nơi làm việc của mình, đó là khu vực của đội bảo vệ và kỷ luật, văn phòng thường trực. Để có thể trở thành đạo sư học viện, người đó phải trải qua thời gian học việc, đó là thời gian làm hướng dẫn viên , và đệ nhất công chúa đang trong thời gian học việc đó. Nàng không chỉ làm hướng dẫn viên mà còn đang là thành viên của đội bảo vệ, là lực lượng vũ trang riêng của học viện Thiên Tinh. Chiến lực của đội thực sự cao không thua kém cấm vệ quân hoàng gia, tuy ít nhưng rất tinh anh.

Lúc Quang Phục trở về bàn làm việc thì Quang Hy đang bẽn lẽn đi sau lưng Kỳ Vũ về lớp . Vạn Kỳ Vũ dắt tay công chúa đi một cách nhẹ nhàng khiến nhiều người nhìn vào hết sức ngạc nhiên. Lúc công chúa lôi Kỳ Vũ đi một cách thô bạo, mọi người ai cũng nghĩ chuyến này lành ít dữ nhiều, vậy mà thế nào lúc trở về công chúa Quang Hy từ con hổ trở thành con mèo nhỏ ngoan ngoãn rồi? Mọi người trầm trồ nhìn Kỳ Vũ mà thán phục lắm.

Bước vào bàn học, mọi người xung quanh đều dễ dàng nhận thấy sự thay đổi của Quang Hy công chúa. Từ khuôn mặt đằng đằng sát khí buổi sáng mà bây giờ đã trở nên dịu hiền, đôi môi thường xuyên nở nụ cười trông thật đáng yêu. Tiếng xì xầm đồn đoán bắt đầu vang lên.

-"Tên tiểu tử không có đấu hồn đó làm cách gì mà hay vậy, thu phục được cả công chúa đế quốc"

-" Đúng vậy, ta còn tưởng hắn sẽ không nguyên vẹn trở về, ai ngờ..."

-"Hay là hắn biết chiều chuộng phụ nữ, giỏi nịnh hót, khiến công chúa hài lòng?"

Những tiếng xì xầm tới tai công chúa, Quang Hy khẽ níu tay Kỳ Vũ, châm chọc.

-"người ta đang nói xấu ngươi kìa, ngươi không thấy khó chịu sao?"

Vạn Kỳ Vũ khẽ bật cười, lắc đầu.

• "không ai đi nói xấu một kẻ tầm thường không có gì cả. Họ nói xấu ta vì ghen tị với ta, khi nhìn thấy ta đang sở hữu viên ngọc quý của học viện đó thôi "

Quang Hy lại nghe Kỳ Vũ nịnh mình là "viên ngọc quý của học viện" trong lòng vui lắm, nhưng vẫn giả đò không để ý, chỉ đưa tay véo nhẹ Kỳ Vũ.

-" to gan, ta là của ngươi hồi nào hả"

Vạn Kỳ Vũ mỉm cười không nói, còn Quang Hy cứ tủm tỉm cười suốt, khiến mọi người nhìn vào đều cảm thấy ghen tị. Vạn Kỳ Vũ bắt đầu cảm thấy không ổn, như vậy thì lại bị chú ý quá rồi, phải nghĩ cách khác, nhưng tạm thời thì cứ như vậy đã.

Hết giờ học, Quang Hy đứng dậy nhìn Kỳ Vũ, mỉm cười duyên dáng.

-"hôm nay ngươi đi ăn cơm một mình đi, ta có việc phải làm"

Vạn Kỳ Vũ khẽ gật đầu, như vậy cũng tốt, cứ bám riết lấy công chúa thế nào cũng gặp họa. Nghĩ như vậy, nàng lặng lẽ rời đi.

Quang Hy sau khi từ biệt Kỳ Vũ thì đi một mạch đến chỗ làm việc của Quang Phục, có lẽ nàng muốn nói gì đó với chị gái của mình chăng?

Quang Phục vẫn đang ngồi trên bàn làm việc, bỗng nhiên có người báo rằng Quang Hy tới tìm. Đệ nhất công chúa nhớ lại cuộc trò chuyện giữa Quang Hy và Vạn Kỳ Vũ, nàng biết em nàng sẽ thay đổi, nhưng không nghĩ là sẽ tới tìm nàng nhanh thế này. Quang Phục ngước mắt nhìn lên, thấy Quang Hy đang lấp ló ở cửa, khuôn mặt nàng vui mừng rạng rỡ.

-"Hy nhi đó hả em, vào đây đi"

Quang Hy bước vào, bẽn lẽn đứng bên cạnh. Quang Phục nhìn muội muội của mình, mỉm cười.

-"Muội tìm tỷ có chuyện gì không?"

Quang Hy hai ngón tay cái vân vê lấy nhau, ngập ngừng ấp úng.

-"hôm nay... cũng không có chuyện gì, chỉ là muội muốn rủ tỷ đi ăn cơm thôi mà"

Quang Phục nghe vậy thì vui mừng lắm, mới hôm qua còn xa lánh lạnh nhạt, hôm nay đã chủ động tới làm hòa. Quang Phục gấp vội giấy tờ công việc trên bàn, vui mừng.

-"Được... được, chúng ta đi thôi"

Quang Phục bước đi, Quang Hy đi bên cạnh khẽ níu tay tỷ tỷ. Quang Phục nhớ lại lúc trước muội muội của nàng cũng hay níu tay nàng thế này, trong khoảng khắc hoài niệm trào dâng nhiều cảm xúc. Quang Hy ngập ngừng một chút, ấp úng nói.

-" tỷ tỷ, muội...xin lỗi "

Quang Phục nghe vậy thì trong lòng hạnh phúc lắm, khẽ vỗ về.

-"Không sao cả, chỉ cần em vẫn là em, vẫn là tiểu muội bé nhỏ của ta, với ta như thế là đủ rồi "

Quang Hy mừng rỡ ôm lấy tay tỷ tỷ, hai người cùng đi trên hành lang học viện. Mọi người xung quanh nhìn thấy thì ngạc nhiên lắm, không khỏi bàn tán.

-"Đó không phải là hai vị công chúa đế quốc đó sao? Nghe đồn mối quan hệ của họ không tốt, sao nay lại đi chung thế này"

-"Không phải, không phải, nhìn họ thân thiết thế kia, rõ ràng là quan hệ rất tốt, xem ra lời đồn là không có thật"

-"Các ngươi nhìn xem, hai vị công chúa tuyệt sắc giai nhân. Quả không hổ danh là công chúa đế quốc, xinh đẹp tài giỏi, vẹn toàn cả hai"

Quang Hy lần này không còn sợ người khác so sánh mình với tỷ tỷ nữa, cô mặc kệ miệng lưỡi thế gian. Cả hai thoáng chốc đã tới phòng ăn của học viện, vừa vào đã thấy Vạn Kỳ Vũ lấy cơm xong, ôm hộp gỗ . Quang Hy thấy Kỳ Vũ thì định với tay chào, nhưng Kỳ Vũ vừa thấy Quang Hy thì giả vờ không thấy, ôm vội hộp đựng thực phẩm nhanh chóng rời đi, khiến Quang Hy hụt hẫng, cô bĩu môi lẩm bẩm.

-"mới lúc nãy còn nịnh hót thân mật với người ta, giờ lại tránh mặt, như vậy là thế nào?"

Quang Phục nhìn thấy Quang Hy như vậy, nàng khẽ mỉm cười . Nhìn theo bóng lưng của Kỳ Vũ, đệ nhất công chúa trong lòng thầm cảm ơn. "Cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi giúp đỡ, ta không biết tỷ muội chúng ta bao giờ mới thân thiết trở lại như thế này, nếu không có ngươi có lẽ rằng ta đã mất người em gái của mình , thật sự cảm ơn ngươi" . Cả hai tỷ muội cùng nhìn theo bóng lưng của Kỳ Vũ với những suy nghĩ khác nhau, còn Kỳ Vũ đơn giản là đi cho nhanh để tránh rắc rối. Về vội khoa dược, ở đó có lẽ có một người đang chờ nàng trở về.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.