Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

buổi luyện kiếm đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 2621 chữ

Khác với các buổi học giấy bút, những buổi học với kiếm thường khiến các học viên hứng thú, thế nên thông thường họ đi rất sớm. Mặc dù chưa vào giờ nhưng tất cả đã có mặt đông đủ (chỉ thiếu công chúa) . Phòng luyện tập là một căn phòng rất rộng lớn bên trong khoa thuần chiến binh, dùng chung cho tất cả học viên.

Bình thường khi Quang Hy công chúa bước vào lớp đều sẽ thu hút ánh nhìn, dần dần người ta sẽ quen đi thứ thường xuyên xảy ra, từ đó mà sự thu hút cũng ít đi. Nhưng hôm nay công chúa mang theo một thứ vô cùng mới lạ, một người bạn trai: Vạn Kỳ Vũ.

Công chúa bước vào phòng luyện kiếm, tay nắm tay dắt Kỳ Vũ vào trong, mọi người xì xầm.

-"Sao tên này hôm nay lại tới đây, trước giờ hắn có bao giờ thèm tham gia buổi học này"

-"Không phải, hắn có thèm cũng không dám tới, bởi hắn không có đấu hồn nên ban giám hiệu đã đặc biệt cho hắn được miễn"

-"Phải rồi nhỉ, nhưng mà hôm nay hắn đến đây làm gì?"

Tiếng xì xầm cứ thế phát ra, nhưng công chúa mặc kệ, cô kéo Kỳ Vũ đến góc của riêng mình.

Có nhiều đạo sư thay nhau đứng lớp, và hôm nay là do đạo sư Mắc Hài đảm nhiệm, một đạo sư trẻ tu vi kim đan cảnh giới. Đạo sư tới gần nhìn vào Kỳ Vũ.

-"Em là Vạn Kỳ Vũ phải không? Em đã trúc cơ cảnh giới, nghe nói được đặc cách miễn buổi học chiều, hôm nay tới đây làm gì?"

Vạn Kỳ Vũ ấp úng, lập tức Quang Hy công chúa nói xen vào.

-"đương nhiên là tập luyện rồi. Mặc dù được miễn giảm nhưng luật đâu có cấm tới học đâu, phải không đạo sư?"

Đạo sư Mắc Hài gượng gạo.

-"À ừ... phải rồi nhỉ"

Lúc này công chúa hai tay ôm lấy bắp tay của Kỳ Vũ, kéo nàng về phía mình, dáng vẻ vô cùng thân mật.

-"với lại thầy đừng có làm phiền bọn em, bọn em đang hẹn hò với nhau "

Những người xung quanh đều trố mắt nhìn, thái độ vô cùng ghen ghét, khiến cho Kỳ Vũ toác mồ hôi . Riêng đạo sư thì chỉ mỉm cười. Nguyên nhân là khi nghe tin đồn Quang Hy công chúa có bạn trai đã khiến Mắc Hài tò mò. Là một đạo sư nên có quyền truy cập thông tin cá nhân của học viên, hắn ta lập tức kiểm tra hồ sơ của Vạn Kỳ Vũ và biết được nàng là nữ. Như hiểu ra điều gì đó, hắn chỉ mỉm cười. Đạo sư gật đầu.

-"Đúng là nên như vậy, nhưng là một đạo sư phụ trách buổi dạy chiều nay, ta cũng phải làm tròn trách nhiệm của một người thầy là phải kiểm tra cơ bản kiếm pháp của trò Vũ đã"

Mọi người xung quanh nghe vậy đều gật gù, mà công chúa cũng không có lý do để phản đối việc này được, đành phải thả Kỳ Vũ ra. Đạo sư liền nói.

-"Học trò Vũ, em hãy đánh vài đường kiếm của mình cho thầy xem"

Trong thoáng chốc Vạn Kỳ Vũ lại nảy ra ý tưởng kỳ quặc, "nếu bây giờ ta giả vờ như không biết sử dụng kiếm thì sẽ làm công chúa mất mặt, biết đâu vì tức giận mà buông tha cho ta" . Nghĩ như vậy, Kỳ Vũ rút trong nhẫn trữ vật ra một cây bạch phẩm, mọi người nhìn thấy cùng bĩu môi "xì" một tiếng rõ to. Kỳ Vũ mặc kệ, rút kiếm múa hai đường đẹp mắt.

"Á..." Kỳ Vũ la lên một tiếng , với đường thứ ba thì giả vờ chân này đá chân kia mà ngã xuống.

"Ồ.." cả lớp thốt lên. Mọi người xung quanh nhìn thấy đều hứng thú, đang mong chờ một cú té hài hước thì một chuyện không ai ngờ tới. Trong thoáng chốc đạo sư Mắc Hài lao vút tới đỡ nàng trước khi nàng té, mỉm cười.

-"Em tuy cảnh giới cao hơn các bạn, nhưng lại không biết sử dụng kiếm, vậy để thầy chỉ cho em vài đường cơ bản"

Liền sau đó đỡ nàng đứng dậy. Tay phải cầm lấy bàn tay cầm kiếm của nàng, tay trái từ phía sau lưng ôm lấy eo nàng, bắt đầu thi triển kiếm kỹ. Cùng lúc vận thần thông quấn lấy cơ thể Kỳ Vũ, khiến nàng di chuyển theo đường kiếm của đạo sư . Nhìn hai người cứ như hai con thiên nga đang quấn lấy nhau dưới hồ nước, như một đôi tình nhân khiêu vũ, khiến cho mọi người trầm trồ mà cũng xì xầm.

-"Thế này thì đẳng cấp quá rồi, nhưng mà ta nhìn vào thấy có gì đó không ổn nhỉ"

-"Phải rồi, kiếm kỹ này...thi triển nhìn như đôi tình nhân đang nhảy múa vậy, không lẽ là uyên ương kiếm "

-"Không phải chứ, không lẽ...đạo sư lại đi thích nam nhân?"

Vạn Kỳ Vũ thân là nhi nữ, bị người đàn ông ôm ấp như vậy khiến nàng cảm thấy thẹn thùng lắm nhưng không dám phản kháng. Khi đường kiếm kết thúc, chiêu cuối lại có tư thế vô cùng tình tứ, đạo sư dùng tay nựng nhẹ cằm nàng.

-"Đánh kiếm là phải đánh như vậy đó, em biết chưa?"

Vạn Kỳ Vũ ngại gần chết, còn mọi người xung quanh thì ồ lên.

-"Có vấn đề, có vấn đề thật rồi "

Trong khi tất cả tròn mắt ngạc nhiên thì có một người mặt đỏ bừng tức giận, đó là Quang Hy công chúa. Đây không phải bạn trai nàng sao? không phải là tới đây để cùng nàng hẹn hò sao?cớ sao bây giờ lại "khiêu vũ" với đạo sư rồi? Quang Hy lao tới giật Kỳ Vũ ra khỏi vòng tay của đạo sư Mắc hài một cách thô bạo, đẩy Kỳ Vũ ra sau lưng mình, trừng mắt nhìn đạo sư.

-"em không quan tâm sở thích của thầy thế nào, nhưng người đàn ông này là của em. Đừng hòng em nhường cho ai, bất cứ ai!"

Đạo sư mỉm cười ra dấu kiểu "sao cũng được, thầy không quan tâm" , công chúa nắm tay Kỳ Vũ kéo đi.

-"hôm nay em mệt nên xin nghỉ, cáo từ"

Nói xong liền kéo đi dứt khoát, bỏ lại sau lưng những tiếng xì xầm phát ra từ đám đông.

-"Ta hiểu rồi, công chúa mang tên kia tới đây để chọc tức đạo sư, không ngờ bị đạo sư chọc tức ngược lại, thật cao tay "

-"Vậy sao, vậy có nghĩa không phải đạo sư có vấn đề, mà chỉ là người tùy cơ ứng biến. Đáng phục, thật đáng phục"

Vạn Kỳ Vũ trong lúc bị kéo đi đã nghe được những lời đó, trong lòng nàng đã ngộ ra một điều gì đó thú vị lắm, nàng khẽ mỉm cười .

Quang Hy công chúa kéo tay Kỳ Vũ đi nhanh ra khỏi lớp học. Nhìn lưng công chúa từ phía sau, Vạn Kỳ Vũ cười nửa miệng. Đệ nhị công chúa của đế quốc Quang Minh xuất hiện từ trước giờ luôn với hình tượng một người điềm đạm thanh cao . Dù có chuyện gì cũng giữ được vẻ dịu dàng cao quý, vậy há vì lẽ gì mà hôm nay chỉ một chuyện cỏn con mà tức giận như vậy? Khi hai người đi tới một hành lang vắng người, Vạn Kỳ Vũ giật tay lại, cười nhạt.

• "thôi được rồi, ở đây chỉ có hai chúng ta, công chúa lật bài ngửa luôn đi"

Quang Hy khựng lại, không quay về phía sau, chỉ liếc nhẹ đôi mắt.

-"chàng nói vậy là sao, ta không hiểu"

Vạn Kỳ Vũ vẫn nụ cười nhạt trên môi, nhìn Quang Hy.

• " vậy để ta nói thẳng. Công chúa từ chối lời tỏ tình của những hoàng tử cao quý nhưng lại chấp nhận lời tỏ tình của một kẻ kém cỏi tầm thường nhất như ta có phải chỉ là muốn mượn ta làm công cụ để chọc tức vị hôn phu của công chúa là đạo sư Mắc Hài, có phải không?"

Vạn Kỳ Vũ hướng đôi mắt vàng long lanh của mình về phía công chúa mà nói toạc ra hết, xem chừng đón nhận một phản ứng mạnh mẽ nào đó . Quang Hy không quay lại, nhưng khẽ cười.

-"ha ha, không phải hôn phu, chỉ là một trong những ứng cử viên hôn phu mà thôi"

Vậy là đúng như Kỳ Vũ suy đoán , Quang Hy cũng đa thật lòng .Nhìn thấy sự bình thản ấy khiến Kỳ Vũ không khỏi không cảm thấy khó chịu, nàng hơi cau mày.

• "công chúa thân phận cao quý, người không thấy rằng đem một kẻ tầm thường như ta ra để đùa giỡn như vậy thì thật sự quá tàn nhẫn với ta rồi hay sao? Công chúa không có lương tâm à"

-"ha ha ha, lương tâm ư?" Quang Hy bật cười nhạt nhẽo .

Công chúa ngoái đầu lại sau lưng, vẫn vẻ đẹp ấy, nhưng với nụ cười đầy ma mị lẫn ánh mắt đầy sắc bén như nhìn thấu lòng người.

-"tên tiểu tử nhà ngươi cũng to gan lắm, dám lấy bổn công chúa ra để đánh cược. Vì thua cuộc mà phải đi tỏ tình, hình phạt này là xứng đáng với với hành động thiếu suy nghĩ của ngươi"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì giật mình, vậy ra mọi chuyện bí mật của nàng và hai tên ngốc kia đả bị Quang Hy nhìn thấu? Không thể nào như vậy? Nàng giả vờ ngu ngơ.

• "công chúa nói gì ta không hiểu "

Quang Hy lần này quay người lại bước hai bước tới trước mặt Kỳ Vũ, cười một nụ cười khinh bỉ.

-"thôi đừng giả bộ. Hai tên ngốc kia là bạn của ngươi đó, ta chỉ giả vờ dễ thương ngây thơ rồi hỏi chúng một câu là chúng khai hết ra ngay thôi "

Vạn Kỳ Vũ nhăn mặt, nàng không tin vào những gì vừa nghe. Vậy là nàng đã bị bán đứng từ lúc nào đó rồi sao? Kỳ Vũ xua tay dứt khoát.

•" công chúa đừng hòng lừa ta, bọn chúng tuyệt đối không dễ dàng bán đứng ta như vậy "

Vạn Kỳ Vũ vừa dứt lời, công chúa bước tới sát Kỳ Vũ, ghé khuôn mặt sát mặt nàng, nở một nụ cười sắc bén.

-"thú vị làm sao, ngươi... vừa mới thú nhận rồi đó"

Vạn Kỳ Vũ hoảng hốt bước lùi lại hai bước. Sự thông minh sắc sảo này...không phải vừa cài bẫy thành công khiến nàng thừa nhận ? Nàng dính bẩy nhẹ nhàng như thế sao? Kỳ Vũ run rẩy, miệng lắp bắp.

• "á...hồ...hồ ly tinh "

Quang Hy thật sự rất cáo , khác hẳn vẻ mặt ngây thơ thường ngày. Vẫn khuôn mặt xinh đẹp đó nhưng bây giờ trông rất khác, Quang Hy công chúa nở nụ cười gian xảo ma mị.

-"hồ ly tinh sao?... ngươi quá khen, bổn công chúa không dám nhận"

Nụ cười ấy trông thật sự nguy hiểm , một nụ cười chiến thắng trong cuộc đấu trí . Công chúa lúc này rút ra một túi tiền nhỏ rồi dốc ngược, linh thạch từ trong rơi ra loảng xoảng vương vãi trên mặt đất. Khuôn mặt tươi cười tàn nhẫn.

-" cúi xuống, bò như một con cún con ngoan ngoãn đi nào"

Vạn Kỳ Vũ nhanh chóng hiểu được cái sự sỉ nhục đó , chính là nói nàng chỉ là loại tham tiền sẳn sàng vứt bỏ sỉ diện vì tài lộc. Nàng nhìn đống linh thạch vương vãi đó mà nhếch mép cười.

• "a... thì ra công chúa nghĩ rằng ta là loại người vì chút linh thạch này mà phải bò dưới đất sao?"

Trước câu hỏi có tính phản kháng đó ,Quang Hy ánh mắt mơ hồ, môi cười nhạt, ghé sát vào tai Kỳ Vũ thì thầm.

-"chẳng lẽ... không phải vậy sao?"

Vạn Kỳ Vũ bật cười , lập tức hụp người xuống vươn tay với nhặt tiền, vừa nhặt vừa ngước nhìn công chúa.

• "không sai, ta chính là người như vậy"

Cuối cùng thì Quang Hy vẫn thắng , người đàn ông tóc đỏ này đúng như những gì công chúa suy đoán .Công chúa bật cười thỏa mãn.

-"a ha ha ha, đây mới đúng là bản chất của ngươi"

Vạn Kỳ Vũ hai tay thoăn thoắt gom nhặt từng linh thạch cho vội vào nhẫn trữ vật. Trong khuôn viên học viện yên tĩnh giờ vào lớp, thoảng trong gió cuốn theo chiếc lá vàng, có một cô công chúa cười đắc thắng nhìn một học viên tóc đỏ đang cúi người lượm từng linh thạch rơi vãi trên đất. Quang Hy vểnh môi.

-"nghe này tiểu tử, ngươi sau này phải ngoan ngoãn nghe lời tỷ tỷ đây, giúp ta đuổi bớt bọn ứng cử viên kia..."

Nói tới đây thì thoáng cảm thấy không hài lòng . Vạn Kỳ Vũ đang mãi mê nhặt tiền mà không thèm nghe mình nói gì, Quang Hy ngồi xuống túm lấy cổ áo Kỳ Vũ kéo mạnh. Kỳ Vũ ngước lên nhìn, Quang Hy nhìn thẳng vào mắt nàng.

-"giúp ta đuổi bớt đám ứng cử viên kia, ta đảm bảo sẽ còn nhiều tiền hơn cho ngươi, ngươi không phải sống trong túng thiếu nữa"

Mất một khắc để Vạn Kỳ Vũ im lặng, bốn mắt nhìn nhau .Kỳ Vũ gật đầu cười nhạt.

" không thành vấn đề"

Quang Hy nghe được câu trả lời hợp ý mình thì vừa lòng lắm , buông tay thả Kỳ Vũ ra. Kỳ Vũ sau đó nàng tiếp tục lượm những linh thạch cuối cùng. Vạn Kỳ Vũ có thật sự ham muốn số tiền này chăng ? Không sai, nàng chính là tham số tiền này. Một cái dũ tay của công chúa, số linh thạch này hạ phẩm trung phẩm thượng phẩm đều có, đủ để nàng lo học phí 3 năm học còn lại, thậm chí dư thừa ra để mua sắm cho Thiệt Cường. Trong lúc túng thiếu ta mới thấy đồng tiền có giá trị. Kỳ Vũ không phải là kẻ tham tiền , mà nàng thực ra là đang kẹt tiền mà thôi .

Quang Hy đứng dậy rời bỏ đi . Kỳ Vũ lượm hết số linh thạch thì cũng đứng dậy bỏ về. Nàng vừa đi vừa xoa nhẫn trữ vật, đếm số linh thạch thu được. 8 linh thạch thượng phẩm đã đủ cho học phí của nàng và Thiệt Cường trong suốt những năm còn lại. 32 linh thạch trung phẩm và 120 linh thạch hạ phẩm để nàng mua sắm lặt vặt. Như vậy thật sự quá nhiều rồi, chỉ một phút chơi sang của công chúa mà Kỳ Vũ và Thiệt Cườngkhông phải lo lắng chuyện tiền bạc suốt mấy năm học còn lại, nàng khẽ mỉm cười.

Quang Hy công chúa và Vạn Kỳ Vũ đều không biết rằng ở một góc khuất gần đó có một người âm thầm quan sát và nghe thấy tất cả. Người đó là đệ nhất công chúa đế quốc, Quang Phục công chúa.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.