Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

uống trà ngoài trời

Tiểu thuyết gốc · 1080 chữ

Đã 5 ngày trôi qua, Vạn Kỳ Vũ đã dần dần hồi phục, nàng giờ đã có thể đi đứng bình thường. Hôm nay khí trời mát mẻ, sáng sớm nàng ra ngồi uống trà bên bàn đá trước khuôn viên, cũng là tắm ánh nắng ban mai. Đào nhi bưng khay đựng bình trà tới đặt trước mặt nàng, nàng nhìn đào nhi hỏi

• "sao chỉ có một ly?"

Đào nhi ngạc nhiên thưa

-"tiểu thư còn có khách sao? Em tưởng tiểu thư chỉ có một mình"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy lại khẽ cười

• "không, không đâu, ta đâu có ngồi một mình, em lấy thêm một ly nữa tới đây"

Đào nhi nhanh chóng mang một ly trà mới đến, đặt lên bàn rồi đứng hầu bên cạnh, Kỳ Vũ liền vỗ vào mặt ghế bên cạnh.

• "đào nhi, em ngồi xuống đây"

Đào nhi hốt hoảng xua tay.

-"tiểu thư, tuyệt đối không được, em chỉ là người hầu, không dám phạm thượng"

Vạn Kỳ Vũ lắc đầu, nàng lại kéo ghế lại gần,

• "đào nhi, em đừng xa cách ta như thế, ta sẽ cảm thấy rất cô đơn, em ngồi xuống đây đi"

Đào nhi vẫn còn chút hoang mang, cô ngồi xuống ghế, khuôn mặt vẫn có chút sợ hãi. Kỳ Vũ châm cho cô một ly trà.

• "đây, em uống đi"

Đào nhi run rẩy cầm lấy chén trà, cô cảm thấy tiểu thư của mình rất khác với trước kia, vì quá hoang mang nên đào nhi không để ý ly trà đang rất nóng, cô uống một ngụm lớn.

"PHỤT..."

ly trà quá nóng khiến đào nhi phun ra, lại không ngờ lại phun hết vào người Kỳ Vũ vốn đang ngồi đối diện, đào nhi hoảng sợ quỳ sụp xuống đất.

-"tiểu thư tha mạng cho em, em sai rồi, em không dám nữa".

Mà quản gia được lệnh gia chủ đứng gần đó quan sát tiểu thư, khi thấy chuyện xảy ra liền ra lệnh cho hai thị vệ canh cửa.

-"Hai ngươi ra bắt nha đầu đó lôi ra ngoài"

Kỳ Vũ nghe vậy sửng sốt, nàng trừng mắt nhìn quản gia.

• "quản gia, ông vậy là có ý gì, sao lại bắt hầu nữ của ta?"

Quản gia ngơ ngác, hắn liền cung kính cúi đầu.

-"Tiểu thư, nha đầu này phạm thượng dám phun trà lên áo người, không phải đáng tội chết hay sao?"

Vạn Kỳ Vũ nghe thế liền nhăn mặt.

• "chỉ là chuyện nhỏ, vậy đã muốn phạt người ta, mà cũng phun lên áo ta chứ có phun lên áo ông đâu mà ông tức giận"

Quản gia Ngạc nhiên lắm, đôi mắt ngơ ngác, mà đào nhi cũng ngơ ngác không kém. Kỳ Vũ xua tay

• "quản gia, ông đi ra đi, đừng làm phiền chúng ta thưởng thức trà"

Đồng thời nàng đứng dậy , đưa tay đỡ đào nhi dậy.

• "đào nhi, bộ ta ác lắm sao mà em lại sợ hãi như vậy, ngồi xuống uống trà đi "

Đào nhi vẫn còn sợ hãi, ngồi lên ghế, còn quản gia thấy vậy cũng lui ra ngoài. Đào nhi lúc này hoàn hồn mới nói.

-"tiểu thư, đúng là người thay đổi thật rồi"

Vạn Kỳ Vũ có chút trầm tư.

• "nếu em cũng hồn rời khỏi xác suốt 10 ngày như ta, em cũng sẽ thay đổi "

Đào nhi hoảng hốt

-" tiểu thư, người đã hồn lìa khỏi xác suốt 10 ngày sao?"

Thấy đào nhi hốt hoảng, Kỳ Vũ cười qua chuyện.

• "quả là như thế, nhưng mọi chuyện đã qua rồi nên em đừng hốt hoảng nữa. Thay vào đó, hãy nói cho ta biết người bên ngoài gọi ta như thế nào?"

Đào nhi tự trấn an, cô mới ấp úng nói.

-"tiểu thư, người bên ngoài gọi người là tiểu thư của vạn gia"

• "còn gì nữa?"

-"là đệ nhất mỹ nữ kinh thành"

Vạn Kỳ Vũ gật gù.

• "cái danh hiệu nghe hay đấy, còn gì nữa không?"

-"là thánh nữ An Nam quốc"

Vạn Kỳ Vũ lắc đầu.

• "cái ta muốn nghe không phải những cái ấy, ta muốn biết người ngoài có gọi ta bằng cái tên gì đó khó nghe không?"

-"tiểu thư, là.... người ta gọi người là.... ác nữ thành Đại La"

Vạn Kỳ Vũ bật cười.

• "cái này, chính là cái này, ta muốn nghe chính là cái này "

Nàng châm ly trà cho mình, rồi mỉm cười nhìn đào nhi.

• "dù có thế, nhưng ta cũng đâu ác đến mức chỉ vì tách trà mà khiến em phải sợ hãi quỳ xuống xin tha mạng như vậy "

Đào nhi ấp úng.

-"tiểu... tiểu thư, người... quên rồi sao, hầu gái trước là Mai nhi, cũng chỉ vì làm đổ cốc nước lên váy người, bị người sai gia nhân lôi ra ngoài đánh chết..."

"PHỤT..."

Lần này người phun trà là Kỳ Vũ, nàng nghe xong hoảng loạn phun trà lên đầy mặt đào nhi.

• "đào nhi, em đùa với ta phải không? làm gì có chuyện vô lý như thế!"

Đào nhi ngập ngừng đáp

-"chuyện này... xảy ra 3 năm trước, em chính là người được chọn để thay thế Mai nhi hầu hạ tiểu thư"

Kỳ Vũ rất sốc. nàng cúi mặt xuống rũ rượi, có một khắc định thần.

• "vậy... Mai nhi giờ sao rồi?"

-"tiểu thư, lần đó may mắn lão gia đi ngang qua thấy Mai nhi tội nghiệp nên đã tha mạng, nhưng cũng bị thương rất nặng. Được đưa về nhà , giờ cũng đã hồi phục rồi"

Vạn Kỳ Vũ thở phào nhẹ nhõm, như vậy thì lương tâm nàng cũng đỡ cắn rứt, nàng lại hỏi đào nhi.

• "đào nhi, em có biết nhà Mai nhi ở đâu không?"

-"tiểu thư, mai nhi cũng ở kinh thành này, nhưng cũng hơi xa, chẳng lẽ tiểu thư định..."

Kỳ Vũ gật đầu,

• "em dẫn ta đến đó, ta muốn thăm hỏi Mai nhi"

Đào nhi giật mình.

-"tiểu thư, chuyện này lão gia sẽ không cho phép..."

Kỳ Vũ cắt ngang lời đào nhi.

• "được rồi được rồi, em đưa ta vào phòng, ta cần lấy một ít đồ, sau đó chúng ta sẽ cùng tới chỗ Mai nhi"

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.