Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thí luyện đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1109 chữ

Bài thuyết giảng đã xong, theo chương trình được định sẵn, mọi người sẽ đến Thiên Tinh sâm Lâm, là một khu rừng rậm thuộc quyền quản lý của học viện. Tất nhiên là bây giờ chưa phải lúc bước vào sâm lâm, nơi dùng để học viên lịch luyện. Họ bước tới bìa rừng, nơi này tồn tại một lôi đài lớn, các hướng dẫn viên liền giới thiệu.

- "Các em chú ý, phía trước là lôi đài độ kiếp, là nơi mà cuối năm học các em phải lên để tiến hành trúc cơ, là nơi hai ngày trước võ khúc tinh quân Địch Thanh độ kiếp xuất khiếu cảnh giới"

Mọi người nghe xong thì "ồ" lên thích thú. Đó là nơi chuyên dụng cho việc độ kiếp sao? Mọi người nhìn vào đó, xem xét thấy trên và xung quanh lôi đài. Lôi đài này có bố trí rất nhiều trận pháp và bảo vật để bảo vệ người độ kiếp, mọi người đều tấm tắc khen ngợi cái sự xịn sò. Hướng dẫn viên lúc này nói to.

-"Các em, đương nhiên lúc này không phải lúc để độ kiếp, các em hãy chú ý vào hai sợi xích sắt đằng kia"

Tất cả nhìn vào hai sợi xích sắt cách nhau một trượng, nằm song song, đính một đầu vào lôi đài, một đầu còn lại kéo dài lên một hòn đảo nổi lơ lửng trên bầu trời sâm lâm. Đó chính là bảo vật " Khai Thiên Phương Châu " của học viện Thiên Tinh. Hướng dẫn viên dõng dạc.

-"Các em, xin giới thiệu các em đó là khai thiên phương châu, là điểm đến tiếp theo của chúng ta. Và bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu thí luyện đầu tiên của một tân học viên"

Hai hướng dẫn viên lúc này liền đi lại đứng hai bên sợi xích. Các học viên bắt đầu suy đoán, đa phần đều đoán rằng phải đi lên khai thiên phương châu bằng hai sợi xích đó. Hướng dẫn viên lúc này nói lớn.

-"Các em chú ý, ở lôi đài này, giữa hai sợi xích sắt sẽ bắn ra một cơn gió, và cơn gió đó sẽ bay thẳng tới khai thiên phương châu . Các em ở đây đều là luyện khí tầng 10, có thể cưỡi gió đạp mây. Thí luyện đầu tiên này chính là để kiểm tra xem thực lực của các em có phải là thật hay không. Nếu không làm được thì các em cứ thu xếp đồ đạc trở về, học viện không chứa chấp các em"

Mọi người xì xào bàn tán. Nếu chỉ là kiểm tra gian lận thì đơn giản rồi, bởi tầng 10 luyện khí thì việc đạp mây cưỡi gió không có gì là khó, chỉ sợ trong đó còn ẩn giấu huyền cơ gì. Một tân học viên bước đến trước sợi xích, có chút ngập ngừng. Khi luồng gió được tạo ra, học viên ấy lập tức vận chân khí đạp lên ngọn gió, nương theo đó mà hướng thẳng đến khai thiên phương châu thành công. Lúc này mọi người còn lại mới yên tâm, họ lần lượt cưỡi gió thông qua thí luyện.

Mọi người đều nhanh chóng hoàn thành thí luyện, chỉ còn lại Vạn Kỳ Vũ sau cùng. Lý do nàng nán lại vì nàng để ý thấy hai hướng dẫn viên cứ nhìn mình, khiến nàng có chút nghi ngại. Không phải là đang nghi ngờ gì nàng đó chứ, hay là chuyện nàng nữ cải nam trang đã bị phát hiện? Trong lòng có chút bối rối bởi ánh nhìn của hai người đàn ông.

Vạn Kỳ Vũ là người cuối cùng bước đến trước sợi xích, trong lòng định ngự kiếm bay lên, nhưng lại sợ lộ ra tiên phẩm Thiên Tình kiếm sẽ trở nên quá nổi bật, có lẽ sẽ gây ra nhiều rắc rối. Kỳ Vũ nghĩ rằng lúc này nàng còn đang yếu, nên ẩn thân để tránh rắc rối. Chưa kể Vạn gia là một thế lực lớn của An Nam quốc, còn có kẻ thù dòm ngó. Ngay cả việc nàng đến học viện Thiên Tinh này cũng là trốn đi trong âm thầm lén lút, vậy nên càng mờ nhạt càng tốt, càng bình thường càng dễ ẩn thân. Vậy là Kỳ Vũ quyết định cưỡi gió đi lên. Lúc này một hướng dẫn viên liền nói.

-"Sao thế, không ngự kiếm phi hành lên đó đi, đứng đây làm gì?"

Vạn Kỳ Vũ khẽ lắc đầu, hướng dẫn viên thứ hai cau mày.

-"Không phải ngươi đã trúc cơ rồi sao, chẳng lẽ không biết ngự kiếm"

Người kia nói tiếp

-"Không ngự kiếm thì cưỡi gió mà đi lên, chúng ta không ở đây mà đợi ngươi hoài được, hay là ...cả kỹ năng cưỡi gió nhà ngươi cũng không biết "

Trong tâm tư của hai hướng dẫn viên này có lẽ đang nghi ngờ Vạn Kỳ Vũ gian lận, bởi chuyện một ngũ linh căn trúc cơ 17 tuổi là điều trước giờ chưa từng có trong lịch sử của học viện.

Vạn Kỳ Vũ hiểu tâm tư của bọn họ, nhưng không hề tức giận hay trách móc. Nàng mỉm cười, nhắm khẽ đôi mắt lại. Trong tâm trí của nàng nhớ lại lúc ở trong sơn hà xã tắc đồ, nàng chính là luyện khí tầng 10. Việc di chuyển từ ngôi làng dưới chân núi lên tới hải vân đỉnh là chuyện thường xuyên, lần nào cũng đạp mây nương theo những cơn gió mà bay lên một đoạn đường dài, so với chiều dài của hai sợi xích này thì đúng là trò trẻ con với nàng. Vạn Kỳ Vũ mở mắt ra, bước chân đạp vào một cơn gió, nhẹ nhàng mà thanh thoát lướt thẳng tới khai thiên phương châu một cách nhanh chóng, khiến cả hai hướng dẫn viên đều trầm trồ. Một người nói.

-"Kỹ năng này... quá điêu luyện rồi"

Người còn lại gật đầu.

-"Đúng là rất điêu luyện. Vàng thật không sợ lửa, thế nhưng tại sao học trò đó không ngự kiếm phi hành, không phải học viên đó là trúc cơ rồi sao? Có vấn đề gì chăng?"

Người kia xua tay.

-"Chuyện đó tính sau, giờ phải lên trên đó để tiếp tục công việc nữa, lên trễ là bị hiệu trưởng mắng đấy.

Hai hướng dẫn viên liền rút phi kiếm, cùng ngự kiếm bay lên khai thiên phương châu, tiếp tục công việc của họ.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.