Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bài phát biểu ngày khai giảng

Tiểu thuyết gốc · 1336 chữ

Sân trường học viện Thiên Tinh sáng hôm nay đông đúc, hơn trăm tân học viên đến để dự buổi khai giảng ngoài trời . Vạn Kỳ Vũ đi dạo trong sân, lại gần một cây cảnh được uốn nắn rất cẩn thận. Nghệ nhân cây cảnh gần đó vẫn chăm chú chăm cây, cũng chẳng nhìn nhưng biết Kỳ Vũ đang ngắm nhìn, lạnh lùng nói.

-"Ra ngoài kia đi, lão hiệu trưởng sắp tới cùng với mấy cái lồng chim của lão rồi. Ngươi không ra nghe lão thuyết giảng là lão sẽ nổi giận đấy"

Vạn Kỳ Vũ có chút ngạc nhiên, lại gần hỏi thăm.

• "mấy cái lồng chim thúc nói là sao? Học trò không hiểu "

Nghệ nhân vẫn chăm chú tỉa tót cho cây, tiện mồm trả lời qua loa.

-"Ngươi cứ ra ngoài đó đi, lát nữa khắc biết "

Vạn Kỳ Vũ ngập ngừng, nhưng không hỏi thêm mà rời đi, tới tập trung cùng các bạn học khác. Hiệu trưởng học viện Thiên Tinh , người được mệnh danh là "văn khúc tinh quân" , tên gọi Bao Chuẩn. Đã nói là phải chuẩn, không chuẩn không tính tiền. Bất chợt có tiếng thông báo.

"Các học viên chú ý, hiệu trưởng văn khúc tinh quân Bao đại nhân đếnnnnn..."

Mọi người đều đạt sang hai bên. Một người mặt nửa đen nửa trắng bước vào một cách oai vệ, tay cặp theo một cuốn sổ, bước đi oai phong. Kỳ Vũ nhìn sang nghệ nhân cây cảnh, thấy ông ấy vẫn ngồi đó nhưng vung vẩy hai tay không khác gì hiệu trưởng đang đi, nàng tủm tỉm cười. Cái này không phải vị hiệu trưởng đã tập dáng đi rất nhiều, đến nỗi cả người làm vườn cũng biết bắt chước theo đó chứ? Phía sau hiệu trưởng là hai người hầu cận ôm hai cái lồng lớn phủ vải đen để không ai thấy bên trong là gì.

Văn khúc tinh quân bước lên khán đài, oai phong lẫm liệt. Phất tay một cái, đặt cuốn sổ xuống bàn. Ở bên dưới, người lao công không thèm nhìn nhưng lại nhại theo hành động đó cùng lúc và giống hệt. Đây không phải là nhìn nhiều quá hóa quen rồi sao? Bao nhiêu năm cũng từng đó động tác, cũng từng đó cử chỉ. Nghệ nhân cây cảnh đã quá quen thuộc đến nỗi có thể làm y chang. Hiệu trưởng phất tay

-"hỡi các em học viên thân mến, các em chính là những người may mắn nhất khi được trở thành tân học viên của học viện Thiên Tinh này, nơi được mệnh danh là trái tim của tu chân giới "

Người nghệ nhân cây cảnh đặt kéo xuống, tạo dáng oai phong như hiệu trưởng, cao giọng cùng lúc.

-" Đây là nơi tuyển chọn những nhân tài hàng đầu của tu chân giới, và các em hãy tự hào về điều đó "

Nói xong thì phất tay trái cùng lúc cùng động tác với hiệu trưởng, người hầu bên tay trái kéo tấm vải đen, bên trong là cái lồng chim bồ câu.

-"hỡi các em, chúng ta giống như những cánh chim bồ câu này, đều có quyền bay lượn trên bầu trời cao xanh kia"

Nói xong thì người hầu như được lập trình sẵn, mở cái lồng ra. Bồ câu vỗ cánh bay nhập trời. Lúc này hiệu trưởng lại cao giọng.

-"và chúng ta cũng có quyền được lựa chọn địa vị cuộc đời mình, tựa như cánh chim kia được quyền chọn chỗ đậu vậy"

Đàn bồ câu vừa nghe xong, như đã được huấn luyện từ trước, vội vã tìm chỗ đậu cho mình. Một số con sà xuống đất, một số đậu lên cành cây, đặc biệt có vài con đậu lên đỉnh cột cờ học viện. Tới đây thì hiệu trưởng cùng người làm vườn phất tay phải, cùng dõng dạc.

-" nhưng hỡi các em, những vị trí cao quý nhất chỉ dành cho người xứng đáng nhất, những vị trí quan trọng nhất chỉ dành cho người tài giỏi nhất, điều đó chính là chân lý"

Người hầu cận vội mở lòng chim bên phải. Trong lồng là một con đại bàng bay lên, hướng thẳng đỉnh cột cờ mà đậu, khiến những con bồ câu hoảng sợ bỏ chạy. Con ưng một mình một cõi, trông rất oai phong. Hiệu trưởng lại cao giọng.

-"hỡi các em, các em muốn mình là những con chim ưng cao quý dũng mãnh, hay chỉ là những con bồ câu tầm thường, NÓI ĐI..."

Tất cả gào lên hưng phấn "ưng, là ưng..." Hiệu trưởng đưa hai tay ra phía trước, ra hiệu yên lặng . Khi mọi người đã im lặng, hiệu trưởng gật đầu.

-"rất tốt, rất tốt, chính vì thế các em mới tới học viện này, nơi nuôi dưỡng những con chim ưng tốt nhất, vĩ đại nhất, cao quý nhất tu chân giới..."

Bên dưới vỗ tay nồng nhiệt, hiệu trưởng gật đầu nói tiếp.

-"Hôm nay chúng ta vinh dự chào đón 103 tân học viên của học viện, những người ưu tú nhất. Mặc dù quy mô của học viện có thể đào tạo cả ngàn học viên, mặc dù học viện rất muốn nhận nhiều hơn con số 103 này, nhưng điều đó là không thể, các em có biết tại sao không?"

Văn khúc tinh quân vừa dứt lời, Vạn Kỳ Vũ dơ tay lên xin phát biểu. Vừa thấy cánh tay của Kỳ Vũ, hiệu trưởng phất tay thẳng thừng.

-"ĐỪNG CẮT NGANG KHI TA ĐANG NÓI"

Vạn Kỳ Vũ cười khổ. Hỏi học viên"tại sao " nhưng lại không cho học viên trả lời, cái này là đạo lý gì? Rõ ràng là muốn tự hỏi tự trả lời đây mà. Hiệu trưởng lại cao giọng.

-"bởi chính là chỉ có 103 người đạt được luyện khí tầng 10 ở tuổi 18. Chỉ có 103 người mà thôi, điều đó có nghĩa là gì các em biết không?"

Ngay lúc này, Vạn Kỳ Vũ không dơ tay lên xin phát biểu nữa, mà nói luôn.

• "tại sao học viện không tuyển người 19 tuổi trở lên, như vậy chúng ta sẽ không bỏ phí những tài năng xuất chúng như Địch Thanh tướng quân vậy"

Lời nói vừa cất lên , bầu không khí đang náo nhiệu trở nên yên tĩnh lạ thường. Tất cả lúc này đều im lặng nhìn Kỳ Vũ một cách ngơ ngác, vừa xuất hiện đã ra một câu hỏi mắc họng hiệu trưởng rồi , khiến hiệu trưởng lúc này rơi vào thế bí. Vốn dĩ định nói rằng những người luyện khí tầng 10 ở tuổi 18 là những người tài giỏi nhất, xứng đáng nhất để vào học viện. Thế nhưng võ khúc tinh quân Địch Thanh là nhân tài hàng đầu của tu chân giới,lại trúc cơ ở tuổi 50 . Nếu nói như vậy thì phục ma nguyên soái thua kém tất cả các học viên của học viện à?. Sau khi mọi ánh mắt nhìn vào người đặt câu hỏi là Kỳ Vũ, chẳng ai bảo ai, họ đều hướng ánh mắt đến văn khúc tinh quân Bao Chuẩn để nghe câu trả lời. Hiệu trưởng Bao Chuẩn bí lắm, không biết trả lời thế nào, vội phẩy tay nói.

-"câu hỏi của trò ta sẽ trả lời sau, bây giờ không phải là lúc"

Vừa nói xong thì nghệ nhân cây cảnh ở dưới bật cười. Đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm ông mới thấy bài phát biểu của hiệu trưởng bị chệch bánh xe, và cũng là lần đầu tiên ông thấy hiệu trưởng bị học trò làm cho bẽ mặt thế này. Buổi thuyết giảng kết thúc sớm hơn dự tính, mọi chuyện đột nhiên trở nên kỳ lạ và thú vị .

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.