Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ta thấy tên huynh

Tiểu thuyết gốc · 1031 chữ

Hôm nay là một ngày rảnh rỗi để bận rộn. Rảnh rỗi vì chưa tới ngày khai giảng, cho nên họ bận rộn quét dọn khoa dược cho xong. Lý Thiệt Cường sau buổi tối được Vạn Kỳ Vũ giải thích mọi chuyện, chàng cũng không còn tự trách mình nữa, hai người dành cả ngày cho cái sự bận rộn này.

Ánh chiều tà ở Nam Kinh thật đẹp, nhưng tất nhiên không đẹp bằng Đại La, bởi quê hương luôn là đẹp nhất. Sau một ngày vất vả thì mọi chuyện đã xong hết, bây giờ chỉ đợi ngày mai Vạn Kỳ Vũ sẽ đi khai giảng năm học mới. Hai người ngồi bên nhau cùng ngắm ánh hoàng hôn ở giữa đất Nam Kinh .Thiệt Cường đang rất hạnh phúc khi Kỳ Vũ dựa đầu vào vai chàng, lúc này Kỳ Vũ lại thỏ thẻ.

• "hôm nay học viện quân sự có kết quả phải không?"

Lý Thiệt Cường vẫn nhìn ánh chiều tà, mỉm cười.

-"ừ, nhưng ta nghĩ ta khó mà đậu được"

Vạn Kỳ Vũ đang dựa đầu vào vai Thiệt Cường, nghe tới cụm từ "khó mà đậu được" thì ngẩng đầu dậy. Đôi mắt thể hiện sự tò mò, nàng hỏi lại.

• "có phải huynh mới nói là"khó mà đậu được", có phải không?"

Lý Thiệt Cường gật đầu, thở dài.

-"ừ, khó mà đậu được"

Vạn Kỳ Vũ đưa bàn tay ra trước mặt, ngón cái và ngón trỏ vân vê lấy nhau.

• "như vậy có nghĩa là... vẫn có khả năng đậu, có phải không?"

Lý Thiệt Cường chẹp miệng, gật đầu.

-"đúng là có cơ hội, nhưng khả năng đậu là thấp lắm"

Vạn Kỳ Vũ vui mừng bật dậy, nắm tay Thiệt Cường kéo nhẹ.

• "vậy thì đi xem kết quả thôi, dù có thấp thì cũng đừng từ bỏ hy vọng. Cứ xem thử, có mất mát gì đâu "

Lý Thiệt Cường nhìn nàng vui vẻ, khiến chàng cũng vui vẻ theo, mỉm cười hạnh phúc, khẽ gật đầu.

Hai người cùng nhau đi ra trước cổng học viện quân sự, nơi dán một cái bảng lớn, trên đó ghi tên của những thí sinh đã trúng tuyển. Vạn Kỳ Vũ vui vẻ nói.

• " huynh xem từ trên xuống dưới, muội xem từ dưới lên trên, quyết định vậy đi"

Bảng vàng học viện quân sự, nơi ghi tên những thí sinh đậu theo quy tắc cao điểm nhất đứng trên, thấp điểm đứng dưới. Lý Thiệt Cường tới nhìn vào bảng, xem tên người cao nhất là 8 điểm, rồi sau hàng loạt điểm 8 là tới điểm 7 , cuối cùng là điểm 6. Năm nay học viện tuyển được hơn 500 học viên, không lấy điểm 5.

Lý Thiệt Cường xem xong thì không thấy tên mình, chàng khẽ mỉm cười, thở dài. Nhìn sang Kỳ Vũ, lúc này đang chăm chú lắm, chàng khẽ gọi.

-"không cần xem nữa đâu, không có tên ta, huynh rớt rồi"

Vạn Kỳ Vũ vẫn nhìn, đôi mắt vàng của nàng vẫn chăm chú, hai chân mày cau lại, nàng hỏi lại.

• "huynh chắc chưa?"

Lý Thiệt Cường mỉm cười, chàng vẫn ngắm nhìn nàng.

-"ta không thấy tên mình trên đó, thì là rớt rồi chứ sao nữa"

Vạn Kỳ Vũ nheo mắt.

• "nếu muội nói muội thấy tên huynh, được 6 điểm ,thì sao?"

Lý Thiệt Cường giật mình, không lẽ chàng đã đọc sót tên mình? một niềm hy vọng lớn trỗi dậy trong lòng, chàng vội vàng xem lại danh sách một cách chậm hơn, kỹ hơn. Thiệt Cường nhìn đi nhìn lại danh sách những người được 6 điểm, nhưng nhìn tới lần thứ ba rồi mà vẫn không thấy, chàng thở dài.

-"làm gì có, muội có nhầm ta với ai không?"

Vạn Kỳ Vũ nheo mắt kỹ hơn, nhìn chăm chú vào bảng.

• "Lý Thiệt Cường, người An Nam quốc, gia đình tại Đại La, không phải là huynh thì còn là ai?"

Lý Thiệt Cường giật mình.

-"sao...sao ta không thấy"

Vạn Kỳ Vũ lấy tay chỉ lên bảng, về phía tên chàng.

• "trên kia, tên của huynh nằm ở một vị trí vô cùng đặc biệt, muội không hiểu tại sao luôn"

Lý Thiệt Cường nhìn theo hướng tay của Vạn Kỳ Vũ, nàng chỉ thẳng lên phía trên cao nhất của bảng vàng. Nơi đó quả thật có tên Lý Thiệt Cường, chỉ một mình tên chàng nằm ở vị trí cao nhất, dù chỉ có 6 điểm vừa đủ điểm đậu, khiến chàng cũng không hiểu tại sao . Như thế có nghĩa là gì? Mặc dù đã là đậu, nhưng lại nằm ở vị trí kỳ lạ, khiến cho cả hai vẫn chưa dám vui mừng. Lúc này một nhân viên học viện trực gần đó đã nghe thấy cuộc nói chuyện của họ , liền tiến lại gần họ, chào hỏi.

-"Trong hai người, ai là Lý Thiệt Cường?"

Vạn Kỳ Vũ nhìn sang bên cạnh, Lý Thiệt Cường liền bước lên cúi đầu thi lễ.

-"là ta"

Nhân viên trực, gật đầu.

-"Rất biết lễ nghĩa, tốt lắm. Ta chúc mừng ngươi đã đậu vào học viện quân sự, ba ngày sau khai giảng nhận lớp, nhớ đi sớm trước một ngày đóng tiền học phí"

Hai người nghe vậy vô cùng mừng rỡ, cùng cúi đầu thi lễ.

• - "đa tạ đạo sư đã chỉ bảo"

Nhân viên trực kia gật đầu hài lòng.

-"Ta không phải là đạo sư, chỉ là một người hướng dẫn cho tân học viên thôi. Các ngươi muốn hỏi gì thì cứ hỏi ta"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường vô cùng vui mừng. Thì ra đây là hướng dẫn viên của học viện quân sự, như vậy là Lý Thiệt Cường đã thật sự đậu vào học viện rồi sao? Vậy còn cái vị trí đặc biệt trên bảng vàng kia là thế nào, nó có ý nghĩa gì chăng? Có hướng dẫn viên ở đây, quả thật mọi thắc mắc sẽ được giải đáp.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.