Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

học viện Thiên Tinh

Tiểu thuyết gốc · 2324 chữ

Học viện Thiên Tinh là một khu phức hợp rộng lớn nằm ở vị trí đắc địa nhất của Nam Kinh. Với đầy đủ tiện nghi dạy và học còn có hồ bơi, ao cá, vườn cây, tựa như một thế giới thu nhỏ. Đặc biệt, học viện Thiên Tinh còn sở hữu một bí cảnh riêng chuyên dùng cho học viên lịch luyện.

Đế quốc Quang Minh có lịch sử 5 vạn năm hình thành, cũng như bao nhiêu quốc gia khác từng nhiều lần thay triều đổi vị, và học viện Thiên tinh tính đến nay đã trải qua ba hoàng triều khác nhau. Hình thành từ một trường học nhỏ, sau nhiều năm tháng đã vươn mình lên thành học viện lớn nhất, đỉnh điểm của sự hưng thịnh chính là bắt đầu từ thời mà thái tổ hoàng đế Quang Côn lên nắm quyền.

Chuyện kể rằng 5000 năm trước khi thái tổ Quang Côn đánh đuổi hôn quân tiền triều, lập nên triều đại của họ Quang, đổi tên nước thành Quang Minh. Khi thái tổ tiến quân vào hoàng cung, mệnh lệnh tuyệt đối là không cho bất cứ ai xâm phạm học viện Thiên Tinh, kẻ nào vi phạm chém ngay lập tức. Lại có chuyện kể rằng khi thái tổ nắm quyền chưa lâu, có quan đại thần nhận thấy vị trí đắc địa của học viện, liền dâng tấu xin giải phóng mặt bằng, di dời học viện ra khỏi Nam Kinh. Với lý do đây là văn hóa phẩm đồi trụy của tiền triều. Kẻ đó ngay lập tức bị thái tổ cắt chức, lôi ra ngoài đánh cho một trận, đuổi thẳng về quê chăn vịt. Thái tổ sau đó công bố với toàn thiên hạ rằng "nhân tài là nguyên khí của quốc gia, nước muốn mạnh thì khí phải hưng" .

Lại có chuyện kể về việc thái tử được thái tổ hoàng đế gửi vào học viện Thiên Tinh học tập. Thái tử lấy thân phận của mình cao quý liền không coi các đạo sư ra gì, thường xuyên cải lại các đạo sư, bị hiệu trưởng thời đó đánh cho một roi. Thái tử tức giận về méc lại thái tổ, sau khi thái tổ điều tra rõ ràng thì không những không trách phạt hiệu trưởng, mà còn quay sang đánh thái tử một trận. Đích thân thái tổ dẫn theo thái tử, đầu bê mâm hoa quả làm lễ vật, tới học viện quỳ xuống xin tạ lỗi với các đạo sư. Đích thân thái tổ cúi đầu xin lỗi trước tượng của viện tổ . Thái tổ còn viết một lá thư xin lỗi gửi tới hiệu trưởng, lá thư này được bảo quản cẩn thận, trưng bày trong bảo tàng học viện. Nội dung như sau.

" Kính gửi thầy hiệu trưởng cùng quý thầy cô đạo sư cao quý.

Tôi viết lá thư này gửi đến quý thầy cô không phải với tư cách của một vị hoàng đế, mà là tư cách của một người cha vô dụng đã không thể dành nhiều thời gian để dạy dỗ con trai mình nên người.

Như quý thầy cũng biết, tôi là một người đứng đầu đất nước này, nên tôi có rất nhiều việc phải làm, rất nhiều chuyện để lo khiến tôi không còn nhiều thời gian cho gia đình mình. Tôi nói ra như vậy không phải để biện minh cho mình, mà chỉ mong được được quý đạo sư thông cảm cho người cha tệ bạc này, thế nên tôi đành gửi gắm con mình cho quý đạo sư dạy dỗ.

Xin quý đạo sư hãy dạy cho con tôi biết rằng khi Nữ Oa nương nương nặn ra loài người từ đất, không có một ai là vua, cũng chẳng có ai là vương. Con người không có áo quần mặc, tất cả đều bình đẳng như nhau. Cho đến bây giờ, và cả sau này nữa, mọi người sinh ra đều BÌNH ĐẲNG . Thiên thượng cho nhân loại những quyền không ai có thể xâm phạm được, trong đó có quyền sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc.

Xin quý đạo sư hãy dạy cho con tôi rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng công bằng. Nhưng cứ mỗi lần ta gặp một kẻ vô lại trên đường, ở đâu đó sẽ có một người nhân nghĩa bao dung, thế nên đừng vì sự khó chịu trước mắt mà bỏ đi thiện lương của con người. Hãy yêu thương và bao dung tất cả, đó là BÁC ÁI.

Xin quý đạo sư hãy dạy cho con tôi rằng số đông không phải là đúng. Trong số cả trăm người đang gào thét ngoài kia, thì lọt thỏm giữa đó có thể tồn tại một người với lý lẽ khác biệt, và rất có thể lý lẽ số ít đó mới là chân lý. Lẽ phải tuân theo thiên đạo, không phải số đông, thế nên hãy KIÊN ĐỊNH với kiến thức của mình.

Xin quý đạo sư hãy dạy cho con tôi rằng "sông càng sâu càng tĩnh lặng, lúa càng chín càng cúi đầu" . Con người ai cũng sẽ phải mắc sai lầm. biết sai, nhận sai, sửa sai, biết can đảm cúi đầu xin lỗi người khác khi sai lầm, đó chính là DŨNG .

Xin quý đạo sư hãy dạy cho con tôi rằng thế giới này là thế giới tu chân. Cốt lõi của nhân loại chính là NHÂN,LỄ, NGHĨA, TRÍ, TÍN. Là CHÂN, THIỆN, NHẪN . Con người tuy bình đẳng về chủng tộc, nhưng cao quý hay thấp hèn phân định chính là ở linh hồn với cốt lõi đạo lý tu chân, chứ không phải ở sự giàu có hay quyền lực, chức vị.

Tôi biết những điều này là khó, thật sự rất khó, nhưng tôi tin ở các quý đạo sư, vốn là những đạo sư tài giỏi nhất tu chân giới. Nếu quý đạo sư có thể làm được, tôi thật sự vô cùng cảm kích, con tôi sẽ là một đứa trẻ may mắn"

Và bức thư ấy được xem là một trong những bảo vật của học viện Thiên Tinh, lưu lại qua nhiều thế hệ. Cũng từ đó mà học viện Thiên Tinh trở nên bất khả xâm phạm, các đời hoàng đế sau này đều không dám khinh thường, không dám tổn hại. Học viện Thiên Tinh cứ thế mà trường tồn với thời gian, không những đào tạo ra rất nhiều nhân tài cho đế quốc, mà còn cho cả giới tu chân, trở thành trái tim của tu chân đại lục.

Đoàn thương buôn vốn dĩ là chở vật liệu cho học viện, thế nên tiếp tục đánh xe vòng ra cửa sau, bỏ lại Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường đứng trước cổng học viện. Hít những hơi thở đầu tiên tính từ khi kết thúc cuộc hành trình dài từ Đại La đến Thiên Tinh. Sau một chút yên lặng, Thiệt Cường hướng về phía bàn ghi danh trước cổng học viện định đi tới thì bàn tay của Kỳ Vũ kéo chàng lại, khiến chàng có chút ngơ ngác. Kỳ Vũ nắm lấy tay chàng.

• "huynh theo muội sang đây"

Nói xong thì vội kéo Thiệt Cường sang hướng bên cạnh học viện. Thật bất ngờ rằng bên cạnh học viện Thiên Tinh lại tồn tại một học viện khác nhỏ hơn rất nhiều. Trên cổng học viện đề tên "HỌC VIỆN QUÂN SỰ" . Cả hai ngạc nhiên lắm, liền nhìn vào cũng thấy một bàn đang tuyển sinh như học viện Thiên Tinh. Kỳ Vũ vội kéo Thường Kiệt lại gần hỏi thăm.

• "Tỷ tỷ, có thể cho đệ hỏi chút không?"

Hướng dẫn viên nhìn cả hai, mỉm cười.

-"Hai vị, có phải là muốn đăng ký dự tuyển nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, có phải không?"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì mừng lắm, vội trả lời.

• "không giấu gì tỷ tỷ, ca ca của đệ muốn đi theo con đường võ tướng. Đi ngang qua đây thấy học viện này, cảm thấy là nơi thích hợp, không biết bắt đầu từ đâu, xin tỷ tỷ chỉ dẫn"

Nói xong cúi đầu thi lễ, hướng dẫn viên nhìn thấy rất hài lòng, mỉm cười gật đầu, tiện tay đưa cho hai người một cuốn sách.

-"Đây là sách giới thiệu về học viện quân sự, hai vị cứ đọc qua, có gì thắc mắc cần giải đáp thì cứ hỏi"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường cùng dán mắt vào cuốn sách. Học viện quân sự này nguyên lai là do hoàng đế Quang Triệu của đế quốc Quang Minh mở ra, do hoàng gia điều hành, nên còn gọi là "học viện quân sự hoàng gia". Có diện tích lẫn quy mô nhỏ hơn rất nhiều so với học viện Thiên Tinh, nhưng vẫn là một học viện lớn. Hàng năm tuyển sinh đào tạo chuyên ngành quân sự, huấn luyện ra các võ tướng. Yêu cầu tuyển sinh từ 18 tuổi trở lên, hồ sơ lý lịch rõ ràng, không hạn chế quốc gia lãnh thổ, không yêu cầu tu vi. Học viên phải vượt qua kỳ thi tuyển đầu vào, điểm số phải bằng hoặc hơn 5 điểm với thang điểm tối đa là 10 điểm. Thời điểm ghi danh là hết ngày mai, sau đó một ngày sẽ là kỳ thi tuyển sinh.

Vạn Kỳ Vũ mừng rỡ lắm.

• "tỷ tỷ, cho ca ca đệ đăng ký thi tuyển"

Hướng dẫn viên mỉm cười, đưa hồ sơ cho Thiệt Cường.

-"Vậy thì điền thông tin vào bản mẫu này, sau đó đưa giấy tờ cá nhân cho ta kiểm tra"

Lý Thiệt Cường hoảng hốt nhìn Kỳ Vũ, chàng khẽ lắc đầu. Vốn dĩ Thiệt Cường được chọn đi theo hộ tống nàng để lo hầu hạ, nay sao tự nhiên lại đăng ký vào học viện quân sự hoàng gia rồi? Vẻ mặt bối rối của Thiệt Cường nhìn rất rõ, nhưng vẻ mặt của Kỳ Vũ thì lại cương quyết hơn rất nhiều, nàng gằn giọng.

• "bảo huynh đăng ký thì cứ đăng ký đi, lắc đầu làm cái gì?"

Nói đoạn kéo Thiệt Cường ngồi xuống bàn, đồng thời lục túi hành trang tìm giấy tờ đưa cho hướng dẫn viên. Thiệt Cường cũng đành tuân theo mà ghi chép. Sau khi kiểm tra mọi chuyện xong xuôi, hướng dẫn viên đưa ra một quả cầu pha lê rồi nói.

-"Được rồi, đặt tay lên quả cầu này để kiểm tra tính xác thực thân phận"

Cả hai người đều ngạc nhiên thích thú. Cái quả cầu này chắc chắn là hoàng phẩm rồi, đúng là đế quốc có khác. Khi Lý Thiệt Cường đặt tay lên quả cầu, đợi đến lúc quả cầu pha lê sáng lên, hướng dẫn viên cười nói.

-"Được rồi, Lý Thiệt Cường người An Nam quốc, sống tại kinh thành Đại La, 19 tuổi , đăng ký thành công, mời hai vị sang bên kia đóng lệ phí thi là 10 lượng bạc"

Lý Thiệt Cường giật mình, đôi mắt nhấp nháy, đôi môi mấp máy, nhìn hướng dẫn viên mà ấp úng.

-"xin... hỏi... vị tỷ tỷ này, lệ phí thi là 10 lượng bạc, vậy học phí 1 năm là bao nhiêu?"

Hướng dẫn viên mỉm cười.

-" Chỉ 100 lượng bạc thôi, không nhiều đâu"

Lý Thiệt Cường hoảng hồn. 100 lượng bạc 1 năm, vậy 4 năm ngốn 400 lượng, số tiền này quá lớn với chàng. Thiệt Cường xua tay.

-"thôi thôi...ta không thi nữa, không thi nữa đâu..."

Vạn Kỳ Vũ vội vàng nhanh tay bịt miệng Thiệt Cường, hướng mặt về phía hướng dẫn viên, cười xuề xòa.

• "ta đóng, chúng ta sẽ đóng ngay"

Đoạn kéo Thiệt Cường đi đóng tiền, miệng lẩm bẩm.

• "bảo huynh đăng ký thì cứ đăng ký đi, chuyện tiền bạc để ta lo . Có mấy trăm lượng bạc chứ có nhiều nhặn gì mà huynh hoảng hốt vậy"

Quả thật 100 lượng bạc ở nam kinh này thì vẫn còn gọi là nhân từ rồi, bởi có những thứ khác còn kinh khủng hơn rất nhiều. Vạn Kỳ Vũ nhanh chóng làm xong hồ sơ thi tuyển cho Lý Thiệt Cường, nhận giấy dự thi trong tay. Thiệt Cường rất ngại ngùng, nói lí nhí.

-"ta đến đây là để chăm lo cho muội, giờ nếu trúng tuyển phải đi học thì làm sao chăm sóc được muội chứ, giờ lại dùng đến tiền của muội nữa..."

Chưa kịp nói xong thì Kỳ Vũ đưa tay bịt miệng chàng, thì thầm vào tai.

• "huynh biết rõ tham vọng của muội là gì mà, phải không? muội chỉ đang đầu tư cho chính mình thôi. Huynh phải học tập thật tốt, sau này trở thành cánh tay phải của muội, nếu không, muội hận huynh suốt đời "

Lý Thiệt Cường nghe xong thì im lặng, vẻ mặt lo lắng, Vạn Kỳ Vũ bật cười.

• "thôi được rồi, muội đùa chút thôi. Việc đăng ký dự thi cho huynh xong rồi, giờ quay lại học viện Thiên Tinh để đăng ký nhập học cho muội thôi "

Đoạn nắm tay Thiệt Cường kéo đi, được vài bước thì quay lại dặn dò.

• "kể từ giờ phút này huynh phải gọi ta là Vũ đệ, không được để lộ thân phận nhi nữ của ta, nhớ chưa "

Lý Thiệt Cường khẽ gật đầu, Kỳ Vũ vui vẻ mỉm cười.

• "tốt rồi, vậy chúng ta đi thôi "

Thế rồi cả hai quay lại học viện Thiên Tinh, hướng thẳng bàn đăng ký mà tới.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.