Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bữa cơm tối bình yên

Tiểu thuyết gốc · 1059 chữ

Vạn Kỳ Vũ cùng Lý Thường Kiệt bước vào khách điếm, lần này là với hình ảnh của hai nam nhân. Bọn họ đi tới quầy tiếp tân, trưởng quầy vui vẻ chào mời.

+"Hai vị khách quan, hai vị tới mướn phòng hay là chỉ tới dùng bữa"

Lý Thường Kiệt bước tới hỏi thăm.

-"Chúng ta đến thuê phòng, xin hỏi giá cả thế nào?"

Trưởng quầy nhìn hai người, đoán chừng là người ngoại quốc, vui vẻ giới thiệu.

+"Khách điếm chúng tôi có ba loại phòng cho khách quan lựa chọn là phòng thường 1 lượng bạc 1 đêm, phòng tốt 2 lượng , và phòng cao cấp 5 lượng bạc 1 đêm. Khách quan chọn phòng nào?"

Lý Thường Kiệt nhìn Kỳ Vũ đã mệt mỏi, liền hướng về trưởng quầy đặt phòng.

-"vậy cho ta một phòng cao cấp và một phòng thường..."

Lý Thường Kiệt chưa kịp nói xong thì Kỳ Vũ xua tay.

• "một phòng được rồi, cao cấp, qua đêm"

Lý Thường Kiệt có chút ngập ngừng, Vạn Kỳ Vũ thấy vậy liền nói với trưởng quầy.

• "sao còn đứng đó, giao phòng đi"

Trưởng quầy rất nhanh nhẹn, cười vui vẻ, hô lớn.

+"Tiếp viên, mau đưa hai vị khách quan này lên phòng cao cấp số 9, nhanh chân lên"

Một tiếp viên xuất hiện nhanh chóng dẫn hai người bọn họ lên lầu, đi tới căn phòng được chọn. Bọn họ bước vào phòng số 9 , lọt vào mắt họ là một căn phòng rộng lớn trang trí khá đẹp với giường rộng, một bàn trà , và tích hợp cả phòng tắm bên trong. Tiếp viên cúi đầu lịch sự.

*" Nước nóng tắm rửa sẽ nhanh chóng được chuẩn bị, hai vị bây giờ muốn xuống đại sảnh ăn tối hay là dùng bữa tối trong phòng này, chúng tôi sẽ bưng lên"

Lý Thường Kiệt nhìn thấy Vạn Kỳ Vũ vừa bước vào phòng đã đi thẳng tới giường nằm nghỉ, biết rằng nàng vẫn đang mệt mỏi, liền nói với tiếp viên.

-"phiền huynh đệ bưng lên đây cho chúng tôi"

Tiếp viên cúi đầu rồi rời đi, lúc này Thường Kiệt nhìn Kỳ Vũ nằm nghỉ trên giường, có cảm giác xót xa, bởi nàng vừa độ kiếp vô cùng mệt mỏi, lại vội vã lên đường, mấy ngày nay đều nằm ngủ trên xe ngựa, hôm nay mới được nằm trên giường để ngủ một giấc ngủ ngon.

Khi nước nóng đã chuẩn bị đầy đủ trong phòng tắm, Lý Thường Kiệt lại giường, chàng lay khẽ nàng.

-"Vũ muội, nước nóng đã chuẩn bị xong, muội có muốn tắm không"

Vạn Kỳ Vũ dụi mắt, ngồi dậy.

• "mong còn không được, mấy ngày không tắm, muội giờ hôi rình luôn rồi"

Nói xong lại níu tay Thường Kiệt.

• "nhưng mà... ăn cơm trước đã"

Lý Thường Kiệt mỉm cười, chàng biết rằng Kỳ Vũ bây giờ đả là cảnh giới trúc cơ kỳ, có thể điều động chân nguyên thanh tẩy cơ thể, vì thế thân thể nàng lúc nào cũng sạch sẽ, không thể có chuyện hôi thối được, chỉ là phụ nữ luôn yêu thích tắm rửa, đó cũng là một cách hưởng thụ cuộc sống này. Khi bữa ăn tối dọn ra trên bàn, Thường Kiệt lấy trong túi hành trang một gói lương khô . Nguyên lai cho việc này chính là chàng đang trong giai đoạn tu luyện, cần phải giữ cơ thể thuần khiết, không được lẫn tạp chất nào, thế nên ăn uống cũng phải rất cẩn thận. Ở vạn phủ chàng được Vạn Kỳ Vũ sắp xếp cho những món ăn đã được chế biến loại bỏ tạp chất một cách rất kỳ công, trước khi lên đường còn chuẩn bị một lượng lương khô đã loại bỏ tạp chất, thế nên lương khô của Thường Kiệt còn đắt đỏ hơn món ăn của Kỳ Vũ đang đặt trên bàn, nhưng lại không ngon lành gì. Kỳ Vũ nhìn thấy Thường Kiệt ăn lương khô, nàng an ủi.

• "huynh cố gắng chịu đựng, khi đạt đến tầng 5 luyện khí thì có thể điều động chân khí loại bỏ tạp chất trong cơ thể, lúc đó có thể ăn uống thoải mái hơn một chút, không phải chịu khổ như vậy nữa"

Thường Kiệt cắn một miếng lương khô, mỉm cười lắc đầu.

-"không có đâu, không khổ một chút nào"

Lý Thường Kiệt sinh ra và lớn lên trong khu ổ chuột kinh thành Đại La, từ nhỏ đã phải lao động, chịu đói chịu rét thường xuyên, bữa no bữa đói, thế nên ăn lương khô thế này chàng xem là chuyện bình thường, huống hồ gì lương khô này lại chế biến riêng cho người tu luyện, trước kia chàng còn chẳng dám mơ đến.

Lý Thường Kiệt soạn chén đũa cho Kỳ Vũ, vui vẻ mời nàng dùng bữa. Vạn Kỳ Vũ cầm đôi đũa lên, mắt lén nhìn Thường Kiệt đang cắn miếng lương khô cứng ngắc, khiến tâm trạng có chút đau xót. Người đàn ông này là người đã chấp nhận tự thiến để có thể được ở bên nàng, chấp nhận mất đi bảo vật, trở thành một kẻ không phải là đàn ông nữa. Vạn Kỳ Vũ tự dặn lòng rằng phải bù đắp cho những mất mát ấy, nên lần đến học viện này nàng cương quyết đưa Thường Kiệt theo bất chấp sự phản đối của mọi người, để nàng có thể vun đắp cho chàng nhiều hơn. Vạn Kỳ Vũ biết rằng học viện Thiên Tinh có rất nhiều sách hiếm, cũng là cơ hội cho Lý Thường Kiệt học tập. Nàng đã định hướng cho chàng theo con đường võ tướng, nên lần này tới học viện nàng sẽ mượn nhiều sách binh thư.

Mãi lo nghĩ mà nàng còn chưa động đũa, khiến cho Thường Kiệt hỏi thăm.

-"muội mệt mỏi lắm hay sao mà không ăn, hay vì thức ăn không hợp khẩu vị?"

Vạn Kỳ Vũ lắc đầu, khẽ nói.

• "không có..."

Rồi cầm đũa ăn cơm. Bữa cơm tối yên bình và ấm áp giữa hai con người xa xứ. Ngày mai, họ lại phải tiếp tục lên đường.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.