Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hồi tưởng quá khứ

Tiểu thuyết gốc · 1086 chữ

An Nam quốc là một quốc gia nằm phía nam tu chân giới. Phía nam giáp Chiêm Vân quốc, phía bắc giáp Ung quốc, phía đông là một vịnh biển rộng lớn. An Nam quốc được thiên nhiên ưu đãi, lúa tốt rừng cây nhiều, tôm cá tung tăng bơi lội, nên là quốc gia nông lâm thủy sản, không những đủ ăn trong nước mà còn có thể xuất bán ra nước ngoài. Mà phía bắc, Ung quốc chính là khách hàng chính. Ung quốc là một thượng quốc sinh ra từ máu và sắt, lớn lên trên đầu mũi giáo, dùng chiến tranh để sinh tồn. Chúng không mạnh về nông nghiệp nên nhập rất nhiều lương thực thực phẩm từ An Nam quốc. Cũng từ nhu cầu về lương thực này mà hai nước mở một tuyến đường lớn nối liền hai thủ đô Đại La và thủ đô Ung, tuyến đường được bảo vệ khá tốt, tương đối An ninh.

Trên tuyến đường này hiện đang có một đoàn thương buôn di chuyển tới thủ đô Ung của Ung quốc. Với hơn 30 xe hàng, mà chủ yếu là ngũ cốc. Một vài xe chở theo hàng thủ công mỹ nghệ. Lọt trong đoàn thương buôn 30 cỗ xe hàng là một cỗ xe khách nhỏ, bên trong có hai vị khách đi nhờ . Một nam nhân đang ngồi và một nữ nhân mặc bộ thư sinh màu trắng, mái tóc đỏ rực như lửa, khuôn mặt tuyệt sắc giai nhân. Nữ nhân nằm gối đầu lên đùi nam nhân kia mà ngủ say, nàng ngủ từ lúc lên xe đến giờ. Phu xe mở rèm cửa, nói với nam nhân bên trong.

+"Cường công tử, chúng ta sắp tới cửa khẩu Ung quốc rồi, công tử chuẩn bị hành trang thông quan"

Lý Thiệt Cường nhìn phu xe gật đầu, phu xe buông rèm xuống, lại tiếp đánh xe. Bên trong xe Thiệt Cường cúi đầu nhìn Vạn Kỳ Vũ ngủ say trên đùi mình, chàng khẽ mỉm cười trong hạnh phúc. Đưa bàn tay khẽ vuốt lọn tóc đỏ của Kỳ Vũ, Lý Thiệt Cường hồi tưởng lại. Chỉ mới hôm qua thôi, Vạn Kỳ Vũ độ kiếp trong Vạn phủ, ngũ sắc lôi vân vần vũ trên bầu trời. Nhìn lôi vân cuồn cuộn phía trên đầu Vạn Kỳ Vũ, Lý Thiệt Cường lo lắng vô cùng, bởi lôi kiếp trúc cơ là lôi kiếp nguy hiểm nhất.

Khi con người ở cảnh giới luyện khí , cơ thể đó vẫn là phàm nhân. Chỉ khi đạt cảnh giới trúc cơ trở lên thì đó mới được gọi là tu hành giả, cơ thể không còn là phàm nhân nữa. Bởi vậy nên trong tám lần độ kiếp cuộc đời tu hành giả, lôi kiếp trúc cơ tuy là yếu nhất nhưng lại nguy hiểm nhất. Tỷ lệ thất bại cao nhất, sát thương lớn nhất, bởi cơ thể con người lúc đó vẫn là phàm nhân thì mấy ai chịu nổi sấm sét từ trời cao đánh xuống.

Lúc Vạn Kỳ Vũ nói mình sẽ độ kiếp, ngay lúc đó nguyên soái Vạn Kỳ Sơn và quản gia cùng Lý Thiệt Cường đã kịch liệt phản đối. Thế nhưng ý nàng đã quyết, nguyên soái đành cắn răng chiều theo mà cầm kiếm hộ pháp, còn Lý Thiệt Cường chỉ biết đứng một góc theo dõi và cầu nguyện trong lo lắng. Khi ngũ sắc lôi vân tích tụ lôi điện, cái sự lo lắng ấy càng tăng lên. Đến lúc đợt lôi kiếp đầu tiên giáng xuống, sắc mặt chàng tái xanh vì sợ.

Vạn Kỳ Vũ là ngũ linh căn nên dẫn độ ngũ sắc lôi vân. Một lần giáng xuống nào phải một tia sét như người ta đâu, mà năm luồng sét cuồn cuộn đánh xuống nhắm thẳng thân hình mỏng manh của nữ tử mới 17 tuổi, tựa như muốn đoạt mạng nàng. Lý Thiệt Cường quỵ người xuống đất. Chín đạo lôi kiếp đánh xuống Vạn Kỳ Vũ tựa như chín mũi giáo xuyên vào tim chàng. Đến khi độ kiếp kết thúc, nguyên soái Vạn Kỳ Sơn bế nàng trên tay chạy vào phòng. Thấy được nàng độ kiếp bình yên, lúc đó chàng mới như từ địa ngục trở về, thở phào nhẹ nhõm.

Nguyên soái bế Vạn Kỳ Vũ chạy vội vào phòng, đặt nàng lên giường, nàng lúc này dù độ kiếp thành công nhưng cũng khá te tua tơi tả và mệt mỏi. Nàng hướng về Thiệt Cường mà khẽ gọi.

• "ca ca, muội dặn huynh thu xếp đồ đạc, huynh đã làm xong chưa"

Lý Thiệt Cường không nói lời nào, chỉ biết nhìn nàng rồi gật đầu, Vạn Kỳ Vũ lim dim đôi mắt.

• "muội hơi mệt nên nghỉ ngơi đôi chút. Đêm nay hai chúng ta sẽ bí mật lên đường, chuyện này càng ít người biết càng tốt"

Lý Thiệt Cường lại gật đầu, lúc này Vạn Kỳ Vũ chìm vào giấc ngủ. Nguyên soái cẩn thận xem nàng ngủ bình yên vô sự thì mới rời đi, trong phòng chỉ còn lại Đào nhi canh chừng, mọi người đều tất bật công việc của mình . Nguyên soái chuẩn bị hành trang cho con gái yêu lần đầu rời xa nhà, Lý Thiệt Cường thu xếp hành lý để hộ tống nàng sang Quang Minh đế quốc, Đào nhi ở lại sinh hoạt bình thường giống như tiểu thư Vạn gia vẫn ở nhà, nhằm che giấu tung tích của Kỳ Vũ. Tất cả đều có công việc riêng của mình và ai nấy cũng hiểu rằng tương lai sắp sửa biến động một cách mạnh mẽ.

Ở không xa Vạn phủ, khi màn đêm buông xuống, có một nơi được gọi là khu ổ chuột. Toạ lạc trong kinh thành Đại La,khi tin tức Vạn Kỳ Vũ độ kiếp thành công nhanh chóng lan tới. Nữ tử 15 tuổi Mai nhi ngồi trên chiếc xe lăn, một mình cô đơn trong bóng đêm như chính sự cô độc trong linh hồn của mình vậy. Cô hướng ánh mắt về phía bầu trời Vạn phủ, mái tóc dài đen tuyền tựa như bầu trời đêm kia, đôi mắt vàng của cô long lanh tựa như ánh trăng tròn cuối bầu trời đêm, cô tự hỏi một mình.

-"tiểu thư, người có còn nhớ lời hứa người từng hứa với em không?"

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt thích 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.