Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Nguyên Trừng ghé thăm

Tiểu thuyết gốc · 983 chữ

Cũng là đại tiệc sinh thần của hoàng đế, đại hoàng tử Hồ Quý Chén đang lùng sục tìm kiếm những bảo vật quý hiếm dâng tặng để lấy lòng hoàng đế. Sau cái lần bị phế truất ngôi vị thái tử, Hồ Quý Chén đã biết giữ ý tứ hơn trước rất nhiều. Hắn bây giờ trong tâm trí chỉ còn nghĩ cách làm sao để lấy lòng vua cha mà thôi, chính vì thế mà món quà tặng cho đại tiệc sắp tới rất quan trọng, và bào đệ Hồ Nguyên Trừng của hắn cũng nghĩ thế. Hồ Nguyên Trừng phân vân , hắn không biết món quà nào mà hắn có thể làm hài lòng hoàng đế ngoại trừ một thứ : Vạn Kỳ Vũ.

Hồ Nguyên Trừng vẫn còn tin vào điều mà cha hắn hứa với hắn, đó là cưới Vạn Kỳ Vũ rồi trở thành vua. Thế nên Hồ Nguyên Trừng nghĩ rằng nếu hắn đi dự tiệc cùng với Vạn Kỳ Vũ thì đó sẽ là món quà tuyệt vời dành tặng cho cha hắn. Nghĩ vậy, hắn sửa soạn quà tặng đến Vạn phủ gặp gỡ ái nữ Vạn gia. Đó là lý do hắn đang ngồi ở đây, tại phòng khách Vạn phủ, bên cạnh ngồi ghế chủ nhà là nguyên soái Vạn Kỳ Sơn. Nguyên soái hướng về phía Hồ Nguyên Trừng mở lời.

-"hôm nay không biết có chuyện gì mà nhị hoàng tử lại đến tệ xá của lão phu vậy"

Hồ Nguyên Trừng cười cho có lệ, hướng nguyên soái thi lễ.

-"Nguyên soái là rường cột nước nhà, vì hoàng gia mà lập nhiều công trạng. Bổn hoàng tử ngưỡng mộ đã lâu nhưng chưa có dịp tao ngộ, nay mới có thời gian tới bái phỏng, xin nguyên soái bỏ qua cho"

Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn mỉm cười, xua tay.

-"nhị hoàng tử quá khách khí rồi, bổn soái là vì nước nhà mà cống hiến chút sức lực, đâu dám nhận khen ngợi của điện hạ"

Nói xong thì cả hai đều im lặng. Nguyên soái mỉm cười, "không phải ngươi tới đây vì con gái của ta sao? Nói những lời sáo rỗng để làm gì?" . Hồ Nguyên Trừng có chút ái ngại, "vì nước nhà mà cống hiến chứ không phải vì hoàng gia sao? Cái tâm thế này rõ ràng là chỉ trung với nước nhưng không hiếu với vua" . Tuy cả hai đều im lặng, nhưng bên trong mỗi người dường như đều động sóng nổi gió. Lúc này quản gia mở lời để gỡ rối.

-" Lần trước tiểu thư gặp nạn tại Hoa Lư, cũng may được nhị hoàng tử giúp đỡ, Vạn gia vẫn luôn cảm kích"

Hồ Nguyên Trừng nghe vậy thì vui mừng, hắn cười vui vẻ.

-" Tiên sinh quá lời rồi, chỉ là duyên phận gặp nhau tiện tay giúp đỡ, không biết tiểu thư giờ thế nào rồi, sao không thấy ra gặp ta?"

Nguyên soái và quản gia khẽ nhìn nhau, quản gia khẽ thở dài.

-"Hoàng tử chắc cũng biết, tiểu thư lúc trở về tinh thần hoảng loạn, không muốn gặp người ngoài. Thậm chí những người trong Vạn phủ cũng không mấy ai được gặp, hoàng tử thứ lỗi"

Hồ Nguyên Trừng tắt hẳn nụ cười. Cái gì mà tinh thần hoảng loạn không muốn gặp ai? Ở Hoa Lư rõ ràng hắn thấy nàng rất bình tĩnh, còn mấy lần áp đảo tinh thần của hắn, thì làm sao về nhà lại tinh thần hoảng loạn chứ? Cái này chính là muốn tránh mặt hắn đây mà, mà càng tránh mặt hắn càng muốn gặp, nghĩ vậy lại hướng nguyên soái thi lễ.

-"Nguyên soái, liệu có thể để bổn hoàng tử gặp nàng không, biết đâu bổn hoàng tử có thể xoa dịu nỗi sợ của nàng"

Vừa dứt lời thì không gian lại trở nên im lặng lạ lùng. Ngập ngừng một chút, nguyên soái phân vân.

-"hoàng tử, ngài và con gái ta không danh không phận, nên việc một nam tử đi vào khuê phòng nhi nữ là chuyện hết sức không nên"

Hồ Nguyên Trừng giật mình, hắn biết hắn vừa đề nghị một điều không đúng, liền hướng nguyên soái thi lễ.

-"Là bổn hoàng tử suy nghĩ nông cạn, xin nguyên soái thứ lỗi"

Nguyên soái lắc đầu thở dài.

-"cũng không phải điều gì to tát quá, ơn hoàng tử Vạn mỗ còn chưa kịp báo đáp. Thôi thì như vậy, để ta khuyên nhủ con gái thử xem . Sắp tới đây phụ tử ta cùng đi dự tiệc sinh thần hoàng đế, lúc đó hoàng tử đến đây rồi ba chúng ta cùng tới hoàng cung, điện hạ thấy thế nào?"

Lời đề nghị của nguyên soái rất hợp lý, chỉ là mọi chuyện nằm ngoài tính toán của Hồ Nguyên Trừng khiến hắn cảm thấy rất khó chịu, thế nhưng mục đích chính là cùng Vạn Kỳ Vũ đến yến tiệc thì vẫn là đạt được, thế nên cũng xem là thành công. Nhăn nhó một hồi, hắn cười xả giao, hướng nguyên soái thi lễ.

-"Vậy cứ làm theo lời của nguyên soái đi, bổn hoàng tử xin cáo từ"

Nguyên soái và quản gia cũng đứng dậy thi lễ.

-"cung tiễn điện hạ"

Khi Hồ Nguyên Trừng đi khỏi, nguyên soái và quản gia nhìn nhau mỉm cười, quản gia không khỏi vui mừng.

-"Lão gia, tiểu thư ngày càng tài giỏi, đã đoán trước được mọi chuyện, còn ra kế sách vẹn toàn thế này, đuổi khéo Hồ Nguyên Trừng một cách thật dễ dàng"

Nguyên soái mỉm cười sung sướng, trong lòng ông giờ đây đã bớt lo lắng đi rất nhiều, bởi ông biết người kế nghiệp của ông đã thực sự trưởng thành.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.