Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

MUỐN ĐỘC THÂN HAY LÀ CÓ VỢ

Phiên bản Dịch · 1371 chữ

CHƯƠNG 962: MUỐN ĐỘC TH N HAY LÀ CÓ VỢ

"Nếu cậu muốn ở bên mình cô ấy, trước tiên cậu phải chắc chắn một điều. "

Tiêu Ngự nhìn về phía đệ tử xui xẻo của mình,

"Cô ấy thực sự yêu cậu sao ? "

"À chuyện này..." Một câu rất đơn giản, làm Chu Ngọc Long bị ép bức.

Đều là người lớn cả rồi.

Đừng nghĩ một cô gái ngủ với bạn rồi mang thai có con, là thật sự yêu bạn.

Cũng giống như hoàn cảnh hiện tại Chu Ngọc Long.

Hai người đến với nhau một cách tình cờ, chung sống và có thai.

Thậm chí không có quá trình tìm hiểu trước khi yêu, bạn thực sự cho rằng người ta yêu bạn sao?

"Điều đầu tiên cậu phải làm không phải là để cô ấy ở bên cậu, mà là để cô ấy thích cậu và yêu cậu."

Tiêu Ngự lắc đầu, "Cô ấy không thích, không yêu cậu, cho dù sau này hai người ở bên nhau cũng vô dụng!"

Chu Ngọc Long chán nản cúi đầu.

Cậu ta hiểu rõ điều này, cậu ta không phải là một kẻ ngốc.

"Đừng có thất vọng, cậu có phải là một người đàn ông không?"

Tiêu Ngự trừng mắt nhìn đệ tử của mình,

"Một người đàn ông thực sự chỉ cần hành động, không cần quan tâm những cái khác!" "Vấn đề là......" Chu Ngọc Long cười khổ,

“Tôi sẽ không lỗ mãng.”

“Đơn giản.”

Tiêu Ngự vỗ vỗ vai Chu Ngọc Long,

“Trước tiên hãy để cô ấy nhớ chắc cậu trong lòng, cả đời đều không quên được, đã xong một nửa.”

"Cả đời?" Chu Ngọc Long kinh ngạc,

"Làm thế nào vậy?"

"Nó có thể là một sự kiện, nó có thể là một món quà, nó có thể là rất nhiều thứ.”

Tiêu Ngự suy nghĩ một chút nói

"Thật ra cậu cũng đã làm chuyện để cô ấy không thể quên được cậu, con của cậu, nhưng vẫn chưa đủ."

“Sự kiện? Quà tặng? Rất nhiều thứ?”

Mắt Chu Ngọc Long sáng lên.

"Ví dụ, gửi một nhịp tim." Vẻ mặt của Xiao Yu nghiêm nghị

Chu Ngọc Long : ????

Sư phụ muốn cậu làm sao? Làm thế nào để gửi một nhịp tim?

“Cậu đã muốn nói chuyện với cô ấy một lần nữa, Hãy nghĩ cách mời cô ấy đi ăn tối.” Tiêu Ngự giải thích: “Chuyện này có thể làm được không?”

“Được.” Chu Ngọc Long gật đầu. “Đơn giản”

Tiêu Ngự cười nói: “Ăn xong, cậu để cô ấy đi thanh toán.”

Chu Ngọc Long nhìn Tiêu Ngự bằng ánh mắt như nhìn một sinh vật kỳ lạ

“Sư phụ, anh không phải muốn lừa tôi đấy chứ?”

Ở đất nước như Vương quốc Rồng.

Bạn, một chàng trai, theo đuổi một cô gái và mời một cô gái đi ăn tối.

Sau đó, bạn thực sự để các cô gái trả tiền cho bữa tối?

Bạn đã say đến trình độ nào rồi?

“Nhìn xem, đến cậu đều chết lặng phải không?”

Tiêu Ngự vui mừng,

“Vậy không cần nói cũng biết các cô gái sẽ tức giận đến mức nào”

“Anh nói thừa” Chu Ngọc Long vẻ mặt táo bón,

“Có cô gái nào sẽ tức giận chứ?”

“Đúng, chính là làm cho cô ấy tức giận” Tiêu Ngự tiếp tục nói

“Nhưng lúc này, cậu sẽ nói cho cô ấy biết, anh đùa với em thôi, thật ra, vừa rồi lúc anh đi vệ sinh đã trả tiền rồi.”

“Sư phụ anh thật tuyệt vời.”

Hai mắt Chu Ngọc Long sáng lên, “Hóa ra là chiêu này, anh không nói từ đầu”

Ha ha! Tiêu Ngự cười chế nhạo, “Cậu có chắc là hiểu không?”

"Không phải là bí mật thanh toán hóa đơn và lừa dối các cô gái sao?”

Chu Ngọc Long bối rối.

“Giống như cậu mà là chơi trò tim đập sao?”

Tiêu Ngự lắc đầu, “Cậu sẽ bị con gái đánh chết!”

“Ách” Chu Ngọc Long há hốc miệng, "Không phải sao?"

"Lúc cậu kéo cô ấy rời đi..." Tiêu Ngự nhìn đệ tử,

"Lúc này bị người phục vụ chặn lại, yêu cầu trả tiền!"

Chu Ngọc Long: ......

Khỉ thật, không phải bí mật trả tiền, mà là thực sự trốn thanh toán?!

"Đã đến lúc chơi nhịp tim." Tiêu Ngự nhe răng cười,

"Lúc này, cậu kéo cô ấy chạy đi”

Chu Ngọc Long mặt tái mét.

Không, thực sự muốn trốn không thanh toán?

Sư phụ, tôi là cảnh sát!

“Chờ đến khi chạy trăm mét.” Tiêu Ngự vui vẻ nói:

“Đoán xem, cô ấy sẽ phản ứng như thế nào?”

Chu Ngọc Long sắp khóc,

“Sẽ mắng và xem tôi như một kẻ điên phải không?”

“Chà, đúng là loại phản ứng này, gần như phát điên”

Tiêu Ngự ngoắc ngoắc ngón tay,

“Đã đến lúc phản công”

Chu Ngọc Long : ???

“Người phục vụ đuổi kịp, mỉm cười và mang cho cậu một bó hoa hồng.”

Tiêu Ngự nhìn đệ tử đang ngơ ngác,

“Khi cậu đưa hoa cho cô ấy, cô ấy nên ngạc nhiên, xấu hổ, và bối rối.

"Khi hai người quay lại nhà hàng, nghe nhạc, sau khi uống cạn ly, cậu xin lỗi cô ấy, nói rằng cậu thực sự muốn tạo cho cô ấy một bất ngờ ... Cuối cùng khi cô ấy bình tĩnh lại sau những bất ngờ lớn, hai người bước ra khỏi nhà hàng và ra xe ...”

“Cậu mở cốp xe ra, trong đó đầy hoa, quà, đèn lồng ... Tất nhiên, sẽ có một vài bức ảnh ở trung tâm”

“Một tấm là để lúc hai người dùng bữa cơm đầm ấm trong nhà hàng, một tấm là lúc cậu kéo cô ấy đi khi trốn thanh toán, tấm nữa là cậu tặng hoa cho cô ấy…”

“Về phần sắp xếp quy trình như thế nào, tôi không phải dạy cho cậu chứ ... Làm việc với nhà hàng thanh toán tiền đặt cọc, lì xì cho người phục vụ để hợp tác biểu diễn, bạn bè cậu sẽ in ảnh và gắn ở xe. Thôi thì để Vương Thừa làm. Khi đưa cậu và cô ấy trở lại nhà hàng, hãy để Vương Thừa trang trí cốp xe đặt ảnh ...”

“Tôi dám cá rằng 90% các cô gái chưa bao giờ trải qua một điều khó quên như vậy, và đối với nhiều cô gái, đó sẽ là một trải nghiệm có một không hai trong đời.”

“Và điều này sẽ không chỉ khiến một cô gái cảm thấy lãng mạn, mà còn khiến những người xung quanh ghen tị và thỏa mãn sự phù phiếm nhỏ bé của cô ấy.”

Tiêu Ngự liếc mắt nhìn Chu Ngọc Long như bừng tỉnh đại ngộ,

“Đừng nói những điều như quá trình phiền phức, quá phí tâm, người nghèo không thể chơi được, người giàu không thèm, những loại lời không có trí thông minh này. Nếu ngay cả hoa điểm tâm tư theo đuổi một cô gái cậu cũng không làm được, thì chỉ còn trông đợi vào may mắn, trực tiếp đến một buổi hẹn hò xem mắt và thử vận may, tiếp tục độc thân đi.Tất nhiên, nằm mơ cưới vợ là đơn giản nhất!”

“Cảm ơn sư phụ”

Chu Ngọc Long đứng dậy, xoay người rời đi. Hiên ngang dời đi.

Cũng giống như lúc hiên ngang đến….

Một cơn gió vụt tới… ba!

Một chiếc dép bay tới đập vào đầu Chu Ngọc Long.

“Cút”

Tiêu Ngự đưa ngón giữa tên đệ tử xui xẻo, cười mắng,

“Sau này cậu còn dám tới nhà tôi tôi đánh chết cậu, tên khốn kiếp thấy sắc quên sư phụ!”

“Hahaha!” Chu Ngọc Long cười vui vẻ và chạy .

“Làm sao mình lại gặp những tên đệ tử xui xẻo này?” Tiêu Ngự cười lẩm bẩm.

“Ừm?”

“ Nhưng mà lãng mạn thật đấy, em trai hiểu rõ quá!”

Giọng nói của Mộc Thanh Vũ vang lên từ phía sau với nụ cười mà không phải là cười.

Chết ... da đầu của Tiêu Ngự tê dại.

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.