Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

SỚM ĐÃ PHÁT HIỆN.

Phiên bản Dịch · 1429 chữ

CHƯƠNG 959: SỚM ĐÃ PHÁT HIỆN.

Buổi trưa,

Tiêu Ngự, người đang ôm con gái ngoan, đang nằm trên ghế sô pha và nhìn Mộc Thanh Vũ làm việc.

Kết quả là hai cha con vì chơi mệt mà lăn ra ngủ như hai chú heo con.

Nhìn em trai và con gái đang say ngủ, khuôn mặt xinh đẹp như điêu khắc tĩnh tại của Mộc Thanh Vũ càng trở nên dịu dàng.

Đặt máy tính xách tay xuống, cô đứng dậy nhấc con gái ra khỏi ngực anh trai rồi cho vào xe đẩy.

"Tiểu tổ tông, trở về phòng ngủ đi."

Mộc Thanh Vũ vươn những ngón tay trắng nõn của mình ra véo má Tiêu Ngự.

“Ừm?”

Đôi mắt Tiêu Ngự buồn ngủ, giơ tay lên, "Kéo em dậy. "

Quá lười….

Mộc Thanh Vũ nắm lấy tay em trai và muốn kéo anh đứng lên.

Kết quả là Tiêu Ngự vừa dùng lực.

"Gì?!" Trong sự cảm thán, Mộc Thanh Vũ ngã vào vòng tay của em trai mình.

"Ngủ với em một lát."

Nhắm mắt lại, Tiêu Ngự lẩm bẩm, ôm Mộc Thanh Vũ không buông.

“Trưa rồi.”

Mộc Thanh Vũ mệt mỏi không thể thoát khỏi vòng tay đó, Đe dọa

“Nghe nói có đứa em trai không nghe lời chị gái, quá thảm, cái mông đều nở hoa, em phải cẩn thận.”

“Sợ quá”

Tiêu Ngự lẩm bẩm: "người chị này mặc JK đi nhảy sào ở Tịnh Độ à?"

"Em đừng chế giễu." Mộc Thanh Vũ chế nhạo,

"Chị sẽ nhảy cho em. "

Một người đàn ông có thể làm nũng thật là hạnh phúc?"

Tiêu Ngự cười và nói

"Ôi, phụ nữ, khẩu vị thật nặng. “

“Một người biến thái như em đều thấy các cô gái còn biến thái hơn em”

"Giết em!"

Mộc Thanh Vũ cắn người em trai hôi hám của mình và tự cười .

Cô cũng cho rằng con gái đôi khi cũng có khẩu vị rất nặng.

…….

Cười một lúc có lẽ cũng mệt.

Hai vợ chồng trẻ ngủ trên ghế sô pha hơn một giờ trưa mới dậy.

Buổi chiều, trưởng bối hai nhà đến.

Nghe nói Mộc Mộc và chị gái nhỏ đi chơi, tất cả đều sững sờ.

Ba tuổi có thể tự do ra ngoài chơi sao?

Mộc Thanh Vũ lấy điện thoại di động ra, lật tấm ảnh chụp chung của Mộc Mộc và Hoa Lục Lạc.

Nhìn đến dung mạo trai tài gái sắc của hai đứa nhỏ, các vị trưởng lão lại sững sờ.

Làm thế nào mà cô bé này có thể xinh đẹp như vậy?

Mọi người bất giác nhìn Mộc Thanh Vũ.

Trong nhà đã có một quốc sắc thiên hương rồi.

Trong trường hợp vạn nhất Mộc Mộc laij cùng một quốc sắc nữa

Lại nhìn Tiểu Vũ, cô bé sắp tròn một tuổi.

Khuôn mặt nhỏ xinh đó cũng giống như một thiên thần nhỏ.

Có vấn đề gì với vẻ ngoài của gia đình này?

Họ đã thực sự được hôn bởi nữ thần Nữ Oa sao?

Tiếng cười nói rôm rả cả buổi chiều

……..

Khi Tiêu Ngự đi làm bữa tối, Mộc Mộc đã trở về nhà.

Không chỉ một mình trở về, mà còn dẫn theo cả Hoa Lục Lạc đến.

Vừa hay, gặp Tiêu Ngự trong nhà bếp.

“Qủa nhiên là anh, đại ca!”

Đứng ở cửa phòng bếp, khuôn mặt nhỏ xinh của Hoa Lục Lạc nhếch mép cười.

"Xin chào." Giơ tay lên, Tiêu Ngự mỉm cười vẫy tay với cô gái nhỏ,

"Hãy nói chuyện sau bữa tối."

"Được." Hoa Lục Lạc gật cái đầu nhỏ, lôi kéo Mộc Mộc đang không hiểu chuyện gì đi.

Vì vậy, tiểu đậu đinh đã đi đến sảnh đợi.

"Tại sao không trốn?"

Mộc Thanh Vũ, người bước vào nhà bếp với một nụ cười hỏi.

"Không trốn được."

Tiêu Ngự đang cắt rau cười lắc đầu,

"Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Mộc giống như phiên bản thu nhỏ của em, chị nghĩ mình có thể lừa được cô gái nhỏ đó sao?"

“Ách”

Mộc Thanh Vũ sững sờ, "Ý của em là, Hoa Lục Lạc từ đầu đã biết Mộc Mộc laf của cô bé..."

"Nếu không?"

Đến gần đây Tiêu Ngự mới nhận ra,

"Với thái độ của xã hội hiện đại cho rằng chuyện của người khác không liên quan gì đến bản thân, cô gái nhỏ rõ ràng vẫn là một đứa trẻ, vậy tại sao lại đi cứu Mộc Mộc?"

Mộc Thanh Vũ trong lòng lo lắng, "Có phải hay không quá thông minh?"

Kỳ thực nàng muốn nói đứa nhỏ như vậy quá yêu nghiệt, đúng không?

"Cá mè hoa ngu ngốc và cá heo nhỏ thông minh còn là bạn tốt đâu”

Tiêu Ngự nhún vai, "Bọn họ mới bé xíu đã lo lắng như vậy, còn quá sớm."

“Tìm đường chết sao”

Véo người em trai xấu xa của mình, Mộc Thanh Vũ hơi khó chịu,

"Em nói con trai của chị là cá mè hoa ngốc nghếch à?"

"Vấn đề là......" Tiêu Ngự nhìn thẳng vào Mộc Thanh Vũ,

"Con trai cũng không thể làm cá heo nhỏ được."

Trên mặt Mộc Thanh Vũ có hai cái ửng hồng. Ngự tỉ e thẹn và quyến rũ, tàn nhẫn đá mạnh vào Tiêu Ngự.

Cô vặn eo rồi bỏ đi.

Không, chạy đi!

Tiêu Ngự cười lắc đầu.

Anh cảm thấy mình giống như một tên côn đồ vào thời điểm này.

Tuy nhiên, con gái là vừa yêu và hận.

Không hiểu nổi!

Trong khi ăn.

Trưởng bối hai nhà quan tâm đến vị khách nhỏ còn hơn cả Mộc Mộc .

Hoa Lục Lạc cái miệng nhỏ nhắn cũng rất ngọt ngào, kêu ông bà nội, bà ngoại.

Đem trưởng lão hai nhà dỗ cười không khép miệng được.

Càng ngày càng yêu và thương cô gái nhỏ.

Đến khoảng bảy giờ, đôi bạn trẻ tiễn cha mẹ hai nhà ra về.

Lúc trở lại, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng khách, khóe miệng há hốc.

Giống như phú nhị đại, Mộc Mộc , đầu nhỏ tựa vào đùi Hoa Lục Lạc.

Hoa Lục Lạc như đang chăm sóc con trai.

Đặt miếng vải đã bóc vỏ vào miệng Mộc Mộc .

Tiêu Ngự và Mộc Thanh Vũ kinh ngạc nhìn nhau.

Giống như nhìn thấy chính họ năm xưa.

Nó thực sự đã được thể hiện bởi hai đứa trẻ.

Bị phát cẩu lương, bạn có tin được không?

“Cha mẹ đi làm việc đi”

Nhìn thấy cha mẹ trở lại, Mộc Mộc nheo mắt vẫy vẫy tay nhỏ,

"Con chỉ chơi với chị Hoa Lục Lạc thôi, đừng lo lắng cho chúng ta."

Tiêu Ngự: …

Mộc Thanh Vũ :…

Tại sao cậu không lên thẳng trời đi?

Mộc Thanh Vũ cúi gằm mặt, đi tới ôm lấy Mộc Mộc, vỗ nhẹ vào mông cậu rồi bế cậu đi. . "Cha, cứu con, xem chị gái của cha này”

Mộc Mộc muốn chống lại. đáng tiếc vì thân hình quá nhỏ bé không cho phép.

Nhìn chị gái dắt con trai rồi đẩy xe đẩy đi, Tiêu Ngự nhìn Hoa Lục Lạc trên ghế sô pha luôn nhìn theo bóng dáng Mộc Mộc.

Nhìn thấy trong đôi mắt kia có chút quan tâm, trong lòng có chút lo lắng.

Da đầu Tiêu Ngự tê dại một cách khó hiểu.

Thật khó hiểu!

Anh có thể chắc chắn 100%. Hoa Lục Lạc không phải là bị ma nhập, trọng sinh..

Cũng sẽ không phải là một người xuyên không như anh.

Nếu vậy thì chỉ là người điều bình thường.

Chỉ vì không phải, một đứa trẻ bảy tuổi cư xử như thế này, thật đáng sợ?

"Anh cho rằng tôi giống như một quái vật nhỏ?"

m thanh du dương của lời nói như tiếng chuông đánh thức Tiêu Ngự đang mê man. "Đôi khi bố mẹ tôi cũng nghĩ rằng tôi..."

Khuôn mặt non nớt dịu dàng của Hoa Lục Lạc rất bình tĩnh,

“Tôi quen rồi.”

Tiêu Ngự:…

Lời nói này có chút hơi buồn.

Điều gì đã xảy ra với đứa trẻ này trong quá khứ?

“Tuy nhiên, Mộc Mộc rất thích tôi.”

Một nụ cười ngọt ngào nở trên mặt Hoa Lục Lạc, "Tôi cũng rất thích cậu ấy, không ngờ lại có duyên như vậy. đại ca, Mộc Mộc và anh giống nhau thật đấy."

Khóe miệng Tiêu Ngự giật giật.

Quả nhiên, cô bé đã sớm phát hiện!

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.