Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

MANH MỐI BỊ GIÁN ĐOẠN

Phiên bản Dịch · 1566 chữ

CHƯƠNG 75: MANH MỐI BỊ GIÁN ĐOẠN

Mn ai có kim phiếu cho mình xin vài kim phiếu để truyện lên top cám ơn mn ạ

Thôi miên là gì?

Như trên phim ảnh, cầm một chiếc đồng hồ quả quýt, búng tay một cái, liền có thể thôi miên con người rồi?

Không, đố không phải là thôi miên, đó là tiên pháp, ma thuật!

Ý nghĩa thật sự của thôi miên, là một quá trình phức tạp và rườm rà.

Mất nhiều thời gian để dụ dẫn thay đổi một số tư duy, tri giác, trí nhớ và hành vi của người bị thôi miên.

Ví dụ như nhà thôi miên giỏi, còn có thể làm được khiến cho người bị thôi miên tạm thời tê liệt, ảo giác và quên lãng.

Tiêu điểm.

Có những khả năng thôi miên, chỉ có thể thành lập một loại quan hệ đặc biệt giữa nhà thôi miên và bị người bị thôi miên.

Ví dụ như tín nhiệm, quen thuộc, sự đồng cảm......

Cậu tìm một nhà thôi miên cao cấp mang ra đây.

Khiến anh ta trong vòng ba phút đã thôi miên được một người hoàn toàn xa lạ.

Đại sư thôi miên có thể làm được sao?

Đáp án là phủ định.

Muốn từ từ thôi miên một người xa lạ cũng thế, đó là ma thuật.

Buổi chiều.

Hai người am hiểu về tâm lý học và chuyên gia thôi miên, được an ninh quốc gia mời tới.

Lã Kim Nhan sau khi tỉnh lại được người thầy hiền từ phúc hậu thay phiên nhau chuẩn đoán triệt để......

Bên ngoài bệnh viện.

“Xác nhận rồi, là thôi miên!”

Biểu cảm của Vương Đông rất khó nhìn, cầm ra một hộp thuốc, lấy một cây đưa cho Tiêu Ngự.

Nghĩ đến ngày hôm qua anh ấy còn cố gắng phủ nhận, người bị thương không có khả năng là bị thôi miên.

Kết quả lại bị vả mặt vài cái, bị đả kích rất lớn, đau lòng đến mức khó thở.......

Tiêu Ngự nhận lấy thuốc, không có chế giễu Vương Đông.

Mọi người đều cho rằng lâu như vậy rồi, thuyền hữu nghị vẫn rất ổn.

“Làm sao mà nhìn ra được?”

Biểu cảm của Vương Đông rất phức tạp, hung dữ hít một điếu.

“Anh đoán xem?”

Nhả ra vòng khói, Tiêu Ngự giả vờ mỉm cười thâm sâu không nói.

Tôi không cần xem, nhưng tôi có vận chuyển công của năng lực hệ thống.

“Quả nhiên là quái vật.”

Vương Đông nhìn chằm chằm Tiêu Ngự, “Không sợ hôm nào đó đem cậu lên giường thí nghiệm, đem não của cậu mổ xẻ, nếm thử mặn nhạt?”

“Viết tiểu thuyết sao? Chưa động đã mổ xẻ?”

Tiêu Ngự không thèm, “Đều là thời đại nào rồi, nên bắt kịp thời đại đi!”

“Ha ha ha!” Vương Đông cười lớn.

Tiêu Ngự cũng cười.

Không động não cùng lão tiền tệ nói chuyện, vẫn là khá vui vẻ.

“Tiếp theo làm thế nào?” Vương Đông vứt đầu thuốc.

Nếu như lúc trước phá án vụ buôn lậu thi thể, anh ấy sẽ để Tiêu Ngự chỉ huy.

Lần này cũng như thế, đưa quyền chỉ huy đặt vào tay Tiêu Ngự.

Phá án như đánh trận, người có khả năng, hậu quả của mù chỉ huy quá nghiêm trọng.

“Thuốc không cần điều tra nữa, đợi bắt được người tự nhiên sẽ biết là gì.”

Tiêu Ngự vứt thuốc lá, thở ra khói dày đặc, “Trước tiên đi xem người này dùng thủ đoạn gì.....khống chế người bị hại!”

..........

Nơi làm việc của LÃ Kim Nhan, lộ đường đi, bạn bè thân thiết, an ninh quốc gia đã điều tra qua toàn bộ, không có phát hiện dấu vết khả nghi nào.

Không có dấu vết khả nghi, không có người tiếp xúc, lại bị thôi miên, đây là có thể sao?

Thời gian tiếp xúc không dài, không có quá trình.

Muốn từ từ thực hiện thôi miên, tuyệt đối không có khả năng!

Ban đêm, tám giờ.

Tiêu Ngự và Vương Động đến nhà của LÃ Kim Nhan.

Vợ của Lã Kim Nhan là loại phụ nữ trung thực bổn phận, còn có một người con gái đầu.

Phòng khách, phòng ngủ, nhà vệ sinh......Tiêu Ngự đều kiểm tra qua một lượt.

Không có bất kì đồ vật nào có thể luyện tập thôi miên.

Mắt chim ưng, mũi con bướm, tai bướm sáp...... Ba loại khả năng có thể khai phá toàn.

Một chút cũng không thu hoạch được.

Đứng bên ngoài lầu nhà dân, Tiêu Ngự liếc nhìn tường ngoài và cửa sổ của nơi Lã Kim Nhan ở.

Cũng không phát hiện gì.

Gặp quỷ ư?

Tiêu Ngự sắp nứt ra, có chút không biết.

Địa điểm làm việc, lộ đường đi, bạn bè thân thiết, đến cả nhà ở đều kiểm tra rồi, hoàn toàn không có khả năng tiếp xúc với thôi miên.

Vậy thì, bị thôi miên như thế nào?

Đợi đã.........âm nhạc!

Nhớ đến lúc ở bệnh viện, Lã Kim Nhan nghe thấy nhạc đột nhiên điên cuồng.

Nhạc từ đâu đến?

Nó không phải bài hát, con người có thể hát.

Dụng cụ nào có thể phát nhạc?

Máy thu âm, điện thoại, máy tính, mp........

Thôi miên, khống chế thông qua âm nhạc, tối thiểu cần phải quen thuộc với người bị thôi miên.

Muốn một loại sự vật quen thuộc trở thành thói quen, cần có thời gian.

Nghe một lần bài hát liền có thể thôi miên và khống chế con người, đó là tán dóc.

Lần nữa quay về nơi ở của Lã Kim Nhan.

“Chồng của cô ngày thường có những sở thích giải trí gì?”

Tiêu Ngự hỏi vợ của Lã Kim Nhan.

“Đây......”

Người phụ nữ nhớ lại, lắc lắc đầu, “Anh ấy ngày thường ngoại trừ đi làm, uống một chút rượu với bạn bè, lại......chơi games?”

“Chơi games?” Tiêu Ngự nhướn lông mày.

“Chơi trên máy tính.”

Người phụ nữ chỉ chỉ máy tính trong phòng khách.

Trong mắt vụt qua ánh sáng, Tiêu Ngự đi đến trước máy tính, bật lên.

Máy tính phổ thông, hệ thống lậu, mặt bàn sạch sẽ, logo bên trên phím tắt không nhiều.

Chỉ có một trò chơi.......

Tiêu Ngự điều khiển chuột, ấn mở.

Hình tượng LOL mở ra......

Thông qua trò chơi thôi miên người khác, có thể sao?

Có thao tác không gian, thực hiện không khả thi.

Nếu như không phải là trò chơi.

Ánh mắt của Tiêu Ngự chuyển đến logo máy phát nhạc.

QQ âm nhạc?

ấn mở ra.

Giao diện lựa chọn âm nhạc hiện lên.

Tiêu Ngự nhếch mép.

Trong mục sưu tập của máy phát nhạc có một bài hát.

Tinh linh ngủ say!

Nửa tiếng sau, một nhân viên an ninh quốc gia đến ngôi nhà, lấy ra một chiếc điện thoại.

Điện thoại của Lã Kim Nhan!

Nhân viên an ninh quốc gia và lực lượng cảnh sát điều tra qua, trong điện thoại rất sạch sẽ.

Tiêu Ngự mở từng app điện thoại, xem qua từng cái một, cho đến khi........ Hai mắt nhìn chằm chằm vào một phần mềm.

Là app phát sóng trực tiếp.

.....0......0

Sau khi ấn mở, Tiêu Ngự kiểm tra lịch sử một số livestream của Lã Kim Nhan.

Có rất nhiều, nhưng không có phòng livestream khả nghi nảo cả.

Nhưng mà....

“Vương ca, sử dụng quyền hạn liên hệ với nhân viên kỹ thuật của phòng phát sóng trực tiếp, tôi cần lịch sử web chi tiết.”

Tiêu Văn bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh.

Lịch sử web có thể xóa bỏ, nhưng dữ liệu nền tảng không thể xóa bỏ, khẳng định có ghi chép.

Một tiếng sau, toàn bộ lịch sử mà Lã Kim Nhan đã xem ở các phòng livestream đã được tra ra.

Tiêu Ngự nhìn chằm chằm vào một phòng livestream.

Lịch sử hiển thị, thời gian nửa năm gần đây của Lã Kim Nhan, số lần vào phòng livestream này, đạt đến hơn trăm lần.

Ngoại trừ mấy lần đầu tiên, dường như mỗi lần phát sóng trực tiếp, anh ấy đều xuất hiện.

Nhưng lúc mỗi lần thoát ra khỏi chế độ xem, đều sẽ xóa lịch sử.

Sử dụng phòng livestream để tiến hành thôi miên?

Tiêu Ngự cười.

Tìm được rồi!

An ninh quốc gia bắt đầu điều tra.

Trước tiên, phòng livestream cần phải xác định người dùng.

Kết quả.......

An ninh quốc gia thông qua thủ đoạn kĩ thuật tìm được chủ nhân của phòng livestream.

Đối phương nói rằng, chứng minh thư đã bị mất một lần, căn bản không có mở phòng livestream gì cả.

Đến cả số điện thoại trên nền tảng chứng nhận cũng không phải là của anh ta.

Không chỉ như thế.

An ninh quốc gia lại lần nữa sử dụng thủ đoạn kĩ thuật điều tra số điện thoại, địa chỉ IP của phòng livestream trên nền tảng.

Xác nhận, số điện thoại cũng là sử dụng thủ đoạn phi pháp để giành được.

Địa chỉ IP là thông qua quyền đăng nhập IP.......

Manh mối đứt đoạn!

Không, không có đứt..... Tiêu Ngự cười vui vẻ.

Manh mối cuối cùng cũng xuất hiện rồi! Đất.

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 415

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.