Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

THỰC SỰ MUỐN CẮN CHẾT HẮN

Phiên bản Dịch · 1102 chữ

CHƯƠNG 64 : THỰC SỰ MUỐN CẮN CHẾT HẮN.

Trên trực thăng.

Tiêu Ngự sảng khoái nhắm chặt mắt thư giãn.

Vụ án cuối cùng cũng phá được.

Thủ phạm chính bị bắt, nước ngoài đã có an ninh quốc gia phối hợp.

Vụ án buôn lậu thi thể bị nhổ tận gốc.

Vụ án quá lớn, đến mức đem những tên tội phạm ra bắn đại bác 10 lần không hết.

Đặc biệt tên thủ mưu chính Owen, dự đoán sống không bằng chết?

Và những tên súc vật tại nhà hỏa táng, sẽ không chết sao?

Có thể thu hồi được thi thể nào…quốc gia nhất định sẽ cố gắng hết sức thu hồi.

Không thể thu hồi…Tiêu Ngự cảm thấy anh đã cố gắng hết sức.

Khi Vương Động dời đi, đã hứa với anh.

Sẽ để những người chết tìm được sự an ủi trên thiên đàng.

Mặc dù đồng bạc cũ rất quỷ quyệt, nhưng đường đường là nhóm trưởng nhóm an ninh quốc gia, chuyện này vẫn tin được đi?

Nhưng mà, về sau anh sẽ tiếp xúc ít với những đồng bạc cũ này.

Trước mặt những tên cao thủ kia, một kẻ xuyên không nhỏ bé không dám làm quá nhiều động tác nhỏ.

Có thể chỉ cần một ánh mắt, một sắc mặt biến hóa, cũng làm đối phương đoán ra suy nghĩ của ngươi.

Đúng rồi, đội trưởng cho anh 1 ngày nghỉ phép?

Có thể về nhà cùng chị chơi đùa.

Tiêu Ngự miên man suy nghĩ,ngủ thiếp đi.

Không lâu sau,bị phi công đánh thức.

“Những nhân viên an ninh quốc gia này, tự nhiên dám đỗ máy bay ở trên đường lớn,quá kiêu ngạo rồi”.

Dừng ở lối đi bộ, Tiêu Ngự hâm mộ nhìn máy bay bay dần xa.

Nghiên cứu về nhà, bảo chị cũng làm cho bọn họ một cái máy bay chơi đùa?

Thôi vậy,làm như vậy thực sự hắn sẽ thành kẻ ăn bám.

Tiêu Ngự ngâm nga hát, đi về hướng về nhà…

….

Sáng sớm.

Ánh nắng ban mai chiếu vào căn phòng, rọi lên Một đôi vợ chồng son đang ôm nhau trên giường lớn.

“Ngủ dậy đi, Hôm nay phải đến nhà cha mẹ hai bên”

Mộ Thanh Vũ dùng cặp mắt tràn đầy linh khí, nhìn em trai đang ngủ say trong lòng nàng.

Ngày hôm qua sau khi về, Tiêu Ngự ngủ say trong lòng nàng một đêm, như là em bé bú sữa mẹ.

Trong mắt Mộ Thanh Vũ,không tự chủ lộ ra vẻ dịu dàng.

“Chị,ngủ thêm lúc nữa”.

Lầm bầm lúc, Tiêu Ngự cọ cọ trong lòng nàng, ngủ tiếp.

“AH..không sợ bị đánh chết sao?”

Tóc đen nhánh che xuống đôi gò mà ửng hổng, Mộ Thanh Vũ cười rực rõ như hoa mẫu đơn.

“Chuyện này…”

Tiêu Ngự mặt khó chịu mở mắt ra.

Lão mẹ anh vẫn rất kinh khủng,lực uy hiếp như cũ không đổi.

Nếu như về nhà muộn, nói không chừng có thể giết ngươi, làm ngươi hiểu rõ hai chữ tàn nhẫn viết như thế nào.

Nhìn thấy Mộ Thanh Vũ dời giường đi vào nhà vệ sinh.

Tiêu Ngự mắt sáng lên, nhảy xuống lao vào.

“Không được”

Khí chất lạnh lùng quay lại, Mộ Thanh Vũ giận lườm anh.

“Tôi có một câu hỏi,chị nếu trả lời được tôi sẽ không vào”.

Tiêu Ngự tròng mắt chuyển động “Không trả lời được… cùng nhau tắm”.

“Tại sao phải trả lời?”

Mộ Thanh Vũ nhìn Tiêu Ngự như nhìn kẻ ngốc “Tại sao phải cho cậu cơ hội?”

Tiêu Ngự “…

Chị vẫn là có chút chiêu.

Nhưng mà, con gái ngốc một chút không tốt sao?

“Cậu Đừng làm loạn”

Mộ Thanh Vũ véo vào hai gò má Tiêu Ngự, chuẩn bị vào phòng tắm.

Nhưng mà.

Nhìn Tiêu Ngự giống như cún con đang đáng thương hề hề nhìn nàng.

Lòng nàng mềm nhũn.

Biết rõ là anh chỉ nghĩ đến những chuyện xấu, nhưng nàng không cự tuyệt được.

“Hỏi đi” Mộ Thanh Vũ trong lòng thở ra.

“Ah?”

Tiêu Ngự một mặt kinh hỉ “vậy tôi hỏi nhé..Ví dụ một nam nhân phát sinh quan hệ với chồng của chị gái mình,vậy anh rể của nam nhân gọi hắn là anh rể, hay hắn vẫn gọi anh rể hắn là anh rể đây?”

“…..”

Mộ Thanh Vũ nhìn chằm chằm vào Tiêu Ngự .

“Hahah”

Tiêu Ngự cười lớn “Sao nào, bị làm khó rồi sao?”

“Em trai..”

Mộ Thanh Vũ chu mỏ “Cậu có phải bị bệnh nặng?”

Tiêu Ngự “…..”

Mộ Thanh Vũ không quan tâm anh, quay người vào nhà tắm.

Nhưng mà, không đóng cửa?

Tiêu Ngự bối rối.

Có ý gì?

Sau một giây, anh mừng như điên,cười to như tiếng máy kêu, người như lửa đốt lao vào nhà tắm.

…………

Thành thật tắm cùng Mộ Thanh Vũ, Tiêu Ngự vui mừng hỏng rồi.

Lại không phải ngốc thật, sao anh không nhìn ra chị không nhẫn tâm từ chối anh.

Rõ ràng biết anh giả vờ đáng thương, vẫn mềm lòng.

Nếu ngươi nhân cơ hội bắt nạt nàng… sẽ hối hận.

Hai con chim cu tẳm rửa xong, cầm lấy quà đã chuẩn bị sẵn, đi ra ngoài.

Buổi sáng đi đến nhà cha mẹ Tiêu Ngự, buổi chiều đến nhà mẹ Mộ Thanh Vũ.

Buổi tối, trên đường về nhà.

Tiêu Ngự cầm tay Mộ Thanh Vũ “Chị, chúng ta đi ăn, đi hát,đi xem phim đi”.

“Sau đó… ăn cơm xong chị trả tiền, hát xong chị trả tiền, đi xem phim..vẫn là chị trả tiền”

Mộ Thanh Vũ cười ngặt nghẽo “Ăn cơm, hát,đi xem phim. Nếu không phải bị cậu bắt nạt, liền không hiểu nhân tình thế thái?”

“Hahaha”

Tiêu Ngự cười to ôm lấy Mộ Thanh Vũ, giả vờ tức giận “Chị, chị cứ như thế này không tốt, đều bị chị nhìn thấu, về sau chúng ta sao có thể chơi đùa vui vẻ a”.

“Vậy tôi cần làm thế nào a?”

Mộ Thanh Vũ ôm lấy bờ vai Tiêu Ngự, khuôn mặt xinh đẹp dán vào ngực anh.

An lòng, ánh mắt cong lên, đôi môi nhếch lên.

Yêu thích phát ra từ trong lòng,không che giấu được.

“Đương nhiên cần…”

Tiêu Ngự cuối đầu, hôn lên gương mặt xinh đẹp của nàng “Ngoại trừ nụ hôn của chị, không chấp nhận bất cứ hình thức hối lộ nào”

Mộ Thanh Vũ ngẩng đầu, cắn vào cổ anh.

Em trai hư hỏng thể này,thực muốn cắn chết hắn.

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 481

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.