Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐẦY MỘT VALI TIỀN MẶT.

Phiên bản Dịch · 1175 chữ

CHƯƠNG 57 : ĐẦY MỘT VALI TIỀN MẶT.

Một trước một sau, hai chiếc xe phi như bay trên đường, phía trước có xe cảnh sát dẫn đường.

Trên xe, Tiêu Ngự vừa lái xe vừa phân tích vụ án bằng bộ não của hắn.

Vụ án buôn lậu thi thể cực kỳ lớn, được bắt đầu từ 6 năm trước.’

Nguyên nhân, một người đã tìm đến quản lý giám đốc nhà hỏa táng Vương Phúc Qúy.

Người này do một người bạn của Vương Phúc Qúy giới thiệu.

Những lần đầu gặp nhau, mọi người cùng ăn uống no say.

Sau khi thân thuộc, đối phương hỏi Vương Phúc Qúy có một vụ làm ăn, hỏi gã làm hay không làm?

Vương Phúc Qúy giật mình khi nghe đối phương nói, mặc dù là thi thể, bị dọa mất một nhịp tim.

Vốn dì không có đống ý, nhưng người kia cho quá nhiều.

Bắt tay, gửi tặng 50 vạn tệ kết bạn (50 vạn tệ khoảng gần 2 tỉ VND)

Kết bạn tặng 50 vạn tệ, người ngốc cũng biết có vấn đề.

Đối phương đã nói rồi, 50 vạn chỉ là quà gặp mặt.

Sau này mỗi cỗ thi thể đều có 10 vạn tệ.

Đối mặt với sức hút của tiền bạc, Vương Phúc Qúy đã động tâm.

Tiền làm thay đổi lòng người.

Ban đầu, Vương Phúc Qúy và một vài nhân viên chỉ dám ăn trộm một hoặc hai thi thể.

Dần dần.

Một này 5 thi thể, 10 thi thể.

Thời điểm điên cuồng nhất.

24 thi thể được hỏa táng mỗi ngày, đều biến mất.

Sợ lộ chuyện, ông ta đã lợi dụng chức vụ và quyền hạn, mua chuộc hầu hết nhân viên.

Buộc các nhân viên liên quan ký tên vào các giấy tờ bảo lãnh, video và các bằng chứng khác như lời đe dọa.

Sau đó lò hỏa táng được chuyển đổi, đào hầm ngầm, nhà để xe…

“Sáu năm qua, có bao nhiêu thi thể bị đánh cắp, ngay cả ông ta cũng không rõ con số cụ thể”.

Làm thế nào để xử lý thi thể?

Lần nào bên kia cũng cử xe đông lạnh tới, một bên nhận tiền, một bên nhận xác, hai bên hiếm khi liên lạc với nhau.

Vì đã quen nhau 6 năm nên đối phương lờ mờ tiết lộ họ đang buôn lậu.

Vương Phúc Qúy không nắm được đối phương bán một cỗ thi thể ở nước ngoài bao nhiêu tiền.

Hai nghi phạm lọt vào tấm ngắm của cảnh sát.

Vương Hổ, 37 tuổi, người thành phố, tài xế lãi xe container đông lạnh.

Cát Kế Dương, tên giả, không rõ danh tính cụ thể, không có thông tin trong dữ liệu lưu trữ.

Vương Hổ là người đã liên hệ với Vương Phú Qúy qua một người bạn.

Người chịu trách nhiệm chính là Cát Kế Dương người này, mỗi lần thanh toán tiền đều là hắn ta thanh toán.

Những người mà an ninh quốc gia muốn bắt chính là Vương Hổ và Cát Kế Dương.

Ngày hôm qua, khi Tiêu Ngự và mọi người đến điều tra, Vương Phúc Qúy đã gọi điện thông báo cho Vương Hổ và Cát Kế Dương.

Mục đích là để đối phương kéo 3 thi thể đi, chết không có chứng cứ.

Cảnh sát có thể tìm ra được gì?

Không có bằng chứng, ngươi đang nói chuyện vớ vẩn.

Ai biết Vương Hổ và Cát Kế Dương không xuất hiện, họ đã bỏ trốn ngay sau khi nhận được thông báo.

Người ta phát hiện ra vụ việc xấu đi, lập tức liền đem bán Vương Phúc Qúy, bỏ chạy.

Điều này cũng làm tăng độ khó cho đội an ninh quốc gia và cảnh sát khi bắt giữ.

Vẫn may nhận được báo cáo, hoài nghi Vương Hổ xuất hiện ở bến tàu.

Thành phố Giáp là thành phố biển, và là thành phố biển nổi tiếng nhất.

Vẫn là một thương cảng xuất nhập khẩu với nhiều container lạnh, nhiều bến tàu…

Khi Tiêu Ngự và những người khác đến bến tàu chỉ định,đã qua 1h.

Dựa vào thời gian dài như vậy,người muốn chạy trốn ,lại không sớm chạy?

Không.

Đối phương muốn ra nước ngoài, còn muốn đi theo tàu đánh cá xa bờ ra nước ngoài.

Nhưng có thông báo của an ninh quốc gia, tất các bến tàu nghiêm cấm vào ra.

Đợi bên trên điều tra xong hết, mới được giải tỏa…

Khi mọi người đến bến tàu, có vô số tàu nhỏ, tàu chở hàng đang leo đậu ở cảng.

Sau đó họ lên một chiếc thuyền đánh cá viễn dương.

Người đã trốn mất.

Tội phạm cũng có não.

Khi phát hiện tàu bị cấm ra khơi, chắn hẳn ngươi đã phát hiện ra điều gì đó không ổn, ngươi không chịu bỏ chạy và đợi bị bắt?

“Sếp, tôi đã tìm ra một thứ”

Một an ninh quốc gia xách một vali rất nặng đến trước mặt Tiêu Ngự và Vương Đông.

Va li thuộc về nghi phạm Vương Hổ và bị bỏ lại khi anh ta chạy trốn.

Sau khi mở ra, tất cả mọi người đều hít một hơi thật sâu.

Một vali đầy tiền!

Hai kiếp làm người, Tiêu Ngự lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền mặt như vậy.

Một vali 24 inh có thể đựng được bao nhiêu?

Nói ra ngươi có thể không tin,khoảng 500-600 vạn tệ.

Nhiều tiền như vậy,nói vứt là vứt?

Tiêu Ngự chau mày.

Bởi vì vali rất nặng, bỏ trốn không thuận tiện.

Không đúng.

Dựa theo tâm lý của người bình thường, nhiều tiền như vậy chết cũng phải mang theo.

Ngươi phải mạnh dạn thế nào,500-600 vạn tệ đều không cần?

Với giá trị hàng triệu đô, cũng không có mấy người dám làm thế.

Nếu thực sự có nhiều tiền như vậy,có tài khoản bí mật.

Ngươi làm sao phải mang theo nhiều tiền mặt đến vậy?

Tiêu Ngự ngồi xuống.

Mở ra mũi của bướm chúa.

Mùi của cơ thể con người là độc nhất, ít có khả năng làm giả nhất.

Đồng thời có thể dựa vào nồng độ mùi còn lưu lại, xác nhận thời gian người dời đi.

Tuy nhiên, về cơ bản con người không có khả năng này.

Tiêu Ngự đã được hệ thống thức tỉnh, không nằm trong phạm vi này.

Mùi của Vương Hổ để lại rất nồng, chứng tỏ hắn mới dời đi không lâu.

Phát hiện ra chuyện này, mắt Tiêu Ngự sáng lên, phát hiện bốn phía xung quanh bến tàu.

Mở ra mắt của chim ưng.

Toàn bộ bến tàu chỉ có một lối vào duy nhất, khi họ lái xe vào thì không có chiếc xe nào ra.

Nếu Vương Hổ muốn chạy vậy hắn chỉ có thể chạy xuống biển.

Tiêu Ngự nhìn những con tàu, nhếch miệng cười.

Ngươi có thể chạy thoát??

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 464

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.