Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1101 chữ

CHƯƠNG 56: NỮ TỔNG TÀI CHIÊN TRỨNG.

Không có cái gọi là lực lượng đặc nhiệm.

An ninh quốc gia hành động, địa phương phối hợp toàn lực.

Năm nhân viên an ninh quốc gia và Tiêu Ngự bắt đầu nghiên cứu vụ án kỹ lưỡng…

Vụ buôn lậu thi thể cực kỳ lớn!

Khi Tiêu Ngự tiếp nhận vụ án náy, nó chỉ là một vụ án nghi ngờ đổi tro cốt tầm thường.

Chỉ trong vài ngày, thăng cấp cực kỳ lơn.

Không có ai đi hâm mộ Tiêu Ngự có thể giam gia vụ án này.

Chỉ cần dính vào một vụ án lớn phi thường, phá được là lập công lớn, không phá được vận hạn cũng càng lớn.

Dù sao đội hình sự lần này đi theo Tiêu Ngự cũng ăn được miếng thịt.

Bất kể vụ án có được phá không, Tiêu Ngự và đội hình sự đều có công đầu tiên.

Và lúc đầu những người gây áp lực cho Tiêu Ngự và đội hình sự…hehe.

Không cần dùng, đều gặp chuyện.

…………..

Bình minh.

Cảnh sát đã phỏng vấn xuyên đêm những người có liên quan đến lò hỏa táng.

Tiêu Ngự mắt đỏ hoe và kiệt sức, anh bước ra khỏi phòng thẩm vấn của văn phòng thành phố.

Các nhân viên an ninh quốc gia khác vẫn tiếp tục phỏng vấn.

Một đêm không ngủ, cũng chưa ăn gì.

Tiêu Ngự không chịu đựng được, chuẩn bị tìm nơi ngủ một lúc.

Khi hắn đến hàng lang, anh thấy một cái ghế dài, anh nằm ngủ trên đó và không suy nghĩ gì hết.

Mới ngủ được một lúc, đầu óc chuyển động, ngửi được một mùi hương quen thuộc.

Mở mắt ra phát hiện đầu gối dưới quần áo giờ đã biến thành gối dưới đôi chân dài.

Phía trên đầu có một khuôn mặt ngọc bích rất đẹp.

Cô gái xinh đẹp ưa nhìn này đã có chồng chưa?

Đợi chút…Tiêu Ngự vẫn còn choáng váng, chưa tỉnh táo.

Vợ của anh?

“Tỉnh rồi?”

Mộ Thanh Vũ nở nụ cười hoàn mỹ “Tôi mang cho cậu chút đồ ăn”.

“Sao lại tìm đến văn phòng thành phố?”

Tiêu Ngự tò mò, không muốn ngồi dậy vẫn gối vào đùi chị gái.

“Gọi điện thoại cho cậu, một người lạ nghe máy, nói cậu ở đây”.

Mộ Thanh Vũ lấy đôi tay ngọc ngà, véo cái mũi em trai nhỏ “Tôi liền đến đây”.

Liếc nhìn điện thoại di động trên ngực mình, hắn mệt quá ngủ quên mất…Tiêu Ngự cười ngồi dậy, nhìn thấy bên cạnh Mộ Thanh Vũ có hộp cơm.

Tiêu Ngự khó hiểu, cầm lấy mở ra.

Một hộp trứng chiên, có thể nhìn thấy vỏ trứng bị vỡ.

Có một cái bánh bên dưới…nó là một cái bánh?

Bên dưới… là cháo?

Trong lòng nghi ngờ, Tiêu Ngự ngẩng đầu lên nhìn về phía Mộ Thanh Vũ.

Phát hiện da mặt nàng hơi đỏ.

Lẽ nào, nàng tự tay làm đồ ăn cho anh?

Anh nhờ không nhầm, trước kia Mộ Thanh Vũ nói nàng không biết nấu ăn.

Một người trên người có 100 tỉ tệ, cũng không cần tự mình nấu ăn.

Nhưng nàng lại làm điều đó cho anh.

Tại sao vậy?

Có một dòng điện ấm áp chạy trong lồng ngực Tiêu Ngự.

Trứng chiên hơi mặn, nhưng anh ăn rất sạch sẽ.

Bánh cũng ăn hết, cháo cũng ăn sạch. Sau đó ợ hơi.

“Chị “ Tiêu Ngự nhìn Mộ Thanh Vũ.

“Gì vậy?” Mộ Thanh Vũ nhìn thờ ơ và lạnh lùng.

Đôi mắt cong như lưỡi liềm phản bội tâm trạng của cô ấy.

“Về sau ở nhà chị nấu ăn, em chịu trách nhiệm ăn”.

Đem Mộ Thanh Vũ ôm vào lòng, Tiêu Ngự giọng nhẹ nhàng “em muốn ăn một đời”.

“Uk”

Không còn lạnh lùng, Mộ Thanh Vũ dựa vào trong lòng em trai.

Đôi mắt trong như nước mùa thu sáng lên, trên khóe miệng thanh tú nở nụ cười nhẹ.

“Thật tuyệt” Tiêu Ngự cười toe toét.

Thật tiếc là đang ở văn phòng thành phố, nếu không anh còn muốn hôn nàng.

Mộ Thanh Vũ dời đi.

Không chỉ giao cơm và còn giao xe.

HONGQI HS5, CAO CẤP.

Như Mộ Thanh Vũ đã nói, giá của chiếc xe này không vượt quá tiêu chuẩn.

Vừa vặn phù hợp với thân phận của Tiêu Ngự ở đội hình sự.

Sau khi xuyên không, chiếc xe đầu tiên trong cuộc đời, ít nhiều Tiêu Ngự cũng có chút phấn khích.

Khi mở cửa xe nhìn vào bên trong Tiêu Ngự choáng váng.

Ai hiểu về nội thất ô tô đều biết về điều đó.

Nội thất ô tô có thể giá là hàng nghìn, hàng vạn, hàng chục vạn hoặc hàng triệu tệ.

Ngươi muốn hào nhoáng như thế nào, thì hào nhoáng như vậy.

Chỉ có chuyện người nghĩ không ra, không có gì không thể sửa đổi.

Khóe miệng giật giật, Tiêu Ngự phát hiện nội thất chiếc xe còn giá trị nhiều hơn toàn bộ chiếc xe.

Bên ngoài hàng trăm nhìn nhân dân tệ, bên trong hàng triệu tệ, chị gái có phải búp bê nga không vậy ?(búp bê lồng).

Không thể không nói.

Mộ Thanh Vũ vì muốn em trai lái xe thoải mái hơn, đã căng não suy nghĩ.

Bên ngoài xe không quá tiêu chuẩn, bên trong xe ngươi quan tâm ta làm gì?

Không hổ danh là tay chơi lớn trong giới kinh doanh, đi vòng qua các quy tắc một cách dễ dãng.

Điều thú vị nhất là.

Hộc đựng đồ trong xe đầy thuốc lá cao cấp.

Đây là phát hiện gần đây hắn hút thuốc lá.

Tiêu Ngự cười khổ.

Anh cũng không muốn, đã nói kiếp này bỏ thuốc.

Đáng tiếc, vẫn là không kìm lòng được.

Chỉ là không nghĩ đến, Mộ Thanh Vũ lại cẩn thận như vậy.

Nghĩ đến chị gái này, sau này sẽ bên anh cả đời.

Môi Tiêu Ngự đều gần chạm đến má nàng.

“Tiêu Ngự “.

Giọng của Vương Đông, nhóm trưởng nhóm an ninh quốc gia vang lên phía sau anh.

“Vâng?”

Tiêu Ngự quay đầu nhìn, 4 nhân viên an ninh quốc gia khác đã nhanh lên một chiếc xe.

Vương Đông liếc nhìn chiếc xe Hongqi, không do dự lên xe, nói vơi Tiêu Ngự “Bắt người”

Mắt Tiêu Ngự sáng lên, lên xe và khởi động, chốc lát đã đuổi kịp xe của đội an ninh quốc gia.

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 487

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.