Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu thư mất tích rồi

Phiên bản Dịch · 1258 chữ

"Nhị thiếu gia, không hay rồi, tiểu thư đã mất tích."

Cố Từ An mới vừa từ công ty trở về đã nghe thấy người hầu vội vàng nói.

Khuôn mặt anh tuấn lập tức sửng sốt, anh nhíu chặt mày, bước nhanh đến phòng khách.

Sắc mặt ông Giang tái nhợt đang ngồi trong phòng khách, tay cầm quải trượng giận giữ nện lên người Giang Niên Hải: "Đồ nghịch tử! Hôm nay mày mà không tìm được Niệm Niệm về đây xem tao có đánh chết mày không."

Ông Giang ra sức đánh Giang Niên Hải, Giang Niên Hải đau đến nỗi nhíu chặt mày, vẻ mặt giận dữ: "Cô ta muốn đi đâu thì để cô ta đi đến đó! Con nhất định sẽ không tìm cô ta trở về!"

Ông Giang nghe Giang Niên Hải nói mấy lời này thì càng tức giận hơn, vung gậy nện thẳng vào người Giang Niên: "Nghịch tử, đêm nay không tìm được Niệm Niệm thì cái người họ Lâm kia cũng đừng hòng bước chân vào nhà họ Giang!"

Giang Niên Hải bị giẫm phải nỗi đau bèn to tiếng: "Con sẽ không tìm cô ta về đâu, còn nhỏ như vậy đã biết hại em trai rồi, con không muốn nhận con gái như vậy."

Giang Niên Hải khoát tay, không nhìn Cố Từ An đứng bên cạnh mà cầm chìa khóa xe giậm dữ rời đi.

Lúc Cố Từ An mười tuổi được ông Giang nhận nuôi từ viện mồ côi, anh trẻ hơn Giang Niên Hải rất nhiều, tuy trên danh nghĩa hai người là anh em nhưng quan hệ lại rất hời hợt.

Cố Từ An nhíu mày nhìn Giang Niên Hải rời khỏi nhà, sau đó lại nhìn sang ông Giang đang ngồi trên sô pha, Cố Từ An rót một cóc nước sôi đưa đến cho ông Giang: "Ba, đã xảy ra chuyện gì thế?"

Mấy ngày nay Cố Từ An đi công tác ở nước ngoài.

Đến lúc này ông Giang mới bình tĩnh lại, ông nhìn Cố Từ An đầy lo lắng: "Từ An, Niệm Niệm đã xảy ra chuyện rồi, chiều qua Niên Hải dẫn Lâm Tuệ Như đã mang thai hai tháng trở về, Niệm Niệm và Lâm Tuệ Như tranh cãi một trận, nào ngờ Lâm Tuệ Như vô ý bị ngã sảy thai, bởi vì chuyện này mà Niên hải và Niệm Niệm giận nhau, Niên Hải tát Niệm Niệm một cái, thế nên từ chiều qua đến giờ Niệm Niệm vẫn chưa về, ba cho người đi tìm nhưng vẫn chưa có tung tích."

Cố Từ An nhướng mày, lập tức cúi đầu nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn mười giờ tối rồi, một ngày một đêm vẫn chưa có tin tức, không biết con bé đã xảy ra chuyện gì!

Ánh mắt anh lập tức tối sầm lại, Cố Từ An đột nhiên đứng dậy nói với ông Giang: "Ba, ba đừng lo lắng quá, bây giờ con lập tức đi tìm con bé, nhất định sẽ đưa Niệm Niệm trở về."

Cố Từ An nói xong thì nhanh chóng rời đi.

Cố Từ An lên xe vừa phân phó cho tài xế xong đã lập tức gọi điện cho Giang Niệm Hạ, quả nhiên đáp lại anh là giọng nói nhắc nhở đối phương đã tắt máy.

Cố Từ An càng nhíu chặt mày.

Tài xế Tôn Nghiêm ngồi phía trước không cần quay lại cũng biết tổng tài nhà mình đang tỏa ra khí chất lạnh lùng kinh người.

Anh ta nhịn không được mà mở miệng nói: "Tổng tài, bây giờ chúng ta đi đâu đây?"

Cố Từ An lạnh lùng, giơ tay xoa trán: "Đến phố quán bar!"

Cố Từ An rất hiểu Giang Niệm Hạ, với tính cách của Giang Niệm Hạ có lẽ bây giờ con bé đang ở quán bar nào đó.

Tôn Nghiêm nghe thế vội vã đáp lời, sau đó quay xe đến phố quán bar.

Phố quán bar là khu phố tậ trung nhiều quán bar nhất, trên con phố này có tổng cộng hơn bốn mươi quán, màn đêm vừa buông xuống là cả khu phố trở nên náo nhiệt bất phàm, nhưng cũng rất nhiều chuyện tạp nham.

Vừa nghĩ tới chuyện Giang Niệm Hạ ở nơi như thế này đợi một ngày một đêm là ánh mắt Cố Từ An lại trở nên u ám.

Tôn Nghiêm lái xe rất nhanh, mới nửa giờ đã đến phố quán bar, đèn nê ông đủ màu sắc khiến cả bầu không khí ở khu phố càng trở nên mờ ảo, đứng từ xa cũng có thể nghe thấy tiếng nhạc ầm ĩ bên trong.

Cố Từ An thản nhiên mở cửa xe, sau đó nói với Tôn Nghiêm: "Chia ra tìm từng quán một, nếu tìm được Niệm Niệm thì gọi điện thoại cho tôi."

Tôn Nghiêm vội vàng đồng ý, trong lòng lập tức hiểu ra, thì ra Giang tiểu thư đã xảy ra chuyện, thảo nào Nhị thiếu luôn luôn bình tĩnh lại thất thố như vậy, chẳng qua dính dáng đến Giang tiểu thư tổng tài mới thế.

Hai người chia ra tìm người, khi gương mặt anh tuấn của Cố Từ An trở nên xanh mét đẩy cửa quán bar thứ hai mươi mốt, cuối cùng cũng tìm thấy Giang Niệm Hạ uống rượu say giữa đám người vùng vẫy loạn xạ.

Cố Từ An vừa mới đến gần đã nghe thấy tên tóc hồng ngồi bên cạnh Giang Niệm huýt sáo nói: "Người đẹp, em uống say rồi, hay để anh đây đưa em về?"

Tên côn đồ nói xong thì vươn tay về phía eo Giang Niệm Hạ.

Tay hắn ta còn chưa kịp chạm vào eo Giang Niệm Hạ đã bị giữ lại, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc vang lên, tên côn đồ lập tức la hét thảm thiết.

Tiếng nhạc nhanh chóng át mất tiếng kêu thảm thiết của tên côn đồ kia.

Cố Từ An nheo mắt nhìn tên cồn đồ: "Cút!"

Tên côn đồ ôm cổ tay đang muốn gây chuyện, nhưng nhìn thấy Cố Từ An nheo mắt thì ớn lạnh, căn bản đánh không lại nên vội vàng ôm cổ tay bỏ chạy.

Cố Từ An tức giận, bây giờ mới nhìn Giang Niệm Hạ đã uống say không biết gì.

Gương mặt trắng nõn vì say rượu mà ửng hồng, đôi mắt ngơ ngác như nai con nhìn Cố Từ An chằm chằm, tóc tai rối bời, ngay cả chiếc váy trắng trên người cũng trở nên nhăm nhúm, đứng từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi rượu trên người Giang Niệm Hạ.

"Chú nhỏ? Hi hi, sao chú nhỏ lại đến đây?" Giang Niệm Hạ nghiêng đầu nhìn Cố Từ An mà cười nói.

Sau đó vớ lấy chai rượu trên bàn đưa cho Cố Từ An: "Chú nhỏ uống rượu với cháu đi."

Sắc mặt Cố Từ An đã lạnh như tuyết tháng mười hai rồi, anh xách chai rượu ra, vươn tay xách cổ Giang Niệm Hạ ra khỏi ghế.

Cố Từ An cao 1m93 còn Giang Niệm Hạ mới 1m67, anh xách cô dễ dàng như chim ưng cắp gà con vậy.

Giang Niệm Hạ bị xách cổ bất mãn cau mày giãy dụa, ngẩng mặt nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Cố Từ An mà nói: "Chú nhỏ, chú buông ra, cháu còn muốn uống rượu, chú mau buông ra."

Bạn đang đọc Cô Vợ Ngọt Ngào Của Thiếu Gia Bá Đạo của Nam Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BánhĐậu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.