Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Tần Linh Nữ Đế và Trương Kỳ (1)

Tiểu thuyết gốc · 907 chữ

Chương 5: Tần Linh Nữ Đế Và Trương Kỳ (1)

-"Xấu xí, hahaha trước giờ ta chưa từng gặp nữ nhân nào xấu xí như thế này"

-"nữ nhân xấu xí như ngươi sao lại được vào tông môn?"

-"xấu xí....."

"Ầm" một tiếng động trời đất làm thiếu nữ che mặt tỉnh giấc

-".... lại là giấc mơ đó, con mẹ nó kiếm của lão nương đâu!!" Nói xong, từ xa có một thanh đoản kiếm bay lại, cây trường đokiếm dài khoảng 1m2 trên võ kiếm có những hoa văn màu vàng đang tỏa sáng một ánh sáng nhẹ màu bạc.

-"mả cha nhà nó, bà đây đang ngủ cứ ầm ầm cái cục thịt bò gì thế" người thiếu nữ này nên là Tần Linh, là Nữ Thần của biết bao nhiêu người, ngoại hình xinh đẹp nhưng lại tỏ ra một khi chất băng lãnh không thể tiếp cận.

Tần linh thấy vậy liền đi ra khỏi nơi mình vừa mới ngủ nhìn về phía xa thì thấy nơi đó chỉ là một mãnh hỗn độn, pháp tắt còn đang đối nghịch nhau, tuy có thể nhìn thấy, nhưng nơi đó cách nơi đây cũng không gần, một tiên đế bình thường nhất điều có thể nhìn xa được một vụ nổ cách xa hai tiểu thế giới, Tần Linh cũng như vậy.

-"Bà nó a... nếu không phải tại vì công pháp này tu luyện yêu cầu phải đi ngủ, không thì bà đây cũng không ngủ" Tần linh lẩm bẩm trong miệng nói.

-"Thiết Kiếm, ngươi nói xem có phải ta rất xinh gái đúng không a?" Tần Linh nói với Thiết Kiếm, nói xong Thiết Kiếm liền múa múa trên không trung biểu thị "Được chủ nhân, bây giờ ngươi rất xinh đẹp, nhưng trước đó thì...."

-"Được, ta tin ngươi, trước giờ bổn cô nương vốn xinh đẹp hết phần thiên hạ a" Tần Linh nói với sắc mặt đầy tự tin.

Nếu thiết kiếm bây giờ có thể nói thì chắc chắn sẽ gào lên "chủ nhân, mặt ngươi với ba tất bê tông khác nhau chỗ nào đâu?"

-"rắc rắc" tiếng cành cây bị đạp lên nghe thấy vậy Tần Linh lập tức ẩn đi khí tức của  mình

-"hộc hộc, mệt chết bổn đại gia, đang ngồi chơi game bỗng nhiên bị chuyển đến nơi quỷ dị này!! Mặt ai cũng ầm ầm sát khí" người đang nói là một thanh niên ngoại hình tầm thường độ tuổi khoản 18-21 tuổi, người thanh niên này tên là Trương Kỳ.

-"phàm nhân?" Tần Linh thầm nghĩ vì trên người nam nhân trước mặt không cảm nhận được một chút linh khí ba động nào.

-"không thể nào, Thiên Đạo đã nói nơi này chỉ tập hợp những người mạnh nhất, phàm nhân xuất hiện ở đây? Ta phi, hắn chắc chắn có khả năng che dấu khí tức hoặc đơn giản chỉ là hắn mạnh hơn ta đi" Tần Linh lỡ nói ra tiếng, sau đó Tần Linh vọi vàng che miệng mình lại tư thế của nàng thật sự trong rất đáng yêu đi

-"có người" Trương Kỳ lập tức cảnh giác, hắn nhìn xung quanh, một lần rồi hai lần nhưng vẫn không thấy ai.

-"Cái Đ.... có maaaa cứu bé" Trương Kỳ thấy vậy vừa la vừa chạy về phía trước, Tần Linh thấy vậy cũng liền bám theo phía sau.

Chạy được một đoạn thì Trương Kỳ dừng lại thở dốc có lẽ là vì quá mệt chăng

-"ta lúc trước thật sự chưa từng thất kính qua người đã chết đi sao lại gặp ma, chẳng lẽ không phải ma.... mà là.... quỷ đi" nghĩ vậy Trương Kỳ lại tiếp tục chạy về phía trước, vừa chạy cậu vừa la "Cứu mạng aaaa có quỷ đến rồi".

Tần Linh nằm trên phi kiếm ở phía sau cậu, nếu biết cậu đang nghĩ gì chắc chắn sẽ tức giận mà đáp "Bổn cô nương xinh đẹp như vậy mà ngươi dám gọi là quỷ, có phải ngươi chán sống rồi không?".

Trương Kỳ chạy được một đoạn về phía trước thì thấy trước mặt mình là một cái hồ, ở dưới hồ có mấy con cá, có lẽ vì cảm thấy đói cho nên hắn quên mất việc mình phải chạy Khỏi con "quỷ" đang bám theo mình đi.

-"(~>~) bổn công tử thật sự rất đói a, chết do quỷ khổ hay do chết đói khổ?, đương nhiên là chết đói rồi" nghĩ vậy nội tâm của Trương Kỳ dần nhẹ xuống, hắn đi tìm những cục đá quanh đó ném vào những con cá ở phía dưới.

-"trong phim như vậy là sẽ có cá ăn a mong chờ mong chờ a, mong chờ a" Nói xong Trương Kỳ tiếp tục ném những cục đá cậu nhặt được xuống nước 1 2..... tiếp tục cho đến khi hết đá trên tay.

-"ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây đừng khi người ném đá không chuẩn" nói xong cậu lại đi nhặt đá và tiếp tục ném.... 1 cục .... 2 cục.... Tần Linh thấy vậy nhịn không nổi liền bắn ra một đạo linh khí vào một con cá ở phía dưới hồ

-"thành công a" Trương Kỳ vui mừng nhảy lên, cậu nghĩ là do cố gắng của mình nên viên đá đó mới ném chết cá a.

Bạn đang đọc Cổ Ngữ sáng tác bởi Congakg012
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Congakg012
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.