Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ và mèo

Tiểu thuyết gốc · 1568 chữ

Chả hiểu sao từ lần biết Cẩm Tú thích chơi cờ tướng,Việt Hoàng dần có hứng thú với nó,rồi cũng thích cái trò trêu Cẩm Tú luôn.

Theo Minh Trí điều tra,thì Cẩm Tú rất thích mèo,nhưng đảm bảo trước mặt một đứa con trai,Cẩm Tú sẽ chẳng bao giờ gạt bỏ liêm sỉ để vuốt ve một con mèo đâu.Cô nàng sẽ cố mà giữ vẻ lạnh lùng và tránh xa ấy.

Vì thế mà Việt Hoàng đã cố ý hẹn cô học trò ra quán Cafe mèo này.

Tuy hiện tại Cẩm Tú đang đeo khẩu trang,nhưng Hoàng đảm bảo nàng học trò mặt hiện tại đang đỏ chót.

Việt Hoàng trong lòng cười thầm,ngoài mặt thì như không có gì nói :

- " Được rồi,chúng ta sẽ bắt đầu học về nước mở cờ đầu tiên."

- " Mở cở có thể nói là một trong những bước quan trọng nhất,tất cả các nước hay thế cờ đều về sau đều sẽ liên quan đến bố cục ban đầu."

- " Bình thường,người mới chơi sẽ khai kỳ bằng cách xuất pháo."

Việt Hoàng một tay thì thử những nước cờ,một tay thì hơi tý lại sờ soạng vuốt ve con mèo.

Cẩm Tú thì lúc đầu còn chăm chú nghe giảng,nhưng lúc sau thấy Việt Hoàng vuốt ve chú mèo thì trong lòng dâng lên cảm xúc,thực sự nàng chỉ muốn lao lên sờ soạng con mèo kia cho thoải mái thì thôi.

Việt Hoàng nhận ra được ánh mắt thèm thuồng của Cẩm Tú,nhưng vẫn tỏ ra như không có gì,giảng giải một hồi rồi nói :

- " Đấy là những cách mở cờ,em đã hiểu chưa ? " - Việt Hoàng chốt hạ một câu,thuận tay uống lấy một ngụm cafe sữa.

- " Tôi biết rồi." - Cẩm Tú thấp giọng nói.

Việt Hoàng thấy thế liền giương tay búng trán của Cẩm Tú một cái tạch,sau đó đổi giọng nghiêm nghị :

- " Phải gọi là gì quên rồi à ?"

Cẩm Tú lúc nhận ra Việt Hoàng búng trán mình thì đã quá muộn,lâu lắm rồi cô nàng mới để con trai cùng tuổi động vào mình,ngay lập tức Cẩm Tú liền đỏ mặt,ấp úng nói :

- " Tôi..tôi không gọi đâu."

Việt Hoàng cũng đoán rằng cô nàng sẽ cứng đầu,liền vờ đặt con mèo xám xuống,sau đó để tiền xuống đáy ly cà phê.

- " Anh...anh đi đâu ? " - Cẩm Tú ấp a ấp úng.

Việt Hoàng thì vừa thu lại bộ cờ vừa nói :

- " Tôi đi về,tôi sẽ không dạy cờ cho người không tôn sư trọng đạo,dù nhiều tiền hơn cũng không."

Cẩm Tú thấy Việt Hoàng định xách bàn cờ bỏ đi thì có chút hoảng hốt,liền nhanh chóng nói :

- " tôi trả 1 triệu một buổi."

Việt Hoàng động tác bỗng dưng dừng lại,1 triệu 1 buổi,không thể không nói đây đúng là thứ làm cho cậu ta phải cân nhắc lại.

Tuy nhiên,xui xẻo cho Cẩm Tú là tron tim Việt Hoàng,tiền tuy quan trọng nhưng còn xếp sau cờ tướng,huống hồ Việt Hoàng dạo này còn ưa trêu Cẩm Tú hơn.

- " Không,dù nhiều tiền hơn cũng thế." - Việt Hoàng nhìn Cẩm Tú rồi tiếp tục thu lại bàn cờ.

Đến đây thì Cẩm Tú mới hốt hoảng,trong lòng cũng có chút tủi thân.

Ngày thường cô nàng đều là công chúa,dù cho thái độ lạnh lùng thì cũng có hàng dài chàng trai sẵn lòng cúc cung tận tụy.

Mặc dù bản thân Cẩm Tú không động lòng trước những hành động ấy,nhưng dù sao nó cũng đã trở thành thói quen

Ấy thế mà tên Việt Hoàng này lại phũ phãng như vậy,một lời không hợp liền bỏ đi.

" Thật là đáng ghét... " - Cẩm Tú thầm nghĩ trong đầu,nhưng sau đó cũng đỏ mặt ấp úng nói :

- " Sư...sư phụ..."

Việt Hoàng bấy giờ quay mặt lại nhìn Cẩm Tú,tuy trong lòng đã mở cờ,nhưng bản mặt lại rất Poker Face.

Cu cậu buông bàn cờ xuống bàn,sau đó xoay người rời đi.

- " Này,anh...sư phụ đi đâu thế,em đã gọi rồi mà." - Cẩm Tú hốt hoảng gọi lại.

Việt Hoàng nghe vậy xoay người lại,cười cười :

- " Đồ nhi ngoan,cứ ở yên đó,vi sư đi nhà vệ sinh sẽ quay lại."

Cẩm Tú à lên một tiếng,thì ra là đi vệ sinh.Thế là cô nàng lại ngồi trở lại bàn của bản thân,nâng cốc nước lên uống một cái.

Bỗng dưng,một tiếng - " Meo " kêu lên.Cẩm Tú giật bắn mình,buông cốc nước xuống,liền thấy con mèo xám béo béo mà Việt Hoàng ôm ấp hồi nãy đã sớm chồi lên bàn.

Cẩm Tú hai mắt bấy giờ lấp la lấp lánh,đôi má ửng hồng lên.

Ba sở thích của Cẩm Tú là Mèo,Kem dâu,Coi Phim.

Cẩm Tú nhìn chú mèo béo trước mặt,rồi lại quay tới quay lui,ròm xem khách hàng xung quanh cô nàng 2m,thấy không có ai rồi,Cẩm Tú mới thở một hơi,sau đó quay lại nhìn chú mèo xám.

- " Dễ thương quá....." - Cẩm Tú đôi mắt lấp lánh ánh sao nhấc chú mèo nhỏ lên,sau đó cởi bỏ ra lớp khẩu trang,cạ khuân mặt như thiên thần của mình vào lớp lông của mèo.

Cẩm Tú đã lâu rồi không sờ vào mèo,liền cạ lấy cạ để,hưởng thụ sự thoải mái do bộ lông mèo mang đến,nhưng bất chợt,một âm thanh vang lên.

Tách một cái ! Kèm theo đó là ánh đèn Flash.

Cẩm Tú xoay người,đã nhìn thấy Việt Hoàng đang đứng nhìn mình từ đằng sau,một tay giơ sẵn con iPhone 6,có vẻ là vừa chụp ảnh.

- " Anh.... " - Cẩm Tú đỏ mặt tía tai,sau đó đặt trả chú mèo lại trên bàn,sửa soạn lại đầu tóc,sau đó lại ra vẻ như chưa có gì.

- " Anh gì mà anh,tôi sẽ gửi ảnh này cho chị Linh Chi. " - Việt Hoàng ngồi xuống bàn,dùng tay như thao tác cái gì đó.

Cẩm Tú nghe đến vậy thì giật bắn mình,lập tức khua khua tay đòi lấy điện thoại của Việt Hoàng,bộ dáng lúc này vô cùng đáng yêu.

- " Cái gì đây,muốn khi sư diệt tổ hả ? " - Việt Hoàng châm chọc.

Cẩm Tú lúc này mới nói lớn :

- " Không cho anh gửi,mau trả lại đây. "

Việt Hoàng phì cười :

- " Không được,tôi phải gửi cho chị Linh Chi,mấy hôm rồi chị có hỏi tôi dạy cô thế nào,tôi sẽ bảo là Cẩm Tú không khó tính như em tưởng."

Cẩm Tú đỏ tía cả mặt lên.Mặc dù nói cô nàng thân thuộc với Linh Chi,tuy nhiên cũng chỉ ở một mức nào đó,bề ngoài Cẩm Tú vẫn luôn giữ một vẻ lạnh lùng với đàn chị của mình.

Nếu mà để Linh Chi lấy được mấy tấm ảnh này,bả mà không chọc quê Cẩm Tú hay lan truyền linh tinh thì Cẩm Tú đi đầu xuống đất.

- " Xóa đii."

- " Không được... "

- " Xóa đi mà... "

Việt Hoàng cùng Cẩm Tú như đôi chó mèo cứ cựa qua cựa lại.Sau một hồi thì Việt Hoàng xuống nước,cười cười nói :

- " Xóa thì cũng được,nhưng cô phải đồng ý một điều với tôi."

Cẩm Tú như chết đuối vớ được cọc,liền vội vàng đồng ý ngay :

- " Cái gì cũng được ,anh mau xóa tấm ảnh đấy đi."

Việt Hoàng cười nói :

- " Hai ngày nữa đi Aeon Mall với tôi,tôi sẽ xóa."

Cẩm Tú lúc này có chút lưỡng lự,khuân mặt lần nữa đỏ lên.Đã lâu lắm rồi mới có lời mời đi chơi mà cô phải lưỡng lự,không dám từ chối ngay lập tức.

- " Được....anh xóa đi." - Cẩm Tú suy đi tính lại,quyết định đồng ý.

Dù gì mình cùng tên này cũng đi học ở tiệm Cafe,cũng coi như hẹn hò rồi,đi Aeon Malk chắc cũng không sao.

Chỉ sợ mỗi bà chị Linh Chi mà biết được việc này,e là mấy ngày sau Cẩm Tú sống không yên ổn mất.

- " Được rồi,lịch hẹn tôi sẽ gửi trên Zalo." - Việt Hoàng giơ ra chiếc điện thoại,biểu thị mình đã xóa sạch mọi thứ rồi,sau đó cất vào túi.

Cẩm Tú bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm,lần đầu tiên cô chủ động lên tiếng :

- " Giờ ta học được chưa..."

Việt Hoàng chống tay lên cằm,nhìn Cẩm Tú cười :

- " Chờ đã... "

Cẩm Tú nhìn Việt Hoàng,trong lòng tự hỏi tên này lại bày trò gì đây.

Chỉ thấy Việt Hoàng lôi từ dưới chân ra một con mèo màu nâu vàng,trông bộ dáng thì là một chú mèo con,sau đó đặt nó vào đùi của Cẩm Tú.

- " Đi cafe mèo thì phải ôm mèo chứ? Đúng không? "

Cẩm Tú nhìn thấy con mèo nâu thì mắt lại sáng bóc,buột miệng nói ra :

- " Dễ thương..."

Việt Hoàng lúc này cũng không chọc quê Cẩm Tú nữa,mà mặc kệ cho cô nàng đệ tử vuốt ve chú mèo.

Sau đó cậu ta xếp lại bàn cờ,mở miệng :

- " Được rồi,giờ chúng ta sẽ học cách dùng pháo."

Cẩm Tú giật mình,à một tiếng,sau đó cả hai lại nhìn vào bàn cờ với nhau.

Cứ thế một buổi sáng đã hết,buổi học đầu tiên của sư phụ và mèo đã diễn ra như vậy.

Bạn đang đọc Có Anh Ở Đây Rồi sáng tác bởi bachhogia

Truyện Có Anh Ở Đây Rồi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachhogia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.