Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong Đêm Giết Người

Tiểu thuyết gốc · 2025 chữ

Cách!

Cách cách!

Từ bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa phòng, Tần Cao mặc dù ở gần cửa nhưng lười biếng nói: “Chắc là tiểu nhị gõ cửa, Lô Đại Chí, ngươi ra mở cửa xem là có chuyện gì? Nửa đêm, nửa hôm không có việc gì đột ngột làm phiền người khác đi ?”

“Ngươi gần cửa tại sao không mở ?” Lô Đại Chí nhỏ giọng nói.

“Ta nghe không rõ” Tần Cao cười gằn.

“Ta mở” Lô Đại Chí cúi đầu.

Trong lúc bọn hắn tranh cãi xem người nào tới mở cửa, tiếng gõ cửa bên ngoài nhịp độ càng lúc càng nhanh, lực đạo cũng càng lúc càng lớn dần.

Từ cách bắt đầu đổi thành rầm rầm.

“Muốn phá cửa hay sao? Đừng để ta bắt được ngươi” Tần Cao giận dữ mắng, đứng dậy dự định mở cửa phòng trách mắng một phen.

“Pháp lực của ta, ta bị bọn hắn hạ độc, nhất định là vò rượu kia” Lưu thúc lúc này sắc mặt đại biến, chỉ cảm thấy pháp lực trong người sền sệt khó vận chuyển, pháp lực màu xanh đã biến đổi thành màu đen.

“Không ổn” Lưu thúc nhận ra người gõ cửa không đơn giản, ngay lập tức quát lớn ngăn cản Tần Cao.

Tần Cao bị hắn quát lớn, không khỏi sững sờ, cánh tay nắm vào tay vặn bất giác thả ra, trên trán mồ hôi đổ từng giọt, bước chân thận trọng lùi về phía sau.

“Lưu thúc” Lô Đại Chí bất an.

“Ta bị người khác hạ độc, thực lực chỉ còn ba thành” Lưu thúc tái nhợt nói.

Tần Cao sắc mặt biến đổi, bỗng nhiên, tiếng gõ cửa bên ngoài dừng lại.

Sau một khắc.

Rầm!

Cửa phòng bị một rìu bổ làm đôi, mảnh gỗ sướt qua mặt Tần Cao, để lại một dòng máu tươi.

“Né ra phía sau ta” Lưu thúc quát, phi thân lên phía trước, một chưởng đánh tới, người bên ngoài còn chưa tiến vào phòng đã bị đánh bay.

Tất cả người bên ngoài không phải người nào lạ mặt, tất cả đều là người dân trong Thôn Cật Phạm.

“Các ngươi muốn làm gì?” Lưu thúc dữ tợn quát, nhanh tay nắm lấy cổ một tên.

“Đương nhiên là giết chết các ngươi” Tên đó cười ha hả, ngay sau đó bị Lưu thúc bóp nát cổ.

Lưu thúc đạo hạnh là võ giả cấp hai, Cách đấu đại sư, nhưng bản thân trúng độc, thực lực lúc này chỉ ngang võ giả cấp một.

Mặc dù vậy, người dân Thôn Cật Phạm đa phần đều nằm trong giai đoạn trúc cơ, chỉ có hai người là võ giả cấp một, chưởng quầy và trưởng thôn.

Sư tử trúng độc vẫn mạnh hơn một đám cừu non, Lưu thúc đánh phá vòng vây, không dám ở lại lâu, ngay lập tức đi tìm hai tỷ muội Ngô Tường Tường và Ngô Linh Linh.

“Đêm còn dài, khách nhân lúc này rời đi có phải không tôn trọng chúng ta, ở lại mà chơi đùa với chúng ta” Chưởng quầy cùng trưởng thôn, hai người ngăn chặn đường đi của Lưu thúc, cả hai đánh tới.

Lưu thúc lúc không trúng độc, hai người này nào có cửa làm đối thủ, bất quá biết rõ Lưu thúc trúng độc, cho nên hai người mới có can đảm chặn giết.

“Tự giới thiệu, hai người chúng ta là Độc Lang và Dạ Thử” Chưởng quầy cùng trưởng thôn cười nói.

Cả hai hợp lực công kích đẩy lùi Lưu thúc.

“Độc Lang, Dạ Thử, thì ra là các ngươi, bọn tiểu nhân âm độc” Lưu thúc quát lớn.

Độc Lang, Dạ Thử, hai tên thợ săn tiền thưởng, trước kia nhận nhiệm vụ trên bảng truy nã kiếm sống.

Nhưng dần dà, Độc Lang cùng Dạ Thử thay đổi, bọn hắn không những kiếm tiền từ tiền thưởng, sau khi nhận được tiền thưởng, bọn chúng còn giết luôn cả người treo lệnh truy nã.

Một thời gian trước tin tức về bọn chúng bặt vô âm tính, Lưu thúc còn nghĩ cả hai đã chết, không nghĩ, bọn chúng không những không chết, còn xây nên một tòa thôn trang toàn những kẻ sát nhân giết người cướp của.

“Tần Cao, Đại Chí, mau chóng tìm tới hai người Ngô gia tỷ muội, cùng bọn họ lẫn nhau liên thủ” Lưu thúc bị hai người cầm chân, không cách nào phân tâm, phải quát lớn.

“Lưu thúc, ngươi cố gắng chống đỡ” Tần Cao đánh thổ huyết một tên trong đám, kéo Lô Đại Chí bỏ chạy.

“Còn phân tâm” Dạ Thử hai ngón tay móc vào mắt Lưu thúc.

Dạ Thử Đào Nhãn.

Chuột trong đêm đi tới đào mắt người.

Lưu thúc cúi đầu né tránh, trong lúc đó, Độc Lang hóa thủ thành chưởng, một chưởng vỗ tới giữa ngực Lưu thúc.

Độc Lang Đào Tâm.

Sói lặng lẽ đào tim người, năm ngón tay nhọn hoắt đâm vào lồng ngực Lưu thúc, máu tươi tràn ra.

“Khụ khụ” Lưu thúc trước ngực truyền tới đau đớn kịch liệt, gồng mình, pháp lực như thủy triều đẩy ra hai người Độc Lang.

“Nếu ta không trúng độc, sẽ không bị bọn hắn đè lên đánh” Lưu thúc một tay đè lên ngực, máu tươi chảy qua kẽ tay.

….

“Hy vọng hai người bọn họ không xảy ra chuyện” Tần Cao cau mày.

Ở một chỗ một tấc đất là một tên sát nhân, mặc dù không thích hai tỷ muội Ngô gia, nhưng nếu có hai bọn họ, hy vọng sống sót sẽ nhiều hơn một phần.

Tần Cao đạo hạnh giai đoạn trúc cơ, khai phá 90 huyệt vị.

Lô Đại Chí đạo hạnh giai đoạn trúc cơ, thắp sáng 55 tinh điểm.

Ngô Tường Tường đạo hạnh giai đoạn trúc cơ, khai phá 70 huyệt vị.

Ngô Linh Linh đạo hạnh giai đoạn trúc cơ, khai phá 72 huyệt vị.

“Sắp tới” Tần Cao tới gần phòng của Ngô gia tỷ muội, chỉ thấy trên hành lang đồ đạc rách nát.

“Tỷ tỷ, ta tới giúp ngươi” Ngô Tường Tường hô, tung người nhảy lên, một chỉ đâm vào trán tên sát nhân.

Ngô Linh Linh chưởng lực đánh bay một lần năm tên sát nhân, bất quá xung quanh sát nhân còn nhiều lắm, đánh một tên, một tên khác sẽ lắp vào đó, đến nỗi, hai người mồ hôi đầy đầu vẫn không thể phá vỡ vòng vây.

“Tường Tường” Lô Đại Chí mừng rỡ hô.

“Đại Chí, tỷ tỷ, Đại Chí, Tần Cao bọn hắn tới giúp đỡ” Ngô Tường Tường kinh hỉ nói.

Tần Cao xông vào bầy người, mặc dù không ưa Tần Cao, nhưng hai tỷ muội Ngô gia phải thừa nhận, có Tần Cao xông vào, áp lực xung quanh giảm mạnh.

“Đại Chí, ngươi còn chờ cái gì ?” Tần Cao la lớn.

Lô Đại Chí hấp tấp cản lại hai tên sát nhân, chia sẻ áp lực.

“Tìm cách xông ra ngoài, tìm đường thoát” Tần Cao chỉ đạo.

“Không tới cứu Lưu thúc ?” Lô Đại Chí không hiểu hỏi.

“Chúng ta tiến tới cứu Lưu thúc, không phải là muốn chết? Ngươi không thấy Lưu thúc không địch lại hai tên kia? Mà ta lỗ tai linh mẫn nghe được thân phận của hai người bọn hắn, là Độc Lang, Dạ Thử, ngươi muốn trong tay bọn hắn giải cứu Lưu thúc ?” Tần Cao cười nhạo.

“Độc Lang, Dạ Thử” Ngô gia hai tỷ muội kinh hãi.

Nếu đối phương là Độc Lang cùng Dạ Thử, bốn người bọn họ đi lên chính là chịu chết.

“Có cơ hội hãy báo thù cho Lưu thúc” Ngô Linh Linh trước tiên nói.

“Trước tiên phá vỡ vòng vây” Tần Cao không tiếc tiêu hao pháp lực, nắm tay bao bọc một tầng năng lượng, lực lượng bản thân tăng cường thêm ba thành.

Một nhóm sát nhân bị đánh bay, vòng vây thủng một đường.

“Đi” Bốn người quát lớn.

….

Đàm Hướng Nhân trong đan điền mười giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy lơ lửng, Huyền Vũ đạo pháp vận chuyển.

Hắn nhấc chân lên, một cước đạp tới cửa.

Rầm!

Tính cả vách tường xung quanh cửa, toàn bộ bị một cước đạp bay, tên sát nhân cầm rìu bên ngoài còn chưa kịp phản ứng đã bị đạp nổ thành đám máu tươi.

Huyền Vũ đạp yêu long.

Đàm Hướng Nhân lạnh nhạt bước ra ngoài, chỉ thấy toàn bộ sát nhân đã biến thành một đám thịt vụn.

Nhẹ thì xương cốt đứt thành từng đoạn, đám sát nhân đến chết cũng không nghĩ, thiếu niên dung mạo xinh đẹp trước mặt lại có một thân man lực đáng sợ như vậy.

Đàm Hướng Nhân từng bước từng bước đi tới, trong đan điền 86 tinh điểm đã đổi thành 99 tinh điểm, pháp lực tràn ngập khắp các nơi trong thân thể.

“Quá yếu” Đàm Hướng Nhân thong dong bước đi, đám sát nhân bị khí tràng đè ép không thở nổi.

Khí tràng tới từ đạo hạnh cao hơn, uy nghiêm đạo tâm thông suốt, uy áp Huyền Vũ đạo pháp.

Đám sát nhân nơi này hầu hết đều chỉ khai phá 40 huyệt vị trở xuống, một số cao cấp thì đạt 70 huyệt vị.

Bất quá, đứng trước mặt Đàm Hướng Nhân đều không quan trọng, Đàm Hướng Nhân dùng Lạc Thư đúc đạo cơ, bản thân có đạo tâm thông suốt, lại tu Huyền Vũ đạo pháp.

Tất cả đều cấp cao nhất.

“Công tử, ngươi thật mạnh” Hồ Tiên Nhi cưỡi gió bay tới.

“Là bọn hắn quá yếu” Đàm Hướng Nhân nói.

Đàm Hướng Nhân đi một hồi thấy bốn người Tần Cao, bốn người đồng thời cũng nhìn thấy hắn.

“Là tên thiếu niên dung mạo xinh đẹp kia” Bọn hắn giật mình.

“Tên này còn chưa chết” Tần Cao chấn kinh.

Bốn người bọn họ giết địch phá vỡ vòng vây, bộ dáng mười phần chật vật, trên mặt Tần Cao thậm chí còn trúng vết thương, để bọn hắn không thể tin được là Đàm Hướng Nhân khí độ lại thong dong bình tĩnh, một nếp áo cũng không nhăn.

“Có lẽ là gặp may mắn, không bị đám sát nhân kia đuổi giết” Tần Cao suy đoán, sau đó lạnh lùng nói: “Tiểu tử, thức thời thì mau chạy trốn”

Đàm Hướng Nhân không để ý tới hắn, tiếp tục đi qua.

“Tiểu tử, ngươi không nghe ta nói ?” Trông thấy Đàm Hướng Nhân không để ý bản thân, Tần Cao con mắt rét lạnh, chặn đường quát.

“Công tử, thái độ của tên đó thật đáng ghét” Hồ Tiên Nhi chỉ Tần Cao nói.

“Không để người khác ưa thích” Đàm Hướng Nhân gật đầu đồng ý.

“Ngươi” Tần Cao giận tím mặt.

“Tần Cao, dừng lại, hiện tại ngươi còn muốn gây chuyện ?” Ngô Tường Tường ngay lập tức hô to, nàng rất có thiện cảm với Đàm Hướng Nhân, ít nhất là dung mạo.

“Hừ, xem như ngươi gặp may” Tần Cao lướt qua người Đàm Hướng Nhân, con mắt thị uy nhìn hắn.

“Công tử, mau chóng rời đi cùng chúng ta, nơi này đã bị sát nhân bao vây, hiện tại tình huống rất nguy hiểm” Ngô Tường Tường nói.

“Cám ơn ý tốt của cô nương” Đàm Hướng Nhân từ chối đi cùng.

“Sống chết trước mắt không biết” Tần Cao giọng nói cay nghiệt.

“Tần Cao” Ngô Tường Tường trừng mắt.

“Công tử, đã ngươi không nguyện ý, ta chúc ngươi may mắn” Ngô Tường Tường lưu luyến nói.

Nàng đối dung mạo Đàm Hướng Nhân lộ ra vừa gặp đã yêu, mắt thấy hắn có nguy cơ bị đám sát nhân giết chết, trong lòng không bỏ.

Hồ Tiên Nhi cảnh giác nhìn Ngô Tường Tường, cảm thấy yêu nữ muốn hại công tử nhà mình.

Bạn đang đọc Chúng Thần Trở Về sáng tác bởi codocnhan172
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi codocnhan172
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.