Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Suy Luận

Tiểu thuyết gốc · 2048 chữ

Thư tịch có chiêm tinh sư cũng có của võ giả, nhiều không đếm kể số lượng.

“Không hổ là viện trưởng một viện” Đàm Hướng Nhân hít một hơi.

Số lượng thư tịch trong túi càn khôn đủ chất thành một quả núi nhỏ.

Trong đám thư tịch, thu hút tầm mắt Đàm Hướng Nhân nhất vẫn là quyển thư tịch có bề ngoài màu đỏ, nằm ở trên nhất.

Phía trên điền Bàn Long Tâm Kinh.

Bàn Long Tâm Kinh, võ giả chí cao kinh thư, trui luyện bộ phận nhân thể có thể sánh ngang long thân, long tộc từ trước tới nay, thân thể của bọn nó vốn được xưng khủng bố, tại trong thiên địa, khó có chủng tộc sánh bằng.

Bàn Long Tâm Kinh tại giai đoạn trúc cơ hoàn toàn có thể khai mở 360 huyệt vị.

“Bàn Long Tâm Kinh sinh ra là dành cho Hổ” Đàm Hướng Nhân nghĩ.

Hổ tên kia ngưng tụ đạo pháp tự nhiên, quanh thân có thiên địa linh khí bao phủ, nếu để cho Hổ theo hệ thống chiêm tinh sư quả thật không bằng để hắn theo hệ thống võ giả.

Nhưng tên đó hẳn là vui lòng, từ đầu hắn chính là muốn theo hệ thống võ giả, đợi trở về nhà liền cho hắn Bàn Long Tâm Kinh, xem hắn có gọi ta cha hay không?

Đàm Hướng Nhân kiểm kê hoàn tất, bản thân tiếp tục đọc lấy nhật ký.

Cửu Dương năm thứ 27, ta đột phá võ giả cấp sáu, sư phụ hẳn khi đó nên cảm thấy đối với ta vui mừng.

Cửu Dương năm thứ 28, không ngừng có yêu thú lén lút tấn công Thái Nhật Thành, sư phụ ông ta trước khi mất, truyền cho ta chức vị viện trưởng.

Cửu Dương năm thứ 29, sau khi trở thành viện trưởng, ngoài thêm bận bịu với việc phát triển Học Viện, ta còn không quên truy cứu là kẻ nào năm đó thông đồng yêu tộc tiến vào Thái Nhật Thành.

Cửu Dương năm thứ 33, sư muội ta đột phá chiêm tinh sư cấp sáu, cũng trở thành phó viện trưởng.

Cửu Dương năm thứ 34, ta tiến tới thư viện bên trong phủ thành chủ mượn sách, một lúc sau tiến ra, Chu Chính Ninh thành chủ đối ta hiển hiện sát khí, mặc dù hắn ẩn giấu rất kỹ, nhưng vẫn không gạt được ánh mắt ta.

Cửu Dương năm thứ 35, Tiết thánh nhân giao cho ta nhiệm vụ đi tới thiên ngoại chi địa, dò xét thực hư phong ấn buông lỏng.

Tới Cửu Dương năm thứ 35, Tiết thánh nhân giao nhiệm vụ dò xét thiên ngoại chi địa, sự việc trong nhật ký cũng đi tới hồi kết.

Đàm Hướng Nhân sắc mặt cổ quái, Cao Thanh Sơn hẳn là sợ người hữu duyên lười nhác chê nhật ký dài dòng, không đọc tới cuối cùng thấy tâm nguyện hắn, cho nên nhét tâm nguyện viết lên hàng đầu.

Phía sau đó mới là dòng nhật ký viết theo đúng trình tự.

Đàm Hướng Nhân đóng lại quyển nhật ký, trong đầu liên kết câu chuyện bên trong.

Thiên ngoại chi địa là địa phương nào?

Là ai cả gan dám ám sát viện trưởng Thái Nhật Học Viện?

Tiết thánh nhân còn là người nào?

Sự tình trong quyển nhật ký này rốt cuộc có chỗ nào mờ ám?

Hồ Tiên Nhi suy luận: “Thiên ngoại chi địa phong ấn buông lỏng, yêu ma quỷ quái chuẩn bị tái xuất thiên hạ, cho nên Tiết thánh nhân giao cho Cao Thanh Sơn viện trưởng nhiệm vụ tiến tới dò xét thực hư, bất quá trong lúc dò xét thực hư, cảm thấy phong ấn vẫn còn hoàn hảo, Cao Thanh Sơn viện trưởng liền biết mình đã bị lừa”

“Tiết thánh nhân dẫn dụ Cao Thanh Sơn viện trưởng ra khỏi Thái Nhật Thành là muốn giết hắn trong im lặng, bên trong Thái Nhật Thành muốn ám sát một tên võ giả cấp sáu hiển nhiên quá phô trương thanh thế, dễ dẫn đến cứu viện, mà lại, kẻ ám sát Cao Thanh Sơn viện trưởng nhất định biết viện trưởng có sư muội là một chiêm tinh sư cấp sáu”

“Vì thế Tiết thánh nhân có thể là kẻ chủ mưu phía sau, Tiết thánh nhân dẫn dụ Cao Thanh Sơn viện trưởng rời khỏi Thái Nhật Thành, cho người đuổi theo chém giết Cao Thanh Sơn viện trưởng”

Nghe Hồ Tiên Nhi suy luận một mạch, Đàm Hướng Nhân gật đầu.

“Ta cũng có một suy luận, Cửu Dương năm thứ 35, Cao Thanh Sơn viện trưởng nhận nhiệm vụ từ Tiết thánh nhân tiến tới thiên ngoại chi địa dò xét thực hư phong ấn buông lỏng, trong lúc này Cao Thanh Sơn viện trưởng bị kẻ lạ mặt bám theo ám sát”

“Có thể Tiết thánh nhân không phải kẻ chủ mưu, mà thật sự Tiết thánh nhân là người bị đổ oan, kẻ địch nhắm vào điểm này mà lựa chọn thời điểm tuyệt diệu ám sát Cao Thanh Sơn viện trưởng, nếu địch nhân không là Tiết thánh nhân mà là người ngoài, như vậy đầu mối dẫn đến nguyên nhân việc Cao Thanh Sơn viện trưởng bị ám sát càng thêm ít”

“Đầu tiên chúng ta không đủ thông tin người nào có quan hệ thù địch với Cao Thanh Sơn viện trưởng” Đàm Hướng Nhân nói.

“Bất quá ta có thể dùng phương pháp loại trừ, có thể làm kẻ địch của Cao Thanh Sơn viện trưởng, địa vị bản thân hẳn không nhỏ, mà còn cả gan cho người ám sát Cao Thanh Sơn viện trưởng, địa vị trong Thái Nhật Thành không có mấy người”

“Nhìn lại Cửu Dương năm thứ 34, Chu Chính Ninh thành chủ đối với Cao Thanh Sơn viện trưởng sinh ra sát khí, hiềm nghi ngay lập tức đổ về phía Chu Chính Ninh thành chủ, ở Thái Nhật Thành không có mấy người địa vị sánh ngang hắn”

Hồ Tiên Nhi bổ sung: “Giả sử Tiết thánh nhân là kẻ chủ mưu, suy luận của ta đúng, giả Tiết thánh nhân không phải kẻ chủ mưu, suy luận của công tử đúng”

“Thông minh” Đàm Hướng Nhân gật đầu.

Muốn khẳng định suy luận của hắn hoặc Hồ Tiên Nhi là người nào chính xác, cần có thêm thông tin để kết luận, trước mắt cả hai chỉ là đoán mò.

“Còn thiên ngoại chi địa là địa phương nào? Còn có phong ấn, hẳn Dã tiên sinh biết, nhưng ta không dám nói với hắn a” Đàm Hướng Nhân nhíu mày.

Mặc dù Dã tiên sinh đối với hắn có ân, nhưng Cửu Dương năm thứ 37, sau khi Cao Thanh Sơn viện trưởng từ trần 2 năm, Dã tiên sinh từ phương xa tiến tới làng Huỳnh Hỏa.

Trong khoảng thời gian nhạy cảm này, muốn không nghi ngờ Dã tiên sinh có liên quan với thiên ngoại chi địa, trận pháp phong ấn cũng khó khăn.

Dã tiên sinh có ân với làng Huỳnh Hỏa, hoặc là phía sau có âm mưu, Dã tiên sinh tốt xấu chưa rõ, Đàm Hướng Nhân không dám thỉnh giáo hắn.

Xui xẻo chọc tới mạch kín Dã tiên sinh, cả làng Huỳnh Hỏa bị hủy diệt, Đàm Hướng Nhân nghĩ mà run.

Dã tiên sinh đối ta có ân, ta nhất định báo đáp ân tình, bất quá không phải bất cứ việc nào ta cũng có thể hỏi hắn.

Đàm Hướng Nhân tự nhủ, thiếu niên nên tự cường.

“Trở về” Đàm Hướng Nhân nói với tiểu hồ ly.

Hồ Tiên Nhi há mồm phun liên tục hai lần yêu phong, yêu phong nâng đỡ hai người tiến vào bên trong vòi rồng, từ đó bay ngược lên trên, cả hai thân thể thoát ra ngoài miệng vòi rồng.

Chuyến đi tới Miếu Hà Thần dưới đáy sông hữu kinh vô hiểm.

"Trở về ta chỉ bảo ngươi làm sao luyện hóa long khí” Đàm Hướng Nhân kiểm kê tài sản thu hoạch được, trong lòng vui vẻ, nói.

“Hoan hô công tử, ai da” Hồ Tiên Nhi nghe mừng rỡ, kém chút yêu phong tán loạn, đẩy cả hai rơi xuống mặt đất.

Đàm Hướng Nhân ngay lập tức gặp vấn đề, trong túi càn khôn không có kinh thư liên quan yêu tộc.

Khác biệt chủng tộc, từ trước tới nay không thể cùng tu luyện chủng tộc khác kinh thư.

Yêu tộc cần yêu tộc kinh thư, nhân tộc cần nhân tộc kinh thư, long tộc cần long tộc kinh thư.

“Ngươi chớ buồn rầu, đợi ta nhập Học Viện sẽ tìm cách thu nhặt kinh thư yêu tộc” Đàm Hướng Nhân an ủi Hồ Tiên Nhi mém khóc.

Đàm Hướng Nhân dỗ dành bằng lời không để cho tâm trạng Hồ Tiên Nhi đỡ đi một chút nào, từ trong túi càn khôn, hắn lấy ra long châu.

Khi long châu xuất hiện, long khí tựa như nhân gian mỹ vị lượn lờ trước mặt tiểu hồ ly, tiểu hồ ly vui vẻ, quên đi không cần kinh thư yêu tộc, nhào tới ôm chân Đàm Hướng Nhân.

“Công tử, ta yêu chết ngươi”

Không có kinh thư, tiểu hồ ly tuy không thể trúc cơ, nhưng long khí có thể giúp nàng nâng cao cấp độ sinh mệnh.

….

Sáng hôm sau, Đàm Hướng Nhân gõ gõ cửa nhà Hổ.

“Là Hướng Nhân à? Để ta nhìn kỹ một chút, hình như ngươi so với trước càng thêm xinh đẹp” Người mở cửa là Trần mẫu, Trần mẫu chú ý tới Đàm Hướng Nhân biến hóa, thất thanh nói.

Bởi vì ngưng tụ đạo tâm thông suốt, khí chất Đàm Hướng Nhân biến thành phiêu miểu hư ảo, tựa như tiên mà không phải tiên, lại bởi vì bắt đầu thắp sáng tinh điểm, khí chất hắn càng nói không ra lời.

“A di, ngài nói đùa đâu” Đàm Hướng Nhân gãi đầu cười trừ.

Trần mẫu để cho Đàm Hướng Nhân vào bên trong, trong nhà không thấy bóng dáng Trần phụ, hẳn là Trần phụ đã đi săn.

“Hôm nay cuối tuần không phải đi học Dã tiên sinh, Diêu Quang tiểu tử này còn đang ngái ngủ đâu” Trần mẫu mắng.

“Yêu quái” Trần mẫu lúc này mới thấy được trong ngực Đàm Hướng Nhân lộ ra một cái đầu nhỏ, lông trắng như tuyết.

“Ngươi mới yêu quái, ta là Hồ Tiên Nhi” Tiểu hồ ly bất mãn nói với Trần mẫu.

“Một con hồ ly biết nói chuyện, Hướng Nhân ngươi nhặt được ở đâu? Thật kỳ diệu, có thể hay không tìm cho ta một con hồ ly giống vậy ?” Trần mẫu thấy bề ngoài tiểu hồ ly mập mạp dễ thương, liền tiến tới nhìn nó thật kỹ nói.

Bỏ qua Trần mẫu, Hổ lúc này trong phòng thế mà không hề ngủ nướng, chỉ thấy hắn tinh thần xán lạn, khoanh chân ngồi ngay ngắn trên giường.

Đàm Hướng Nhân đôi mắt ngưng tụ tinh thần lực, thấy xung quanh Hổ thiên địa linh khí tinh thuần không ngừng dựa theo hơi thở hắn mà tiến vào thở ra.

“Nếu không thắp sáng sao Bắc Thần, so lực lượng với hắn, ta không lại” Đàm Hướng Nhân kết luận.

Đạo tâm thông suốt biểu hiện ở tinh thần lực, sức lĩnh ngộ, đạo tâm lớn mạnh.

Đạo pháp tự nhiên biểu hiện ở thân thể cường đại, thân hòa độ với thiên địa linh khí.

Đặt chung một chỗ, đạo tâm thông suốt không kháng đánh bằng đạo pháp tự nhiên, tuy nhiên mỗi một cái điều có diệu dụng riêng.

Hổ dung mạo lúc này cũng biến đổi, bớt đi mấy phần ngây ngô, nhiều hơn mấy phần khôi ngô, khuôn mặt dương cương tuấn lãng.

Đạo pháp tự nhiên vô thức cải tạo thân thể hắn.

Đàm Hướng Nhân khí chất tựa như tiên nhân phiêu miểu.

Hổ khí chất tựa như một vòng mặt trời, sáng chói mù mắt người.

Bạn đang đọc Chúng Thần Trở Về sáng tác bởi codocnhan172
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi codocnhan172
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.