Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 42: Cuộc họp mặt của những người bạn cùng lớp ( 4 )

Phiên bản Dịch · 2797 chữ

Chương 42: Cuộc họp mặt của những người bạn cùng lớp ( 4 )

Bữa tiệc tối diễn ra, một nhóm lớn sinh viên tụ tập lại với nhau tự nhiên không thể thiếu màn xã giao uống vài chén rượi, trong khi hàn huyên chuyện xưa cũ đồng thời cũng không thể tránh khỏi việc nói về cục diện hiện tại, chẳng hạn như:

- Tôi không ngờ Thần thực sự tồn tại.

- Thôi dẹp đi, cái gì mà Thần với Quỷ, chẳng qua là người ngoài hành tinh.

- Phát triển khoa học đến cực điểm gọi là thần học.

- Tất cả các kỹ năng có thể được giải thích bằng khoa học.

- Vậy cậu giải thích cho tôi nghe với.

- Tôi mà có khả năng giải thích thì cần gì phí thời gian ngồi đây chém gió với cậu?

- Anh bạn, cậu mà cứ như thế thì sẽ không còn bạn bè đâu.

...

Dù sao, chủ đề bắt đầu của cuộc nói chuyện xoay quanh hàn huyên, càng về sau phạm vi nhắc đến càng lan rộng. Tuy nhiên, chủ đề có đi sai lệch quỹ đạo đến đâu vẫn sẽ được người có động cơ kéo trở về. Nói Thường Mạo có "động cơ thầm kín" thì cũng hơi quá, nhưng sự thật là anh ta có mục tiêu chính trị của riêng mình. Thế là sau bữa ăn rượu chè no say, Thường Mạo bắt đầu giới thiệu dẫn dắt vào chủ đề chính. Quả nhiên, khi nói đến việc thành lập một tổ chức chuyên nghiệp chính thức khiến nhiều người không khỏi quan tâm.

Lớp của hội Thường Mạo có khoảng sáu bảy mươi sinh viên, họp lớp không thể nào mà đến đầy đủ được, nhưng cũng có ba bốn mươi người tới tham dự. Trong đó hầu hết họ đều thích nghi nhanh chóng với mô hình mới và hơn một nửa trong số đó đã trở thành người có Nghề. Mặc dù hơn một nửa còn lại chưa có nghề nghiệp nhưng không hề từ bỏ. Do nhiều lý do nên làm cho nhỡ việc, những người thực sự cầu cuộc sống nhàn hạ chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Tất nhiên, Thường Mạo không nói thành lập tổ chức này anh ta là lão đại, nhưng anh ta cũng đã chuẩn bị kỹ lưỡng một bài phát biểu. Những người chưa chính thức được chuyển công việc là một lý do tốt nhất anh ta vin vào.

- ... Tình hình đã thay đổi, chúng ta cũng phải nhận ra xu hướng chung. Bất kể sự tồn tại của những thứ trên trời là người ngoài hành tinh hay Thần, tất cả chúng ta phải hiểu rằng thế giới nằm trong tay họ và chỉ có thể chơi theo luật của họ. Vì vậy, tôi đề nghị chúng ta nên thành lập một tổ chức tương trợ như vậy nhằm bổ trở lẫn nhau. Những người đi trước giúp những người tụt lại phía sau. Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau để cùng nhau phát triển ...

Thường Mạo rất nhiệt tình và hăng hái phát biểu, theo ý của anh, cuộc họp lớp này thực chất là hiệp hội tương trợ. Trước tiên, những người đã chuyển chức trước đó sẽ giúp đỡ những bạn chưa chuyển chức và giúp họ luyện level. Trong đó những người chưa chuyển chức sau khi nhận đươc sự giúp đỡ, trong tương lai có nghĩa vụ đưa ra một sự báo đáp nhất định. Theo cách này, một sợi dây gắn kết mạnh mẽ được thiết lập. Tất nhiên, để có được một sự gắn kết chặt chẽ như ý muốn chắc chắn cần một nhà tổ chức. Lưu ý rằng đó là người tổ chức, người làm việc chứ không phải nhà lãnh đạo. Không có bất kỳ một nhà lãnh đạo thông minh nào bảo mọi người hãy lắng nghe tôi, mà luôn chỉ phục vụ mọi người trong thầm lặng. Thường Mạo chính là một trường hợp như vậy. Có Hắc Tử và hội Nguyên Thần Phi sát cánh ở bên, hơn nữa đây lại là tổ chức do anh ta chủ trì, đồng thời đề xuất này cũng do anh ta nghĩ ra. Là một người điều hành, anh ta gần như không cần phí sức nhiều. Thêm vào đó, những gì anh ta nói cũng đều có lý. Để tiếp tục tồn tại sống tốt trong xã hội đã trải qua những thay đổi mạnh mẽ này, cần phải tổ chức một nhóm. Buổi họp mặt giữa những người bạn cùng lớp này vốn để giúp đỡ lẫn nhau nên ít nhiều vẫn có rất nhiều ý nghĩa. Do đó, sau bữa ăn, ít nhất có hơn một nửa số người đã có hứng thú và tham gia, nửa số còn lại đang suy nghĩ, xem xét và do dự, Thường Mạo rất kiên nhẫn làm công tác tư tưởng với từng cá nhân. Tất nhiên, ca khó nhất vẫn phải nhờ đến Nguyên Thần Phi ra mặt.

Sau bữa tiệc có buổi biểu diễn ca hát và nhảy múa, mọi người có thể tự do di chuyển, trên thực tế, đây là thời gian thích hợp để giao lưu và trao đổi.

Khi bắt đầu chương trình đầu tiên, Hạ Ngưng liền bước tới bên cạnh Nguyên Thần Phi:

- Ở đây hơi nóng, đi ra ban công với em nhé?

- Rất sẵn lòng.

Nguyên Thần Phi mỉm cười rồi đứng dậy và đi theo Hạ Ngưng ra ban công.

Có một số không ưa Nguyên Thần Phi, nhìn thấy bóng hai người dính lấy nhay liền to nhỏ rì rầm:

- Tôi thực sự không hiểu Hạ Ngưng đang làm gì nữa, năm đó anh ta đã bỏ rơi Hạ Ngưng rồi mà.

- Quên chuyện đó đi, đấy là chuyện riêng của hai người họ, liên quan gì đến cậu.

Một số người ở bên khuyên nhủ.

Bước đến ban công, một cơn gió thổi qua, mát mẻ và sảng khoái.

Hạ Ngưng đặt tay lên lan can ngắm nhìn khung cảnh xa xăm rồi nói:

- Mấy năm này đã để anh phải chịu thiệt thòi rồi.

Nguyên Thần Phi mỉm cười:

-Thiệt thòi gì?

- Mang tiếng xấu một người đàn ông tồi phụ bạc thiếu nữ.

Hạ Ngưng quay lại và dựa vào lan can nhìn anh.

Dưới ánh trăng, khuôn mặt của Nguyên Thần Phi vẫn rất anh tuấn.

Nguyên Thần Phi mỉm cười:

- Đây chẳng gọi là thiệt thòi, chẳng qua chỉ là một mối giao dịch. Hơn nữa ba em cũng lỗ, nếu không thì tôi cũng không thể theo học tại ngôi trường Stanford danh giá.

Hạ Ngưng nhìn anh rồi thì thầm:

- Anh có thật sự chưa từng hận em không? Rõ ràng là em bỏ rơi anh vậy mà lại để anh phải mang tiếng xấu. Mặc dù ba em đã tài trợ cho anh, nhưng cũng do ông đã phá hủy kế hoạch nhận học bổng của anh.

- Tôi không để tâm điều đó đâu.

Nguyên Thần Phi lắc đầu:

- Em có biết không? Đôi khi đàn ông sẵn sàng trở nên xấu xa, nhưng họ không chấp nhận thất bại.

Hạ Ngưng vui vẻ:

- Bị bỏ rơi chính là thất bại sao?

- Ít nhất đối với tôi tại thời điểm đó chính là như vậy.

- Vậy trong trái tim anh thì chiến thắng quan trọng hay em quan trọng hơn?

Hạ Ngưng hỏi.

Nguyên Thần Phi nhìn đi hướng khác suy nghĩ hồi lâu sau đó lắc đầu:

- Bây giờ những điều này không quan trọng nữa, điều quan trọng là sinh tồn, làm thế nào để tồn tại trong thời đại mới này.

Hạ Ngưng tiếp lời:

- Anh cũng biết đấy muốn sống cần phải dựa vào tương trợ xã hội của Thường Mạo.

- Tất nhiên tôi biết đều này.

Nguyên Thần Phi mỉm cười.

Ba của Hạ Ngưng là một quan chức cấp cao, có thể nói là một chức hầu, ngay cả trong thời đại mới này vẫn có tác động đáng kể. Chỉ là một bạn học chẳng chút quan trọng nào nên cô thực sự không quan tâm.

- Tuy nhiên, em đã bao giờ nghĩ rằng sau khi thời đại mới lên ngôi, những người dễ bị tấn công nhất là quan cấp chức cao vọng trọng trong trật tự cũ chưa?

Nguyên Thần Phi hỏi.

Hạ Ngưng trả lời:

- Em biết, nhưng lại càng biết rõ hơn mỗi khi cuộc cách mạng thời đại xảy ra, những người thực sự có thể leo đến đỉnh cao thời đại mới không phải là những người dưới đáy xã hội, mà vẫn là những người nằm trong tầng lớp trung lưu trở lên.

Trong lịch sử Trung Quốc, cái gọi là cuộc nổi dậy của nông dân muốn lấy lại công bằng, trở mình làm chủ, luôn có rất ít cuộc khởi nghĩa nào thành công thực sự. Phần lớn áp đảo triều đại cũ thành lập triều đại mới, vẫn là giai cấp quyền lực lớn ban đầu - lực lượng lớn bị lật đổ, thay thế nó vẫn sẽ là một lực lượng lớn khác, đây là thực tế.

Điều này cũng được xác định bởi những hạn chế của phần đông mọi người, còn những người cấp cao thường nhìn xa hơn thế.

Ví dụ, Thường Mạo thành lập nhóm hiện tại là một cậu ấm con nhà giàu điển hình, có công ty riêng của mình. Anh ta có thể chi tiền để mời mọi người ăn một bữa cơm, còn có đệ tử thay mặt anh ta lo liệu, hỗ trợ trong nhiều lĩnh vực, thậm chí có thể mạnh tay chi trả thu mua Bạch Tinh. Rõ ràng những chuyện cần kinh tế như thế này những kẻ ất ơ không thể làm nổi. Ngay tới mời cơm cũng chẳng đủ sức.

Còn về phần Hạ Ngưng, ai có thể khẳng định rằng cô và những người đứng sau cô không có hành vi tương tự? Kể cả bây giờ chưa có điều đó không đồng nghĩa với việc không làm sau này. Và với lực lượng của cô, miễn là ra tay thì chẳng khác gì sấm sét rền trời.

Tại sao Huyết Hồn trong ghi chú Lưu Dương lại đắt đến vậy? Chính do sự tồn tại của những gia đình tai to mặt lớn này, họ sử dụng một lượng lớn tiền Nhân dân tệ để giao dịch mua lại Bạch Tinh, đổi lại rất nhiều của cải, sau đó họ dồ vào mua Huyết Hồn, đạt được thành tựu bản thân và tiếp tục củng cố vị trí cá nhân. Có thể nói rằng giá trị Huyết Hồn bị đẩy lên cao ngất trời như vậy yếu tố đầu tiên là mối quan hệ cung cầu của nó là không đồng đều, đây là cốt lõi. Yếu tố thứ hai là những nhà quý tộc lớn này dựa vào sự giàu có để thoả mãn chính mình. Họ sử dụng tiền để giải quyết mọi thứ, như cách làm hiện tại của Nguyên Thần Phi chẳng hạn. Yếu tố thứ ba là sự xuất hiện của hệ thống ngân hàng tiền tệ pha lê.

Trong thời đại thay đổi thiên biến vạn hoá này, một số ít người dưới tầng xã hội có thể có cơ hội tăng lên, nhưng phần nhiều cơ hội vẫn được trao cho tầng lớp trung lưu.

Giá Huyết Hồn vẫn chưa tăng chóng mặt, chỉ vì thời gian quá ngắn. Các gia tộc thuộc cấp quý tộc vẫn đang theo dõi, thu thập thông tin và đưa ra quyết định. Chuyện này phải mất một thời gian. Đây cũng là một vấn đề phổ biến đối với các công ty lớn chuyển biến chậm. Nhưng vẫn là câu nói trên, một khi họ chuyển mình được thì không thể ngăn cản được lực lượng to lớn đó. Thường Mạo thuộc tầng lớp con nhà giàu cấp thấp trong xã hội, thế nên cơ hội chuyển mình tương đối nhanh. Còn Hạ Ngưng thì... khỏi phải nói.

Những điều Nguyên Thần Phi biết chỉ là người phụ nữ này vô cùng thông mình và có năng lực. Anh cũng đã tự mình khám phá nên hiểu rất rõ. Hoặc cũng có thể chính bởi vì cô quá lợi hại nên khi Nguyên Thần Phi bỏ lỡ Hạ Ngưng không hề cảm thấy đau khổ, ngược lại anh ý thức được bản thân mình thậm chí không yêu người con gái này. Là một người đàn ông, nhất là một người đàn ông có dã tâm lại càng hy vọng bản thân là người bảo vệ phụ nữ, đồng thời làm chủ đại cuộc, chứ không phải bị phái yếu nắm giữ trong tay. Hạ Ngưng là một cô gái mạnh mẽ nên không hợp với anh. Tuy nhiên có thể làm bạn và đối tác làm ăn. Do vậy khi nghe thấy câu hỏi của Hạ Ngưng Nguyên Thần Phi chỉ gật đầu:

- Chính xác, nhưng có một đường lui vẫn tốt hơn.

Hạ Ngưng lấy làm ngạc nhiên:

- Thường Mạo cho anh những gì mà bỗng nhiên lại nói tốt cho hắn như vậy?

Nguyên Thần Phi đáp:

- Thường Mạo đồng ý giúp tôi thu mua một ít Bạch Tinh, nếu đây là lợi lộc thì cứ coi là như vậy đi. Nhưng nguyên do thực sự vẫn xuất phát từ việc tôi khá đồng tình với cách làm của Thường Mạo... dẫu sao cũng nên có một tổ chức ra đời.

- Vậy tạo sao anh không tự mình đứng ra làm lãnh đạo?

Hạ Ngưng lại hỏi.

Nguyên Thần Phi lắc đầu:

- Công việc đó quá mệt mỏi và phí sức, đồng thời sẽ làm lỡ nhiều việc.

Hạ Ngưng cúi đầu suy nghĩ cẩn trọng hồi lâu:

- Có thể nói được ra những lời này không phải là người không có dã tâm, mà là người có dã tâm cực kì cao... Anh không phù hợp làm người ở phía trước, đứng hậu phương mới tôn lên khả năng của anh. Coi buổi họp này còn không quan trọng bằng thời gian của mình. Nguyên Thần phi, anh có quá tự tin rồi không?

Quả nhiên là một phụ nữ sắc sảo, mới có tưng đấy câu trò chuyện đã đoán ra được rồi sao?

Nguyên Thần Phi chỉ cười mà không đáp lại bởi anh biết cô sẽ nói gì sắp tới.

- Anh cấp mấy rồi?

- Cấp năm.

Nguyên Thần Phi đáp.

Hạ Ngưng để lộ ra nụ cười biết tỏng của mình:

- Chả trách lại tự tin đến vậy.

Nguyên Thần Phi cười khổ.

Thực chất, cấp độ thực sự không phải là lá bùa hộ mệnh của anh, nhưng trong giai đoạn mới này mọi người vẫn không hiểu căn bản trong trò chơi Chức Thần, họ vẫn coi cấp độ là yếu tố đầu tiên để cân bằng sức mạnh. Trên thực tế, anh mới đầu chỉ vội vã tăng level vùn vụt chỉ nhằm đối phó với những quái thú tinh anh mà thôi. Trong những ngày sau đó, anh đã định sẵn để mình ngày càng chậm lại, và một nhóm người sẽ được định sẵn để vượt qua anh. Nguyên Thần Phi không hề quan trọng điều đó, nhưng anh không thể không quan tâm tới Hạ Ngưng. Dù có xảy ra chuyện gì thì cô cũng là người phụ nữ đầu tiên của cuộc đời mình. Do đó anh nghĩ một hồi rồi nói tiếp:

- Em nên biết rằng khi chúng ta làm việc trong cùng một môi trường, trước tiên phải hiểu các quy tắc của môi trường đó. Chỉ bằng cách hiểu biết rõ các quy tắc rồi sau đó tuân theo và sử dụng các quy tắc ấy, lúc đó chúng ta mới có thể làm cho bản thân có cuộc sống tốt hơn.

Hạ Ngưng nhíu mày:

- Anh có ý gì thế?

- Theo sự hiểu biết của tôi về quy tắc trò chơi Chức Thần thì cấp độ không quan trọng lắm đâu, thậm chí ngay cả tới người xếp hạng hai cũng không là gì.

Nguyên Thần Phi nghiêm túc nói.

Hạ Ngưng cúi đầu suy nghĩ trong giây lát rồi như chợt hiểu ra:

- Phải, trò chơi Chức Thần này khá đặc biệt, chúng ta vẫn chưa hiểu rõ và không thể nhận định đơn giản cấp độ cao mới là tốt nhất.

- Chính xác, nguyên tố sơ khai của em là gió phải không?

Nguyên Thần Phi hỏi.

Nghe thấy câu hỏi này ánh mắt Hạ Ngưng liền lộ ra sự ngạc nhiên rõ ràng.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.