Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người ta gọi cô ta là Ác quỷ nến đỏ 4

Phiên bản Dịch · 1201 chữ

Chương 24: Người ta gọi cô ta là Ác quỷ nến đỏ 4

Người dịch: PrimeK

Trần Tông thở dài.

Chính anh cũng cảm thấy rất trùng hợp: Ông nội là nhân vật phản diện, khiến cháu trai tự nhiên là kẻ tình nghi, người liên lụy đến anh, còn liên tiếp xảy ra chuyện.

Khó trách đối phương nhìn anh như muốn róc thịt.

Tình thế đối với mình bất lợi, nhưng cũng không phải không thể vãn hồi, thoạt nhìn, "Hội người đá" còn rất đạo lý, Trần Tông quyết định phân tích từng bước, dùng lý trí để thuyết phục lòng người.

Anh nói: "Ông bảo, động cơ của tôi khi hại hai người này là gì?"

Biểu cảm trên mặt Lương Thế Long không chút thay đổi: "Tôi không phải đang hỏi cậu cái này sao?”

Được rồi, Trần Tông thay đổi góc độ: "Phương Thiên Chi và Hắc Sơn đều đột nhiên nổi điên, ông cảm thấy tôi có năng lực này sao?"

“Có. Đá, nói đơn giản chính là khoáng vật, là khoáng vật thì có các loại công năng, chữa bệnh, gây ảo giác thậm chí gây chết người. Theo tôi biết, ông nội cậu có thể làm được, cậu là do ông cậu nuôi lớn, cho nên, cậu cũng có thể làm được”.

Trần Tông hít sâu khí lạnh, Trần Thiên Hải thật đúng là làm cho anh kinh ngạc hết lần này đến lần khác, nhưng ông trời làm chứng, ông già này ngoại trừ dạy anh chơi giải đố, phân biệt đá quý, đồ trang sức ra, thật không dạy anh cái gì khác.

Anh cố gắng bình tĩnh nói: "Nếu như ông nội tôi có thể làm được, người khác cũng nhất định có thể làm được, có lẽ là nội bộ các anh có người giở trò thì sao, 99 con người, 99 tâm địa, đúng không?”

Biểu tình kia của Lương Thế Long giống như thiếu chút nữa nhổ nước miếng vào mặt anh: "Đúng vậy, nội gián của chúng ta, mấy chục năm cũng không có động thái nào, cậu vừa lên tàu hỏa liền hành động”.

Trần Tông nghẹn họng.

Thời điểm lại quá trùng hợp như thế.

Lương Thế Long khinh bỉ nhìn anh: "Không còn gì để nói? Vậy để tôi nói”.

"Hắc Sơn xảy ra chuyện sau chúng ta rất muốn biết nửa đêm tới bình minh trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì cho nên kiểm tra theo dõi cầu thang bộ của khách sạn này, trong khách sạn này thì cầu thang bộ không có camera nhưng hành lang lại có."

"Theo dõi cho thấy, cậu vào cầu thang lúc nửa đêm và ở đó ít nhất 2 tiếng, xin hỏi, anh cậu đang làm gì vậy?"

Trần Tông ăn ngay nói thật: "Tôi uống chút bia”.

Lương Thế Long tức giận: "Một lon bia phải uống đến hai giờ?”

Trần Tông bất đắc dĩ: "Tôi thật sự uống say, uống nhanh quá, choáng váng đầu, liền ngủ một giấc”.

Lương Thế Long: "Cầu thang vừa tối tăm ẩm ướt, thích hợp ngủ như vậy sao? Về phòng ngủ không phải thoải mái hơn sao?”

Trần Tông: "......”

Thật sự là tâm mệt mỏi, cũng may, anh còn có bài.

Anh nói: "Được rồi, tôi nói cái gì ông cũng không tin, vậy để cho người phán xử của tôi đi ra nói chuyện, cô ta luôn quan sát tôi suốt chặng đường, tôi có phải khả nghi hay không, cô ta rõ ràng nhất."

Không đề cập tới "Người phán xử" còn tốt, nhắc tới người này, Lương Thế Long sắc mặt đen như đáy nồi.

Trần Tông có dự cảm xấu như giẫm lên sấm sét lần nữa.

Lương Thế Long nhìn chằm chằm Trần Tông: "Tôi đã hỏi Tiểu Thiền, con bé nói cậu đã sớm nhận ra sự tồn tại của người phán xử, còn nói là nữ, đúng không?"

Chính là bởi vì cậu đã sớm bị nhận ra, sợ cô ta phát hiện bí mật của cậu...... Không, có lẽ cô đã phát hiện bí mật của cậu, cho nên cậu đã làm tới luôn là hạ thủ cô ta?”.

Trần Tông như rơi vào trong sương mù: "Hả?”

Lương Thế Long giận không kềm được: "Chó má còn nói để người phán xử ra ngoài nói chuyện! Phương Thiên Chi đã như vậy, làm sao ra ngoài nói chuyện?"

Trong đầu Trần Tông ong một tiếng, lông tay đều dựng đứng.

Phương Thiên Chi là người phán xử của anh?

Đúng vậy, thế mới hợp lý: Anh là cháu trai của nhân vật phản diện, đối tượng hoài nghi trọng điểm, theo lý nên vừa lên đường đã có người giám thị từ bên cạnh. Vé tàu hỏa là do "Hội người đá" đặt, Phương Thiên Chi vừa vặn nằm phía trên giường của anh, nào có chuyện trùng hợp như vậy, đều đã sắp xếp xong.

Hai người bị điên, một là người phán xử của anh, một người là người kết nối với anh, tất cả đều bị trói buộc với anh, khó trách Lương Thế Long chụp mũ cho anh

Cổ họng Trần Tông khô khốc: "Vậy... người phụ nữ kia thì sao? Người đến nhà ga đón tôi?”

Lương Thế Long đè nén lửa giận: "Đến nhà ga đón cậu, chỉ có Ngưu Thản Đồ cùng công ty du lịch Cát Bằng, ở đâu ra người đàn bà nào?"

Trần Tông ý thức được, ngay từ đầu mình đã phạm sai lầm.

Người phụ nữ kia xuất hiện trên chiếc xe tải nhỏ ở ga, anh liền ấn tượng trước, cho rằng cô là "Hội người đá", sau đó, anh phát hiện cô nói dối về số của mình, lại còn tự nghĩ rằng cô ta là người phán xử, nhiệm vụ của cô ta là âm thầm làm việc.

Nhưng nếu từ đầu đến cuối, cô ta không phải là người của Hội người đá thì sao?

Suy nghĩ của anh có chút loạn: "Không phải, lúc ấy quả thật còn có một người phụ nữ..."

Lương Thế Long nghiến răng nghiến lợi, ngược lại nở nụ cười: "Thế nào, bị hỏi không còn gì để nói, bắt đầu định bịa đặt phải không? Được, tôi cho cậu cơ hội.

Ông ta kéo tóc Trần Tông, ép anh ngửa mặt lên, nói gằn từng chữ: "Cậu nói còn có một người đàn bà, có chứng cớ gì? Ngoài cậu ra, còn có người thứ 3 nhìn thấy”

Tâm Trần Tông trầm xuống.

Không có chứng cứ, chỉ có anh nhìn thấy thôi.

Lương Thế Long đọc được đáp án từ vẻ mặt anh, ánh mắt từ giễu cợt chuyển thành thương hại như nhìn một con chó chết.

Nhìn ra được, tuyến phòng thủ của tiểu tử này đã bắt đầu sụp đổ, vòng thẩm vấn đầu tiên đã có hiệu quả như thế, Lương Thế Long đã rất hài lòng.

Bất quá dây thừng siết chặt quá có khi lại phản tác dụng, phải thả lỏng một chút, để cho người ta thở ra một hơi.

Bạn đang đọc Chiếc Lồng Xương Thịt-Vĩ Ngư của Vĩ Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.