Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịnh hội lần thứ 47 sắp bắt đầu, bạn thật sự nhẫn tâm bỏ qua sao?

Phiên bản Dịch · 1183 chữ

Chiếc Lồng Xương Thịt

Hòn đá Nữ Oa mang vá trời từ đâu đến, vá tại nơi nào, đã biết là không phải là ngăn hồng thủy vậy thật sự là gì

QUYỂN 1: HỘI NHÂN DUYÊN

Chương 1: Thịnh hội lần thứ 47 sắp bắt đầu, bạn thật sự nhẫn tâm bỏ qua sao?

Người dịch: PrimeK

Chiếc tàu hỏa chở khách kêu loạch xoạch khi chạy hiền hòa trên vùng thảo nguyên Hailar khô vàng tiêu điều, mặt trời lặn phía xa đã khuất một nửa, nhuộm bầu trời thành một mảng đỏ thắm, cho người ta cảm giác trời đang dần tối.

Trần Tông nằm ở giường dưới, lật qua lật lại xem một tấm thiệp nhỏ trong tay, trên tấm thiệp có một hàng chữ nhỏ mạ vàng - -

Chân thành mời bạn tham dự Hội người đá Akhaca-Nội mông lần thứ 47

Số tham dự của anh được in đậm ở góc dưới bên phải với phông chữ nhỏ hơn, 027.

..........

Tấm thiệp mời anh nhận được từ ba ngày trước, người gửi tên là "Ngựa hoang", trong túi thẻ có một miếng hình dán bằng nỉ có thể dính được và một tấm vé tàu hỏa giường cứng kèm theo một tờ giấy.

Tấm nỉ hình ngựa con bảy màu, đường nét khá bay bướm, phối màu cũng khá bắt mắt.

Trên tờ giấy là chữ in: Nếu có ý định tham dự, vui lòng đi tàu K2X4 đến ga Akhaca theo ngày ghi trên vé, khi ra khỏi ga, dán con ngựa nhỏ vào mũ đen là được (kiểu mũ không giới hạn).

Bấm số điện thoại liên lạc ghi trên tờ chuyển phát nhanh, đầu dây bên kia là giọng nam rất sôi nổi được ghi âm sẵn: "Chuẩn bị xong chưa?Thịnh hội lần thứ 47 sắp bắt đầu, bạn lỡ lòng nào mà bỏ qua?”

Nhập từ khóa để tìm kiếm, toàn bộ mạng không tìm thấy nửa điểm thông tin.

Người không rõ nội tình, có thể sẽ mắng một câu "vớ va vớ vẩn", coi đây là kiểu tiếp thị rác rưởi, nhưng Trần Tông lại không nghĩ thế.

Nguyên nhân là cái này "Hội người đá", lúc còn rất nhỏ, anh có nghe ông nội Trần Thiên Hải nói qua.

...............

Trần Thiên Hải mở một cửa hàng lâu năm trên một con phố bán đá quý trong thành phố, bán các loại đá quý không quá đẳng cấp, ví dụ như vòng ngọc, dây chuyền, nhẫn khảm mặt đá vân vân, giá cả vừa phải, nhưng cũng có nhóm khách hàng cố định, các cô gái trường học gần đó liền rất thích đến mua vòng đeo tay đá đỏ 99 tệ một cái, nghe nói có thể mang lại may mắn trong tình yêu.

Ông tự xếp mình vào "kinh doanh trang sức".

Trong nhận thức của Trần Tông, "buôn bán đá quý" tự mang khí phách sông núi rất ghê gớm động một chút là trăm ngàn vạn, ông nội anh là loại người tính toán chi li, bò dần từng bước, không xứng với từ đó.

Bất quá anh thích nghe ông Trần Thiên Hải kể chuyện xưa về nghề đá quý, đá quý tuy nhỏ thôi, nhưng cũng đáng giá phết, phất nhanh thì cũng dễ dẫn tới tranh giành, chém giết, lấy một ví dụ đơn giản, tranh đoạt một viên dạ minh châu sẽ ác liệt hơn nhiêu so với tranh đoạt hai cân gạo Đông Bắc (ngoại trừ thời đại đói kém).

Trần Thiên Hải nói, cũng giống như những nghề khác, nghề Đá quý này cũng có các loại tổ chức, hiệp hội, thi đấu, so tài lớn nhỏ, trong đó quỷ bí nhất, chính là "Hội người đá" 20 năm tổ chức một lần.

Người sáng lập "Hội người đá", nghe nói là Mễ Phất- nhà thư pháp lớn Bắc Tống.

..................

Sử sách ghi chép con người Mễ Phất cử chỉ điên cuồng, mọi người gọi là "Mễ điên", lại bởi vì mê mẩn chơi đá quý, được đặt tên là "Cuồng đá", ông ta từng nhìn thấy một viên đá lớn hình dáng kỳ dị xấu xí mà mừng rỡ quá đỗi nói: “Cái này đủ để ta bái lạy rồi, sau đó xưng đệ gọi huynh với hòn đá”

Trong con mắt của Mễ Phất, "Ngắm đá", "Giám định đá" không phải là trò chơi cao cao tại thượng thưởng thức một chiều, mà là một loại giao lưu lẫn nhau, hai bên cùng lao tới nhau, bởi vậy gọi là "Hội người đá".

Ban đầu sáng lập "Hội người đá", chính là người yêu đá quý mang theo đá quý đến tụ tập, ngắm nghía để mà thưởng thức, cảm nhận để mà ngộ ra, không phải nói có cái gì khác biệt, đó có thể chính vì Mễ Phất quá nổi danh, địa vị cũng không tầm thường, cho nên muốn vào hội cũng không phải dễ, người được mời vào hội phần lớn là văn nhân mặc khách, tuấn tài đương thời.

Lúc Mễ Phất qua đời chính là những năm cuối thời Bắc Tống, sau đó lại gặp Loạn Tĩnh Khang, những hội có thú vui tao nhã như "Hội người đá", vốn nên mai một tiêu tán, không nghĩ tới nó chẳng những lặng lẽ tồn tại đến ngày nay, còn dần dần mở rộng phạm vi của "Thạch": nào là kỳ thạch, bảo thạch, ngọc thạch, thậm chí hổ phách, trân châu cho dù cũng hơi gượng ép, cũng được đưa vào.

Trần Thiên Hải nói, "Hội người đá" mắt cao hơn trán, thỉnh thoảng thu nạp hội viên, nói cách khác, người ta chìa ra cành ô liu còn bạn không cách nào chủ động xin vào, thêm nữa chỉ được mời một lần, có tới hay không do bạn quyết định, cho nên Trần Thiên Hải nói, nếu nhận được lời mời thì nhất định không thể bỏ lỡ, dù sao một khi dự hội, gặp được đều là tinh anh trong nghề, long phượng trong đá.

Trần Tông lúc ấy chỉ có 9 tuổi, nghe được rất hứng thú, hỏi ông nội: "Vậy ông đã nhận được lời mời chưa?"

Trần Thiên Hải nói: "Đương nhiên rồi”.

Trần Tông lúc này cụt hứng thú, Trần Thiên Hải bình thường như vậy, cũng chả có gì đặc biệt mà còn được mời thì "Hội người đá" này, thật sự cũng chả có gì là cao cấp cả.

Vì thế anh là mải miết đắm đuối vào trò xếp hình trên chiếc máy chơi game, trong khi ông Trần Thiên Hải vẫn lải nhải bên tai anh "Ông con thật sự là hội viên đấy, số của ông là 027", "Số lượng Hội viên chỉ khống chế 99 người, mỗi người đều có số, nếu có người chết thì mới kết nạp người mới thay thế", anh cũng không quá để tâm, về phần Trần Thiên Hải nói cái gì mà "Hội người đá" bí ẩn, càng là hoàn toàn không có ấn tượng.

Bạn đang đọc Chiếc Lồng Xương Thịt-Vĩ Ngư của Vĩ Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.