Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 982 chữ

"Cô là bậc dưới, chúng tôi là người bề trên, không so đo với cô. Cô tự giải quyết ổn thỏa đi. Đắc tội với ông Giang sẽ là chuyện cô hối hận nhất cả cuộc đời này."

Một đám người chỉ trích Tô Nghênh Hạ, Tô Hải Siêu nhìn tình cảnh này, ý cười trên mặt lại càng sâu sắc.

"Aiz, Tô Nghênh Hạ, cô đánh giá Hàn Tam Thiên quá cao rồi đó. Không phải chuyện gì anh ta cũng có thể làm được đâu. Cô cứ chờ mà hối hận đi, xem tên bất lực này còn có thể giúp gì cho cô." Tô Hải Siêu lắc

đầu, vẻ mặt cảm thán nói.

Nếu Hàn Tam Thiên là người của nhà họ Hàn, vậy thì điểm này cũng đáng để kiêng dè, Tô Hải Siêu tuyệt không dám đối đầu với Hàn Tam Thiên. Nhưng anh đã sớm bị nhà họ Hàn bỏ rơi, cho dù là năm đó có lấy được chút tiền từ nhà họ Hàn, đến bây giờ có lẽ cũng đã dùng gần hết rồi.

Biệt thự trên sườn núi, mua lại công ty nhà họ Tô, hai chuyện này từ góc nhìn của Tô Hải Siêu cho thấy Hàn Tam Thiên chắc cũng đã tiêu sạch số tiền anh mang đi từ nhà họ Hàn rồi. Không còn tiền, Hàn Tam Thiên còn làm sao giúp Tô Nghênh

Hạ được nữa?

Hơn nữa hiện giờ anh ta có Thân Ông làm hậu thuẫn, một tỉ này chẳng qua là đầu tư ban đầu mà thôi, anh ta còn có thể nghĩ cách tiếp tục lấy tiền từ tay Thân Ông. Có chỗ dựa vững chắc như vậy, giẫm nát Hàn Tam Thiên dưới chân còn không phải là chuyện sớm muộn hay sao?

"Tô Hải Siêu, anh chẳng qua là nếm được chút ngon ngọt mà thôi, đừng đắc ý sớm quá. Anh đáng ra nên hiểu rõ mình chỉ là một con rối mới phải." Tô Nghênh Hạ khinh thường nói.

Hai chữ "con rối" này xem như đã đâm thẳng vào nội tâm Tô Hải Siêu. Ở trước mặt người khác, anh ta có thể cao ngạo, nhưng trước mặt Thân ông thì chỉ là một con chó mà thôi. Nhưng chuyện này anh ta tự biết là được rồi, không cần người khác nhắc nhở.

"Tô Nghênh Hạ, cho dù tôi là con rối thì cũng còn tốt hơn so với người sắp phải phá sản như cô. Mạnh miệng trước mặt tôi còn có ý nghĩa sao?" Tô Hải Siêu nói.

"Sự thật sẽ cho anh biết ai mới là người thắng cuộc." Tô Nghênh Hạ thản nhiên

nói.

"Người thắng cuộc?" Tô Hải Siêu cười đầy u ám, nói: "Hôm nay tôi sẽ cho cô thấy thế nào gọi là người thắng cuộc."

Nói xong, Tô Hải Siêu nhìn về phía những nhân viên khác của công ty, tiếp lời: "Có ai bằng lòng đến công ty tôi làm việc không? Trừ việc có thể cho mọi người đãi ngộ tốt hơn, tôi còn có thể cho mọi người môi trường làm việc ổn định hơn. Tình cảnh hiện giờ của công ty nhà họ Tô, mọi người cũng đều thấy rồi. Đắc tội với ông Giang, công ty nhà họ Tô sụp đổ chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian thôi. Mọi người phải nghĩ

cho mình, giờ có cơ hội bày trước mắt mọi người, nếu bỏ lỡ rồi, hối hận cũng không kịp nữa đâu."

Lời này của Tô Hải Siêu đã đả động rất nhiều người, bởi vì đại bộ phận người ở đây đều không cho rằng Tô Nghênh Hạ có thể vượt qua cửa ải khó khăn này. Một khi công ty phá sản, bọn họ sẽ phải đối mặt với thất nghiệp, mà hiện tại, Tô Hải Siêu bằng lòng chủ động mời chào. Đây chính là một cơ hội hiếm có.

Chung Thu nhìn tình cảnh này liên nóng này. Công ty gặp nạn, nếu những người này đều đi hết thì chắc chắn là họa vô

đơn chí đối với công ty rồi.

"Chủ tịch Tô đối xử với mọi người thế nào, hẳn là mọi người hiểu rất rõ. Giờ công ty gặp nạn, mọi người đứng ra nên cùng nhau bước qua khó khăn mới đúng." Chung Thu nói.

"Làm sao bước qua đây? Trừ khi chủ tịch Tô kêu tên bất lực kia ra mặt xin lỗi, còn đấu với ông Giang thế nào được nữa?"

"Đúng vậy, trừ phi chủ tịch Tô đồng ý để Hàn Tam Thiên quỳ xuống xin lỗi. Nói cách khác, chúng tôi chỉ có thể đi thôi, ai bằng lòng trả giá bằng tương lai của mình

chứ?".

"Chúng tôi cũng phải sống, không thể vì công ty mà ngay cả tương lai của mình cũng không cần được."

Tiếng phản bác không ngừng vang lên, càng lúc càng nhiều người biểu lộ rõ lập trường của mình, bằng lòng đi làm việc cho công ty Tô Hải Siêu. Trong nhất thời, mâu thuẫn nội bộ bùng nổ, khiến cho công ty của nhà họ Tô chân chính lâm vài nguy cơ.

Tô Nghênh Hạ thật không ngờ tới sự tình lại phát triển đến mức này. Thân thích nhà

họ Tô rời đi, đối với công ty mà nói là không có tổn thất, nhưng trong số những công nhân này có rất nhiều trụ cột công ty. Một khi bọn họ đi rồi thì công ty sẽ có nguy cơ sụp đổ thật sự.

"Ai muốn đi, tôi tuyệt đối không cưỡng ép giữ lại." Tô Nghênh Hạ hít sâu một hơi. Cho dù toàn bộ người trong công ty đều rời đi hết, cô cũng sẽ tuyệt đối không để Hàn Tam Thiên ra mặt xin lỗi.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.