Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá Yêu Sào, Bản Đồ Sót Lại Khiến Mọi Người Kinh Sợ (1)

Phiên bản Dịch · 1641 chữ

Mưa dầm dề khiến mặt đất trở nên lầy lội.

Từng giọt mưa lạnh lẽo thấm vào giáp da, còn trên đao thép thì bốc hơi thành sương mù, thế nhưng Lưu Thuận cùng Trương Hoành lại chẳng chút để tâm, ánh mắt gắt gao nhìn vào cửa động.

Trên thực tế, bọn họ cảm thấy rất khó hiểu.

Tiểu Tam Tài quân trận mà Vương Huyền truyền thụ vốn không có gì mới lạ, trong quân có không ít người biết đến, chủ yếu là dẫn dắt sát khí của mọi người tụ thành sát trận, chỉ có cách thức biến hóa trận hình là cần đi sâu vào nghiên cứu.

Nhưng hiện tại, bọn họ có cảm giác rất kỳ quái, dường như đầu óc trở nên minh mẫn hơn rất nhiều.

Bản năng biết mình nên làm gì.

Công kích ở đâu?

Phòng thủ chỗ nào?

Nên đứng như thế nào để trận hình càng thêm hoàn mỹ.

- Chớ có phân tâm, cứ làm theo bản năng đi!

Âm thanh lạnh lùng và uy nghiêm của Vương Huyền khiến hai người cả kinh, không dám nghĩ ngợi lung tung.

Khói vàng cùng sương trắng phủ kín cửa động, thứ mùi gay mũi khuếch tán khắp nơi.

Âm thanh sột soạt ngày càng nhiều hơn.

Lần này lại có thêm nhiều yêu vật chạy ra…!

Có độc xà miệng to như cái bát cơm, lúc di chuyển mùi tanh hôi tỏa ra nồng nặc…

Có chuột xám to cỡ chó săn, dựng đứng người mà đi, nó bị sặc khói, nước mắt nước mũi giàn giụa, trong tay cầm một cây búa cũ nát, chít chít kêu la…

- Sát!

Hai gã đội trưởng hét lên một tiếng, không chút sợ hãi xông lên.

Bên trái, Lưu Thuận dùng một đao chém bay đầu chuột xám, cánh phải, Trương Hoành trảm độc xà thô to thành hai đoạn, kế đó tung cước đá bay đầu rắn.

Lúc này đây, bọn họ đã hoàn toàn giao lưng cho đồng đội.

Vương Huyền ở giữa càng phải đối mặt với nhiều yêu vật hơn.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Bóng thương bay loạn, tựa mưa bão vần vũ.

Sát khí lạnh lẽo ập đến, như gió tuyết gào thét.

Chỉ trong một nhịp thở, năm con yêu vật tập kích đã hóa thành từng khối thịt vụn rơi đầy đất, da lông cốt nhục hòa cùng băng tuyết, huyết dịch tanh hôi đông lại thành vụn băng.

Còn Vương Huyền đã sớm cầm thương ngang người, đứng sừng sững bất động.

Lưu Thuận và Trương Hoành cảm thấy nhiệt huyết dâng trào trong lồng ngực, hưng phấn đến mức muốn hét to lên, trước kia, bọn họ chưa từng cảm nhận được sự thống khoái khi nhân trận hợp nhất như thế này.

Đương nhiên, bọn họ không hề hay biết Tiểu Tam Tài quân trận của Vương Huyền chỉ vừa mới thôi diễn hoàn tất trước khi lên núi, hơn nữa, phía sau nó còn có thêm một chú thích: Tiểu Tam Tài quân trận (Như Tí Sử Chỉ)

Như Tí Sử Chỉ (tục xưng: Dễ sai bảo): dùng sát khí quấy nhiễu tâm trí để khống chế quân trận, sẽ do chủ soái quân trận dẫn dắt thế công, tiến lùi tùy tâm.

Thôi diễn thăng cấp có thể tăng thêm hiệu quả đặc thù, đây chính là niềm vui bất ngờ.

Không biết những cái khác thôi diễn sẽ xuất hiện thêm gì nữa…

Vương Huyền cũng cảm thấy sảng khoái, tinh thần càng thêm tỉnh táo, tập trung.

- Cứu… cứu mạng!

- Huhu, cha, mẹ…

Nhưng bọn họ không ngờ rằng xuất hiện tiếp theo không phải yêu vật, mà là ba thôn dân quần áo tả tơi, tóc tai rũ rượi, phía sau còn dắt theo một đứa trẻ đang mếu máo khóc, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.

- Đại nhân, mau cứu chúng ta!

- Chúng ta là thôn dân thôn Thạch Ngõa…

Những người này vừa khóc vừa lảo đảo chạy về phía ba người Vương Huyền.

Nhưng thứ bọn họ nhận được không phải là những lời trấn an dịu dàng, mà là hai thanh đao sáng choang, mang theo sát khí gào thét trảm xuống.

“Giết!”

Lưu Thuận cùng Trương Hoành trợn trừng mắt, hung ác chém giết những “thôn dân” kia.

Tiếng kêu gào thê lương vang vọng khắp đồi núi, gió lạnh thoáng chốc tiêu tan.

Trành quỷ, sau khi bị hổ vồ lại đi mê hoặc hại người, loại quỷ vật này chỉ có thể dụ dỗ thường dân, sao qua nổi mắt của Trấn Tà lão binh.

Sắc mặt Vương Huyền lạnh lùng không đổi.

Đã có trành tất có hổ, ở cửa động mịt mù sương khói đã xuất hiện một cái bóng cực lớn, toàn thân sát khí bừng bừng, cặp mắt màu hổ phách lộ rõ sự hung tàn.

À uôm…

Tiếng hổ gầm kinh động núi rừng, chấn nhiếp muông thú, lúc này đây, con thú có hình thể cực đại ngang ngửa với gấu xám này đang gầm gừ, cả người chồm về phía trước, sẵn sàng tấn công.

Trong mắt Vương Huyền lóe lên một tia ngưng trọng.

Điều khiển Trành quỷ vì cửa động nhỏ hẹp, khó có thể xuất kích đánh lén, nhưng hiện tại, Trành quỷ đã bị tiêu diệt, nó lại không chút gấp gáp, từ từ hiện thân…

Con Hổ yêu này rất giảo hoạt, chẳng lẽ là Yêu Vương?

NGAO...OOO!

Hổ yêu đột nhiên gầm lên.

Gió lạnh cùng khói đen ập đến.

Vương Huyền cũng hừ lạnh một tiếng, sát khí lạnh lẽo bùng nổ, hắn vặn eo phát lực, trường thương xuất kích như rồng, mũi thương sắc bén đâm vào vị trí khói đen dày đặc nhất.

Quả nhiên, Hổ yêu từ trong khói đen nhảy chồm ra, đầu hổ gào thét lao vọt về phía mũi thương.

Ầm!

Tốc độ Hổ yêu không giảm, một trảo đánh bay đầu thương.

Vương Huyền cảm thấy hổ khẩu run lên, thân thương đổi hướng, suýt tuột khỏi tay, nhưng hắn vẫn không chút bối rối, thuận thế ném lên rồi xoay người nắm chặt, kế đó hai tay cầm lấy thân thương giơ lên ngăn cản.

Sát khí bùng nổ đánh vỡ tầng băng cứng rắn.

Động tác của hắn vừa vặn cản lại miệng hổ to như chậu máu đang vồ đến.

Nước miếng tanh tưởi tí tách nhỏ xuống, cái miệng khổng lồ đầy răng nhọn ngoạm lấy thân thương, phát ra âm thanh ma sát chói tai, đồng thời, cái đầu cực lớn không ngừng vung qua vung lại.

Vương Huyền cảm nhận được sức mạnh khủng bố đang từng bước áp sát, bùn đất dưới chân văng tung tóe, hắn không ngừng lùi về sau.

Đương nhiên, Hổ yêu không chỉ có miệng, cặp vuốt to như quạt hương bồ chụp về phía đầu Vương Huyền, mặc dù hắn có thuật rèn thể, nhưng nếu bị chụp trúng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Tuy nhiên, Tiểu Tam Tài quân trận ảo diệu như thế, há có thể…

Lưu Thuận cùng Trương Hoành tâm ý tương thông, cùng lúc giơ khiên lên đỡ.

- Ầm… ầm! – Hai tiếng nổ mạnh vang lên.

Khiên tròn luyện chế từ thép lõm vào trong như cái nắp nồi, Lưu Thuận và Trương Hoành cũng hộc máu, bay ngược ra sau.

Vương Huyền canh đúng thời cờ, chân dài đột nhiên nhấc lên…

Tung đòn hiểm!

- NGAO...OOO!

Hổ yêu phát ra tiếng gào rú thê lương, cụp đuôi, hai chân sau dùng một loại tư thế cực kỳ quái dị lui về sao.

Vương Huyền không chút do dự, trường thương trong tay như bóng với hình, lập tức xuất kích.

- Graooo!

Hổ yêu đau đớn đến phát điên, thình lình nhảy chồm lên, giương cái miệng đầy máu đánh về phía hắn.

Nhưng không ngờ, Vương Huyền vốn đang lao nhanh đến đột nhiên ngửa người, một chiêu Thiết Bản Kiều dán sát người xuống đất mà trượt.

Đương nhiên, không phải hắn muốn làm xẻng xúc đất.

Ngay khi ngửa người, mũi thương của Vương Huyền đã hướng ra sau, khoảnh khắc một trên một dưới sượt qua người Hổ yêu, lạn ngân thương như rồng từ vực sâu bay vọt lên.

Tất cả chỉ xảy ra trong phút chốc.

Ánh mắt Vương Huyền lóe lên tia sắc bén, hắn từ từ đứng dậy, hai tay rỗng tuếch.

Phía sau, cách đó hơn tám mét, thân thể khổng lồ của Hổ yêu lung lay chực đổ, lạn ngân thương đã xuyên qua trái tim nó, đâm thủng ra sau.

Rầm!

Hổ yêu ngã xuống đất, mùi máu tanh tưởi lan ra bốn phía.

Gió lạnh vẫn không ngừng thổi, hình thành lốc xoáy trên thân Hổ yêu, loáng thoáng có tiếng hổ gầm vọng đến.

Người chết có thể hóa Lệ Quỷ, huống gì là Hổ yêu đã tu luyện lâu năm.

Đáng tiếc, một nắm đấm to rơi xuống lạn ngân thương, âm sát rét lạnh rít gào lao đến, đem hổ linh sắp ngưng tụ tách ra hoàn toàn.

Lưu Thuận cùng Trương Hoành lồm cồm bò dậy, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ:

- Đại nhân, chúng ta giết Yêu Vương?

Trước kia bọn họ đã từng chém chết tiểu yêu, nhưng chưa lần nào có cảm giác trận chiến nhẹ nhàng, thống khoái đến vậy, chớ nói chi là đối chiến với Hổ yêu hung tàn.

Vương Huyền rút trường thương ra, giũ mạnh, máu yêu đã sớm đông thành băng lập tức rơi xuống lả tả, thân thương lại sáng loáng như mới.

Hắn nhíu mày nhìn xác Hổ yêu, trong mắt như có điều suy nghĩ.

“Nó không phải Yêu Vương!”

Bạn đang đọc Chân Quân Xin Bớt Giận (Bản Dịch) của Trương Lão Tây
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mlemmlem2205
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.