Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gã hàng xóm râu xanh

Tiểu thuyết gốc · 2185 chữ

Cố Phong vừa về tới nhà đã gặp ngay Lục Khải và Hoa Linh đang đứng ở dưới đợi mình. Vừa thấy Cố Phong xuống xe với vẻ mặt như kiểu cười không nổi mà khóc cũng không xong thì như thường lệ, Lục Khải lại trêu chọc hắn:

- Chà chà, đi Audi R8 Coupe V10 Plus đồ ha. Chắc là cũng cưa cẩm được em nào rồi nên mới về trễ thế này nhở!?

- Tao đá mày giờ thằng khứa này!! Cưa cẩm cái quái gì!? - Quát tháo xong rồi hắn lại hạ giọng như là đang buồn thối ruột - Chưa gì đã mất lòng người ta rồi.... Haizz...

Vì là bạn thân lâu năm nên dù thế nào, Lục Khải cũng không thể tha được cho Cố Phong:

- Quào! Đi xe sang thế kia mà cũng làm mất lòng người ta cơ á!? Thú... - Lục Khải đang nói thì bị Hoa Linh ngắt lời:

- Anh hơi nhây quá rồi nha A Khải! - Trách Lục Khải xong nàng nhìn sang Cố Phong - Thế Cố Phong, anh đã làm gì mà đắc tội người ta thế. Với lại, người ta là ai?

Cố Phong thở dài một hơi rồi nói:

- Thôi lên nhà rồi nói...

Vào tới trong nhà Cố Phong, Hoa Linh liền hỏi với ánh mắt tò mò:

- Rồi giờ chịu kể cho bọn em chưa?

Cố Phong ủ rủ ngồi xuống sofa rồi nói:

- Ngồi xuống đi rồi kể cho... - Cố Phong thởi dài một hơi sau khi thấy Hoa Linh và Lục Khải đều đã ngồi xuống rồi kể. - Chuyện là vầy, lúc đi thì anh đi hơi trễ nên là phải chạy khá nhanh. Rồi khi tới nơi thì vô tình lỡ làm nước bắn xém trúng một người đẹp. Xong cái là tính ra xin lỗi nhưng thấy cô ấy xinh quá nên anh đơ cả người ra ấy. Thấy anh đơ ra thế, cổ cũng bỏ đi vào trong. Rồi... - Bị Lục Khải ngắt lời:

- Thất bại quá nha mày! Cua gái mà kiểu đó thì làm ăn được gì? Với hành động đó thì chắc chắn là gây ác cảm nặng nề rồi. - Chợt cảm thấy dường như Hoa Linh đang nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn, bởi lẽ nàng đang rất chăm chú nghe Cố Phong kể. Sợ bị Hoa Linh mắng nên Lục Khải phải để Cố Phong kể tiếp dù hắn đang rất "ngứa mồm" muốn trêu chọc Cố Phong.

Thấy Lục Khải có vẻ im nên Cố Phong kể tiếp:

- Lúc vào trong thì là người ta cũng bắt cặp với nhau cả rồi. Thế là anh với cô ấy "dính" với nhau. Anh cố gắng bắt chuyện các thứ nhưng mà lại chỉ gây khó chịu. Xong đến lúc khiêu vũ ấy, cái phần đặc biệt trong thư mời ấy. Gặp anh không biết khiêu vũ nên cứ dẫm chân người ta hoài.

Dứt câu, hắn đột nhiên tươi lên hẳn, như thể là "trúng số độc đắc". Thấy vậy, Lục Khải lại "ngứa mồm":

- Ê thằng ngáo, mày bị sảng hả!? Tự nhiên đang kể chuyện buồn của mày mà mặt tươi dữ vậy ba?? Có bị gì không vậy? Đừng làm bọn tao lo nha!!

Cố Phong cũng chẳng vừa, hắn liền đáp trả:

- Sảng sảng ông nội mày chứ sảng. Tao RẤT BÌNH THƯỜNG nhé thằng khứa này! Chỉ là trong cái rủi có cái may, tao không chỉ xin được số điện thoại mà còn được đèo cô ấy về nhà! Muhahahahaha....

Lục Khải vẫn không buông tha:

- Cười như mấy thằng trốn từ trong viện tâm thần ra thế kia mà bình thường cơ á!? - Kèm theo đó là một biểu cảm châm biếm đến cùng cực.

Nhìn Cố Phong và Lục Khải "đấu đá" nhau như bọn con nít, Hoa Linh không khỏi bật cười khiến cho Cố Phong phải liếc sang nàng:

- Cười giề!? Hùa theo thằng Lục Khải mà chọc quê anh à? Anh với chả em...

- Đâu có, tại em thấy hai người "thú dị" quá thôi ấy mà. - Hoa Linh vội thanh minh cho bản thân.

Dù sao Hoa Linh cũng là em gái của Cố Phong nên hắn có phần hơi nhường nhịn, nhưng còn đối với tên bạn thân thì hoàn toàn không:

- Tạm tha đấy nhé Tiểu Linh - Dứt câu, hắn nhìn sang Lục Khải rồi chỉ thẳng mặt cùng với thái độ bố láo - Còn thằng khứa này, coi chừng bố đá sấp mặt!

Lục Khải không nhịn được liền phì cười châm biếm:

- Haha, có ngon thì đá bố đi này!

Cố Phong vừa đứng dậy giơ chân ra hù Lục Khải thì lại bị Hoa Linh bênh cho Lục Khải:

- Thôi thôi nhây quá rồi. Mà kể xem sao mà xin được số điện thoại rồi còn được đèo người ta về nhà nữa thế!?

Nghe vậy, Cố Phong liền lợi dụng mà lên giọng với Lục Khải:

- Lần này bố nể mặt Hoa Linh thôi nhá! - Nói xong, hắn ngồi xuống rồi kể tiếp - Thì đơn giản vì anh là "Thần Thánh" thôi!

Lục Khải nhướng mày:

- Xàm vừa thôi ba! Mày mà "Thần Thánh " cái quái gì!? Mày "Thần" thôi!!

- Hình như Thần với Thánh là gần như nhau mà. - Cố Phong lấy làm lạ.

- Không không. Kiểu của mày là "thần kinh" ấy! - Nói xong, Lục Khải cười rõ to.

Cố Phong cũng chẳng chịu thua:

- Đù! Thằng khứa này! À không sao, bố sẽ xem lời nói của mày như "chó sủa bên đường"! - Cố Phong nhìn sang Hoa Linh rồi nói - Có số điện thoại này chắc sẽ tìm được Weibo.

Nói xong, Cố Phong liền lấy điện thoại ra và tìm thử. Hồi sau, hắn đột nhiên nhảy dựng lên cười một cách điên dại rồi nói:

- Ê ê! Tìm được rồi này! Xinh lắm đấy! Xem thử không!?

Lục Khải nhìn Cố Phong với ánh mắt giễu cợt không tin. Còn Hoa Linh thì:

- Đâu đâu?? Đưa em xem thử!! - Kèm theo đó là ánh mắt tò mò như một đứa trẻ thấy thứ mới lạ.

Thấy vậy, Cố Phongliền khoe cái điện thoại kèm theo tấm hình của Thiên Tâm trên Weibo. Ngay khi chiếc điện thoại vừa được đưa ra, không chỉ Hoa Linh mà ngay cả Lục Khải, kẻ ban đầu còn chế giễu Cố Phongcũng phải trố mắt ra và không thể nói nên lời vì nét đẹp "hoa nhường nguyệt thẹn" của nàng ta. Nhìn thấy cả hai đều trố mắt một cách câm lặng nên Cố Phong liền lên giọng:

- Sao hả!? Trông xinh quá nên không nói nên lời à? - Cùng với đó là ánh mặt mỉa mai dành cho Lục Khải.

Lục Khải thật sự là chẳng thể nói nên lời vì đã lỡ chế giễu Cố Phong nên hắn đành phải hạ giọng đánh trống lảng vào thông tin hiển thị của Thiên Tâm:

- Ể!? Hình như là Thanh tra cao cấp của CID!? Coi như mày có "phúc" rồi đấy!

Cố Phong thừa biết Lục Khải đang có ý gì nhưng mà hắn cũng không phải không biết là đã trễ nên đành tha cho Lục Khải:

- Thôi trễ rồi, bây cũng về đi.

Lục Khải và Hoa Linh nhìn nhau gật đầu rồi đồng thanh:

- Ừm baiiiiii! - Sau họ nắm tay nhau đứng dậy về như trông như đang trêu ghẹo Cố Phong.

Cậu nhìn thấy nhưng cũng phải ngậm ngùi vì chẳng thể làm gì được.

Thiên Tâm vừa bước ra khỏi thang máy đã nghe một giọng nói cất lên:

- Ủa Thiên Tâm, đi đâu mà về trễ thế? - Đó là Lý Dịch, gã hàng xóm của Thiên Tâm. - Hồi nãy anh có qua nhà kiếm em mà không thấy nên đi hóng gió mới về ấy.

- Em đi với bạn ấy mà. - Thiên Tâm nói dối đơn giản vì nàng không muốn người ta biết người xinh đẹp như nàng cũng phải đi "Hẹn hò cấp tốc". - Mà sao thế anh?

- À thì tính rủ em qua nhà anh chơi thử CD game khá hay anh mới mua ấy mà. Nhưng mà giờ cũng tối rồi nên chắc là để khi nào em rảnh đi. - Cùng với đó là nét mặt có vẻ tiếc nuối của hắn.

Thiên Tâm vốn cũng thích game mà lại cũng rất tốt bụng nên khi thấy vẻ mặt đấy, nàng đã không thể kiềm lòng:

- Uầy! Có game hay thì phải chơi thử ngay cho nóng chứ! Mà đợi tý, để em vào nhà cất đồ đã!

- OK! Vậy lát xong qua nhà anh nhé! Anh vào mở game luôn!

- OK!

"Tingggg.... Tongggg...." Nghe tiếng chuông cửa, biết là của Thiên Tâm nên Lý Dịch ba chân bốn cẳng chạy ra mở cửa:

- Nào! Vô đi! Anh ngứa tay lắm rồi!

- OK! OK!

Lý Dịch kéo tay Thiên Tâm vào rồi hỏi:

- Hình như đây cũng là lần đầu em sang nhà anh nhỉ?

Thiên Tâm nhìn đảo một vòng rồi nói:

- Phải rồi nhỉ. Hmm... Tính ra nhà anh thiết kế cũng đẹp lắm ấy chứ. Nội thất ổn nè. Máy lạnh thì cũng rất mát.

- Quá khen rồi! À thôi mau vô phòng anh chơi game đi.

Vô tới phòng, vừa ngồi lên giường thì có một cảm giác thoải mái, êm ấm vô cùng khiến Thiên Tâm không thể không thốt lên:

- Oaaaaaa! Nệm êm thế này mà nằm chơi game thì thoải mái hết biết!

Lý Dịch cảm thấy Thiên Tâm dù có vẻ trẻ con nhưng lại rất dễ thương nên hắn chỉ biết lắc đầu cười. Thấy vậy, Thiên Tâm phồng má nói:

- Có gì để cười chứ!? Chọc quê em à?! Cảm xúc của người ta thôi mà!

Thấy Thiên Tâm phồng má như thế càng dễ thương hơn nên Lý Dịch cười một tràng to rồi gãi đầu nói:

- Không phải đâu. Tại trông em dễ thương quá ấy mà!

- Hừm! Thiệt không đó?

- Đương nhiên là thiệt rồi! - Lý Dịch lấy tay cầm chơi game đưa cho Thiên Tâm - Thôi chơi game đi.

Chơi được một hồi, Lý Dịch chợt hỏi Thiên Tâm:

- Em có khát nước không? Uống ly nước cam nhé?

Như là gãi đúng chỗ ngứa nên Thiên Tâm liền gật đầu tán thành:

- OK! Nhưng đừng để đường nhiều quá nhé, béo lắm!

Lý Dịch nghe vậy liền cười ghẹo Thiên Tâm:

- Ủa? "Thánh đồ ngọt" như em mà cũng sợ béo ư?

Thiên Tâm đánh Lý Dịch một cái rồi nói:

- Ơ! Nhưng khuya rồi cơ, ăn uống đồ ngọt dễ béo lắm!

Lý Dịch thật bó tay với Thiên Tâm:

- Rồi rồi! OK! OK!

Pha xong nước cam, Lý Dịch lây ra một viên thuốc bỏ vô rồi thầm nghĩ trong đầu: "Viên thuốc ngủ này không màu, không mùi, không những thế tuy không thấm ngay nhưng công dụng cực mạnh, vả lại còn không gây nguy hiểm. Haha! Quả là một mẻ ngon mà..." Ngắt đôi dòng suy nghĩ đó là lời thúc giục của Thiên Tâm:

- Sao lâu quá vậy? Nhanh lênn! Em ngứa tay lắm với cũng khát nước lắm rồi này!

- Tới đây, tới đây! - Vừa đi, Lý Dịch vừa cười đắc chí.

Dù đã bước vào tới cửa phòng nhưng hắn vẫn bị Thiên Tâm hối thúc:

- Nhanh lên! Nhanh Lên!

Hắn bước nhanh tới đưa ly nước cho ThiênTâm:

- Nè uống đi cô nương!

Thiên Tâm cầm lấy cái ly, uống ực một hơi hết cả ly nước cam. Bỗng dưng Thiên Tâm nhăn mặt một cái khiến cho Lý Dịch kinh sợ vô cùng. Nhưng thực tế lại không phải là chuyện mà hắn lo sợ:

- Uầy! Hơi ngọt quá đấy! Đã bảo là để ít đường thôi rồi cơ mà! Hừm!

- Anh xin lỗi, anh hơi quá tay. - Lý Dịch cầm tay cầm lên. - Thôi chơi tiếp đi.

Không lâu sau, Thiên Tâm buông tay cầm xuống rồi nói:

- Có lẽ hôm nay em uống hơi quá nên giờ hơi chóng mặt muốn ngủ!

Nghe vậy, Lý Dịch đắc chí: "Haha. Có lẽ thuốc đã thấm vào rồi." Hắn lại đỡ Thiên Tâm ngồi dậy rồi nói:

- Hay là để anh đỡ em về bên nhà em?

Càng lúc càng choáng váng nên Thiên Tâm đành phải đồng ý để cho Lý Dịch đỡ về. Mượn cớ là đỡ về nhưng thực tế là hắn muốn chờ cơ hội đợi Thiên Tâm ngất đi. Vì vậy nên hắn đi rất chậm. Không lâu sau, Thiên Tâm cũng ngất đi.

Vừa thấy Thiên Tâm bị ngất đi thì hắn liền hơi có phần phân vân: "Thiên Tâm là Thanh tra cao cấp của CID, nếu mà mình "quất" nó thì ắt sẽ "được Nhà nước nuôi"." Hồi sau, hắn cười đắc chí: "Thôi kệ, nó là khao khát của bao thằng, bị vậy cũng không hối tiếc!" Sau đó hắn bế ThiênTâm vào giường mà giở trò đồi bại.

• Phải chăng ThiênTâm sẽ bị tên yêu râu xanh này làm nhục? •

Bạn đang đọc Cát Bụi sáng tác bởi Cothientu.912
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cothientu.912
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.