Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn hò cấp tốc - Oan gia ngõ hẹp

Tiểu thuyết gốc · 2480 chữ

Người xưa có câu: "Oan gia ngõ hẹp". Thật sự là đúng như thế, do cả Thiên Tâm và Cố Phong đều bị trễ nên tất cả những người tham gia đều đã bắt cặp với nhau và họ phải bắt cặp với nhau. Nghĩ đến chuyện phải bắt cặp với người đã đắc tôi mình và mình ghét thì quả là thật sự rất cay đắng cho Thiên Tâm: "Cái quái gì thế này!? Không lẽ không còn ai ngoài hắn sao?... Tên vô lại này... Mình không muốn bắt cặp với hắn tý nào cả.... Haizz.... Thật là quá cay nghiệt mà...."

Ngược lại, chuyện này đối với Cố Phong chẳng khác nào như đang ở Thiên Đường cả, chỉ nghĩ đến việc "được" bắt cặp với Vô Tâ cũng đủ khiến hắn "sướng đến phát điên": "Haha!! Ông Trời thật thương mình quá đi mà, để cho mình và cô ấy cùng đến trễ rồi còn phải bắt cặp với nhau nữa.... Ôiiiiii.... Kimochiiiii!!"

Bàn nào cũng có một đôi cả. Rồi ánh đèn mờ dần rồi tắt hẳn, ánh đèn màu nơi sân khấu kia bật lên, tập trung sự chú ý của bao người trong căn phòng lớn đó. Một giọng nói cực kì bắt tay, lôi cuốn mọi người nhìn về phía ánh đèn màu kia. Từ bên trong, một cô MC bước ra, tươi cười nói:

- Xin chào và xin cám hơn các bạn đã tham gia vào buổi hẹn đặc biệt tối hôm nay. Hôm nay, các bạn không chỉ vừa được hẹn hò mà còn được thưởng thức những món ăn tuyệt hảo của chúng tôi. Đồng thời để tăng phần lãng mạn, chúng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho các cặp đôi cùng với một không gian đủ riêng tư cho các bạn tìm hiểu. Vâng̀ không để các bạn đợi lâu, các chàng trai của chúng ta hãy thắp nến và bắt đầu buổi hẹn nào!!

Khi những ánh nến đã được thắp sáng thì ánh đèn của sân khấu cũng đã tắt đi, để lại một bầu không khí vô cùng lãng mạn. Lúc này, nhân viên phục vụ cũng mang lên món "Súp hải sản nấm tươi" làm khai vị. Cố Phong vừa ăn vừa nghĩ xem nên mở lời thế nào. Nhưng miệng thì nói chẳng nên lời. Bởi lẽ vừa rồi cậu đã gây ấn tượng vô cùng xấu với đối phương.

Đối phương của cậu - Thiên Tâm cũng chẳng mấy hài lòng với người đối diện. Nếu không phải vì phép lịch sự tối thiểu thì nàng ta đã không lưu lại nơi này.

- À cô tên gì ấy? - Cố Phong bất chợt lên tiếng.

- Khưu Thiên Tâm. - Thiên Tâm trả lời cọc lóc, mắt còn chẳng buồn nhìn.

Hắn thừa biết rằng mình đã gây ác cảm cho ThiênTâm nhưng Cố Phong vẫn cố gắng tìm cách để nói chuyện với nàng:

- Ah... Tôi tên Cố Phong... Năm nay 26, còn cô?

Thiên Tâm liếc mắt nhìn Cố Phong:

- 27!

Không khí lúc này có lẽ khác hẳn với những bàn khác. Mọi thứ đang nặng nề vô cùng. Nhận thấy không ổn, Ngạo Nhiên nhanh chóng đổi chủ đề:

- À phải rồi, cô có tin về mấy thứ huyền ảo không? Đại loại như là ma hay cương thi ấy.

- Nếu tôi nói có thì sao? Nhưng quan trọng là không phải tin hay không mà ma là có thật cơ. Vì tôi nghe nhiều về các trường hợp gặp ma rồi. Còn cương thi thì tôi cũng tin nhưng chỉ được ghi chép lại trong sách tài liệu nên tôi vẫn đang tìm hiểu về chúng. - Thiên Tâm dường như đã bị bắt được tần số, giọng bắt đầu nhẹ nhàng hơn, luyên thuyên nói về chủ đề mà Ngạo Nhiên gợi lên. Phút chốc cô quên đi rằng kẻ trước mặt vốn dĩ đã không hảo cảm. - Anh biết không, theo các truyền thuyết thì có bốn loại cương thi thủy tổ từ thời Thượng cổ. Nhưng nhiều nhất là các cương thi được cho là dòng dõi cương thi hút máu hậu duệ của Tướng Thần. Chúng chỉ là những cái xác vô hồn vô phách, hành động theo bản năng hút máu người sống để làm sinh khí cho bản thân, những người bị nó hút máu sẽ trúng phải thi độc của nó mà biết thành cương thi. Nhưng vẫn có cách trị đó là dùng gạo nếp cho người bị nhiễm thi độc khi chưa bị thi biến hoàn toàn.

Ngạo Nhiên vui trong lòng, rồi tiếp tục chủ đề của mình:

- Tôi cũng tin ma là có thật, còn về cương thi thì tôi cho rằng chúng không đơn thuần chỉ là những cái xác vô hồn vô phách biết di chuyển. Tôi nghĩ, chúng cũng từng là con người nên dù có thành cương thi thì vẫn còn lưu lại phần hồn phách ban đầu. Không chừng chúng còn có suy nghĩ riêng mà chúng ta không biết đấy chứ.

Thiên Tâm như có kim đâm vào tay. Cô trừng đôi mắt to dưới hàng mi dài kia, phản bác:

- Nhảm nhí! Đã là cương thì sao có thể có cảm xúc, suy nghĩ như con người. Đúng là ăn nói hồ đồ!!

Vốn dĩ đã không hảo cảm, lúc này lại nghe Cố Phong nói những điều vô lý, phản sách như vậy, càng khiến Thiên Tâm thấy khó chịu về cậu.

Không khí lại căng thẳng trở lại. Hai người như hai luật sư, sẵn sàng bổ nhào phản bác khi đối phương đưa ra lí lẽ.

Ngay lúc đó, phục vụ bàn mang lên món chính. Vì là người có tâm hồn ăn uống nên Ngạo Nhiên đành bỏ đi chuyện này. Hắn lập tức bị cuốn hút bởi dĩa thức ăn đang mời gọi mình. Vốn sành ăn, khỏi cần nghĩ hắn cũng biết ngay là đặc sản của Phượng Cầu Hoàng. Y thốt lên như một đầu bếp đích thực:

- Nhìn màu da vàng có phần ngã cam thế kia thì chắc chắn là "Phượng Hoàng niết bàn" rồi. Không hiểu người ta làm thế nào mà con gà lại có mùi vị đặc trưng không lẫn vào đâu được. Thật là tuyệt đỉnh!

Dứt lời, hắn lại nghĩ thầm: "Đi chuyến này đúng là lời to, dù chỉ là nửa con gà nhưng bình thường chẳng dễ gì ăn được món này đây. Đã vậy cũng chỉ tốn có 399 đô Hồng Kông tiền đăng ký trong khi đó món này đến cả 1500 đô."

Thiên Tâm mặt không chút biểu tình, cố gắng cho qua những lời nói vô bổ đó bởi lẽ món này nổi tiếng tới vậy, kể cả đứa trẻ con nhìn cũng đã lập tức nhận ra. Ngay lúc đó, trong đầu Thiên Tâm xuất hiện một dòng suy nghĩ vô cùng mâu thuẫn: "Đúng là tên dở hơi!... Nhưng mà tính ra thì hắn cũng có vẻ dễ thương ấy chứ..."

Do gà đã được chặt sẵn nên Cố Phong đã lựa gắp ngay miếng trông ngon nhất để vào chén của Thiên Tâm. Không nghĩ cũng biết là hắn đang lấy lòng nàng ta. Nhưng hắn cũng lựa cho bản thân một miếng khác trông cũng ngon không kém là bao. Nhưng đương nhiên đã là món đặc sản của nhà hàng thì vị phải vô cùng ngon rồi. Và nó ngon đến độ khiến Thiên Tâm mặt không biểu cảm kia lại tỏ vẻ vô cùng hài lòng luôn ấy chứ. Còn Cố Phong thì khen không ngớt lời.

Lát sau, khi các cặp đôi dường như đã ăn xong, cô MC ban nãy lại tươi cười bước ra:

- Các vị ăn ngon miệng chứ? Và nếu đã ăn xong thì hãy cùng nhau đến với phần đặc biệt - khiêu vũ. Ở phần này, nếu các vị vẫn chưa ưng ý với người kia của mình thì có thể bắt cặp lại với nhau. Ngây bây giờ, hãy đứng lên bước ra giữa sảnh và bắt đầu phần khiêu vũ!!!

Khi MC vừa dứt câu, những ánh đèn mờ được bật lên và có thể thấy rõ dường như ai cũng bắt cặp lại với nhau, người qua người lại, cảnh tượng khá là hỗn độn. Và cũng có lẽ vì cảnh tượng hỗn độn đó mà Thiên Tâm lại bị dính với Cố Phong. Bởi lẽ, Cố Phong thì chẳng muốn đổi, còn Thiên Tâm thì rất muốn đổi nhưng nàng ta chẳng biết đổi với ai cả.

Thấy Thiên Tâm nhìn qua nhìn lại nhưng nét mặt lại hoang mang, hắn ta lại nghĩ thầm sung sướng: "Nét mặt này chắc là vì muốn đổi nhưng lại không biết đổi với ai đây mà! Ahaha!! Chắc ông Trời ổng thương mình muốn cho mình gần mỹ nhân đây mà. Nhưng ổng cũng trớ trêu gớm, khiêu vũ nó biết mình chứ mình đâu biết nó..." Khỏi nói thì cũng biết suy nghĩ của Thiên Tâm rồi nhưng nàng chẳng thể làm gì ngoài lại phải cam chịu.

Cố Phong bất ngờ đưa tay ra mời Thiên Tâm:

- Chúng ta cùng nhảy chứ?

Nhưng nàng ta lại như núi lửa sắp phun trào mà cáu gắt Cố Phong khi hắn ta tự nhiên tỏ ra thân thiết:

- "Chúng ta"?? Đừng có tỏ vẻ như tôi với anh thân lắm ấy!!

Cố Phong biết mình đã vô ý tỏ ra thân thiết khi "chưa được phép" nên hắn vội vàng sửa chữa:

- Xin lỗi! Nhưng tôi có thể mời cô nhảy cùng được chứ?

Thấy Cố Phong có vẻ "biết điều" nên Thiên Tâm cũng miễn cưỡng đồng ý. Thế là cả hai cùng nhau ra giữa sảnh. Khi tất cả các cặp đôi đã ra giữa sảnh thì điệu nhạc du dương cũng vang lên.

Thật trớ trêu, dẫu là kẻ mời hay người được mời thì không ai trong hai người bọn họ biết gì về khiêu vũ. Cả hai đều cố gắng nhưng lại quá vụng về cứ vấp vào nhau. Cứ bị giẫm vào chân, Thiên Tâm khó chịu:

- Có biết nhảy không!? Nhảy kiểu gì mà giẫm chân tôi hoài thế!? Nhìn người ta xem, nhảy tốt biết bao nhiêu? Còn anh thì... Haizz.......

- Thì.... Mà hình như cô cũng như tôi thôi, đâu biết nhảy đâu nhở? - dù có thích Thiên Tâm nhưng cũng không khỏi khó chịu.

Bị đá xéo, Thiên Tâm càng cáu gắt hơn:

- Ừ rồi tôi không biết đấy thì sao!? Anh nên nhớ anh là người mời tôi nhảy đấy nhé!! Đã không biết nhảy mà còn bày đặt mời!!

Bị mắng như thế, Cố Phong cũng rất bực nhưng đó là Thiên Tâm - người trong mộng của hắn nên hắn đành phải kiềm chế lại. Hắn chọn cách im lặng và cố gắng nhảy thật tốt.

_ Ba mươi phút sau _

Từ phía sân khấu lại nổi lên ánh đèn, cô MC dõng dạc nói:

- Có lẽ khiêu vũ nãy giờ mọi người cũng đã mệt, nếu vậy hãy cùng nhau đến với phần ăn tráng miệng và đây cũng là cơ hội thay đổi đối tượng cuối cùng. Đồng thời, ở phần cuối này hoặc sau khi kết thúc buổi hẹn. Nếu các bạn ưng ý nhất với ai thì hãy xin thông tin của đối phương.

Nhưng dường như ai cũng tìm được đối tượng ưng ý nên chẳng ai đổi cả. Và thế là số phận lại tiếp tục đưa đẩy ThiênTâm bị dính vào Cố Phong. Tất cả các cặp đôi đều về lại "nơi chốn lãng mạn" ban đầu và phục vụ cũng mang lên món tráng miệng. Vì muốn còn gặp lại người trong mộng nên Cố Phong đánh liều:

- À cô Khưu, cho tôi xin số điện thoại của cô được chứ?

- Anh xin làm gì?

- À thì rảnh rỗi thì liên lạc hẹn nhau đi đâu đó.

Thiên Tâm nghĩ thầm: "Cả buổi toàn đụng phải hắn, không lẽ ý Trời? Hay là cứ cho hắn cơ hội xem sao, dù sao trừ lúc bên ngoài nhà hàng ra thì nãy giờ hắn cũng khá là ổn. Nhưng mà nhìn hắn vẫn không ưa được. Haizz.... Thôi thì cứ cho đại rồi tính sau." Quyết định xong, nàng đưa điện thoại cho Cố Phong bấm số.

Và buổi hẹn hò cũng kết thúc, Cố Phong ngỏ ý muốn chở Thiên Tâm về nhưng bị Thiên Tâm "vạch mặt âm mưu":

- Bộ anh tính biết luôn nhà tôi à?

Bị đánh trúng tim đen, hắn vội bào chữa:

- À không có.... Chỉ là cũng tối rồi nên tôi cũng lo cô đi một mình không an toàn ấy mà.... - Vừa nói hắn vừa gãi đầu kiểu như là ngây ngô vô tội.

Thiên Tâm thì thật sự là không tin được Cố Phong nhưng lý do hắn đưa ra lại khá hợp lý. Nhưng nàng đâu dễ dàng như thế:

- Anh lo tôi đi một mình không an toàn cơ á? Nực cười! Tôi thấy đi với anh thì cũng vậy thôi! Tướng tá anh công tử bột thế kia thì bảo vệ gì được tôi à!?

Bị châm chọc, Cố Phong đành phải khoe mẽ:

- Công tử bột? Cho cô nói lại đấy. Tướng tôi vầy thôi chứ tôi tập võ từ năm 10 tuổi rồi đấy.

- Đấy đấy. Bây giờ lại còn là dân võ nữa đấy. Đi với anh chắc còn nguy hiểm hơn tôi đi một mình. Lỡ đâu anh cưỡng chế rồi làm gì tôi thì sao ? - ThiênTâm tiếp tục không tha cho hắn.

- Ơ này.... Tôi không phải mấy loại động dục đâu nhé..... Với lại, tôi có lòng tốt vậy thôi.... - Cố Phong chẳng biết phải làm sao khi bị Thiên Tâm đá xéo đủ đường chỉ còn cách diễn "khổ nhục kế".

Thấy Cố Phong có vẻ tội nghiệp nên Thiên Tâm cũng đắn đo trong lòng: "Hmm... Hắn có vẻ thật lòng không có ý đồ nhưng mà ngồi chung xe với hắn thì thật sự quá khó. Mà cũng 9 giờ mấy 10 giờ rồi hơn nữa khu này khá đông nên cũng khó bắt xe. Haizz.... Cho hắn chở lần này vậy...."

Thiên Tâm nhìn Cố Phong thở dài rồi nói:

- Haizz.... Thôi thì tạm tin anh lần này! Mau đi lấy xe đi!

Như là được hồi sinh, hắn mừng rỡ:

- OK! Thế cô đứng đây đợi tôi tý nhé!

• Dù lần gặp đầu tiên này có khởi đầu không tốt đẹp nhưng kết thúc có vẻ khá êm cho Cố Phong khi hắn được chở ThiênTâm về. Nhưng liệu để hắn chinh phục được nàng thì có dễ dàng hay không? •

Bạn đang đọc Cát Bụi sáng tác bởi Cothientu.912
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cothientu.912
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.