Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng hút cần không?

Tiểu thuyết gốc · 1570 chữ

Chuyện thật như đùa, trạng thái Cực Biên, cảm giác cũng chỉ vừa mới đây được 1 tiếng, nhưng quá trình tu luyện bên trong không gian Băng Thất thời gian gấp 10 lần.

Ngoài ra sau khi đột phá cảnh giới lên Khai Mệnh, dường như ở trong Lam Nhãn cũng có biến hoá khôn lường, hắn tin tưởng rằng. Cứ đột phá cảnh giới càng cao, con mắt này cũng sẽ từ từ tiến hoá lên một cấp độ mới.

Y Nha Tử vươn tay một cái, hắn bật dậy, cảm thấy bản thân nhẹ tênh như gió, sau khi trip cần sa xong xuôi, hiệu ứng mang lại sẽ rất đặc biệt, tất cả giác quan hầu như đều sẽ rất nhạy cảm, thần thức hắn hơi động. Y Nha Tử đảo mắt một cái, phạm vi lập tức chạy dài ra 1km, từ nhục thể hắn sinh ra một luồng hàn khí màu trắng, luồng hàn khí này nhìn như vô ảnh vô tức, chạy dài ra như muốn bao phủ cả toà Ma Tam Quan

Hắn cảm nhận được từng hơi thở của những người nông dân đang còn thoi thóp, những giọt nước rơi xuống tí tách, hay những tiếng gào rú từ những con thuồng luồng, giờ đây rất rõ ràng. Mọi cảnh vật giống như hiện hữu ra trước mắt hắn.

Nói đoạn, ánh mắt Y Nha Tử loé lên tinh quang, thân thể hắn khẽ run lên một tiếng, hắn có cảm giác như mình có thể dịch chuyển được đến một khu vực nhất định. Chỉ cần Lam Nhãn nhìn thấy Nguyên Tố Thuỷ, lặp tức hắn có thể dựa vào đó mà di hình tới.

Y Nha Tử âm thầm gật đầu nghĩ trong lòng :”Đặt tên cho nó là Vân Thuỷ Bộ đi”

Một tiếng vụt vang lên, giống như một cơn gió. Thân thể hắn lơ lửng trên một vũng nước, hắn khẽ lướt tới đám giao long. Ánh mắt âm trầm, trong lòng tỏ ra một chút ngạc nhiên, hình dạng của những con quái thú này khá cổ quái.

Băng Nhi hiện ra trước mắt hắn, miệng nhỏ kêu lấy mấy tiếng như muốn dặn dò hắn đừng có quên một vài thứ :”Thuật Ấn hiện hữu trong Ấu Thể, không cần phải học vũ kỹ, bản thân hoàn toàn đều phải nhờ vào Ấu Thể, tự nhiên Thuật Ấn cũng phải lĩnh ngộ bên trong Ấu Thể, bản thân ta là một tảng băng, Tinh Lực nhờ hoàn toàn vào Thuỷ Nguyên Tố mà điều động, chủ nhân chỉ cần nắm rõ bản chất của nó, tuỳ thời có thể hiểu rõ được Tinh Thuật”

Y Nha Tử gật đầu một cái, bàn tay hắn xoè ra trước hư không, trong đầu thoáng nghĩ tới một tựa game mà hắn hay chơi, một ý niệm truyền đến. Hắn dường như nghĩ tới một cái tên gì đó vội quát nhỏ:

“Tinh Thuật: Xương Băng”

Từ bàn tay hắn bỗng loé ra một quả cầu, quả cầu xé gió bắn ra hư không, mang theo một tia âm u lạnh lẽo… như một cối xây gió đổ ào xuống, Từ trong quả cầu đột ngột vỡ tung trên hư không, từ trong quả cầu toé ra hàng trăm Băng Xương, nhắm thẳng tới mấy con thuồng luồng mà đâm xuyên qua…

Phập! Phập ! Phập!

Cả bầy thuồng luồng mày trắng mắt xanh đang đuổi theo một thiếu nữ đồng loạt bị những Xương Băng này xuyên qua ghim vào cơ thể, chúng chỉ rú lên một tiếng thê lương rồi không cam lòng nằm xuống.

Y Nha Tử thân thể khẽ động,Vân Thuỷ Bộ tản mác lên một vùng lam quang óng ánh, một đạo huyền quang lướt nhảy vọt tới bên thiếu nữ, hắn quan sát thiếu nữ một hồi. Trong lòng hiện ra vẻ hơi kinh ngạc thoáng qua, vị thiếu nữ này mặc 1 bộ đồ cổ trang, váy dài thướt tha.

Mặc dù đầu tóc bù xù, bộ dáng hết sức chật vật. Nhưng nàng vẫn rất đẹp, vài giọt mồ hôi lẫn với huyết tinh nhiễu xuống bên gò má nàng lại không khiến nàng xấu đi, ngược lại còn tăng thêm vẻ quyến rũ của một người từng trải, gương mặt thuỳ mị pha lẫn với một chút ngây thơ hồn nhiên, bộ y phục tử sắc vải suông, lót bên trong vải xiêm y đỏ thẳm.

“Nàng ổn chứ?” - Y Nha Tử hướng tới thiếu nữ hỏi hang.

Đúng lúc này Lam Nhãn tự động kích hoạt, Thất Dục Giới Nhãn hiện lên một bảng thông tin trước mặt hắn, như vô hình vô tức một vài dòng chữ thoáng qua.

[Tiểu Bất Nhiễm]

[Cảnh giới : Nữa Bước Khai Mệnh]

[Tích cách : Hiền lành, dịu dàng, hiểu chuyện]

[Ý Trung Nhân : Đặng Thế Gia]

[Thói quen tình dục : Truyền thống, Ý trung nhân tương lai bảo gì sẽ làm đó]

[Bản ngã thật: Vì đạt được mục đích, không ngại giết người, thích bị điều giáo]

Phốc!

Y Nha Tử phun ra một bọc ga mặn, đôi mắt muốn lòi ra ngoài nhìn về phía bảng thông tin.

Băng Nhi từ sau hiện ra cười khanh khách nói : “Hắc hắc, xem ra nữ nhân này bề ngoài phong dung đoan hạnh , thực chất tâm tư che giấu khá sâu a, nếu để lọt vào trong tay chủ nhân. Tương lai chắc chắn sẽ làm một nô lệ tốt”

“Ý ngươi là vợ ta?” - Y Nha Tử nheo mắt nhìn về phía Băng Nhi, có loại cảm giác muốn tét vào mông nàng vài cái.

“Vợ vợ cái gì? Ngươi tương lai mặc định phải điều giáo hết toàn thể nữ nhân, gieo giống hết toàn giới, đến lúc đó… ui da!” - Nàng vừa nói mấy cái liền bị Y Nha Tử cốc đầu một cái đau điếng.

Băng Nhi từ sau khi cắn nuốt một lượng Tinh Hoa khổng lồ, từ con mắt cũng đã biến hoá thành một tiểu cô nương chừng 8 tuổi khả ái. Thế nên tính nết cũng từ đó mà thay đổi.

Y Nha Tử càng ngày càng bó tay với nàng, bất quá sở dĩ nàng nói như vậy, một phần cũng là đã nhìn ra được tính cách chân thật của hắn. Là bản chất thật sự bên trong của một con người hắn, cũng chẳng phải là bộ mặt ngoài ôn nhu hoà nhã.

Bỏ mọi suy nghĩ bên tai, Y Nha Tử lúc này mới đỡ thiếu nữ lên, có vẻ thiếu nữ này vẫn còn run rẩy vì sợ hãi nên không dám nói gì

“Đám giao lo…” – Thiếu nữ sợ hãi tính nói gì đó thì đã bị Y Nha Tử chặn lại

Lúc này Y Nha Tử mới từ trong túi lấy ra một cái lọ, lọ nước này ở trong Băng Thất, khi còn dư thời gian hắn đã luyện chế ra. Hắn ôn nhu nói :”Không có con nào cả! Chỉ có ta và nàng!”

Thiếu nữ đổng tử giãn ra, sắc mặt ửng đỏ cũng không nói gì thêm, nàng nhận lấy lọ nước uống vào một ngụm. Thần sắc thoáng đổi.

“Cảm ơn ngươi, ta có thể biết tên của ngươi không?”

Y Nha Tử khép hờ môi lại, hắn hơi liếc mắt một cái rồi dừng lại trên Băng Tinh Ấu Thể của Tiểu Bất Nhiễm, thần sắc thoáng vụt một cái rồi tắt đi. Song hắn nhẹ nhàng ôn nhu nói: “Ta gọi Y Nha Tử”

Ngồi trong sơn thạch, tuy rằng chỉ vỏn vẹn vài câu hỏi thăm mà thôi, nhưng Y Nha Tử ít phần cũng đoán ra được nhiều thứ.

Hắn bản thân xuyên không qua một cái Dị Thế Đại Lục, người người cưỡi mây đạp gió. Phép thuật ở đây là một điều tất yếu, chỉ khác là nơi đây trong có vẻ không hiện đại cho lắm.

Qua lời kể có phần mơ hồ, nữa thật nữa đùa của nàng, Tiểu Bất Nhiễm là một tiểu thư của một thế lực cấp 7 ở Tinh Giới, vì một vài chuyện ngoài ý muốn đã bị lưu đày tới đây, gia nhập một cái Tinh Hệ đã xuống lỗ.

Tiểu Bất Nhiễm từ nãi tới giờ luôn luôn chăm chú nhìn hắn, đôi lúc lại do dự, đôi lục lại yếu mềm, giống như đang muốn làm gì đó nhưng nội tâm lại không cho phép, từ lúc cả hai ở gần nhau. Y Nha Tử và Tiểu Bất Nhiễm đương nhiên cảm nhận được hai loại Hàn Băng dường như muốn cắn nuốt nhau.

Cứ hễ một vài hơi thở, những luồng băng tinh này đồng thời tạo ra một vài hàn quang phóng ra, hình thành những sợi chỉ li ti cố gắng ôm lấy nhau mà hợp thể.

Ngay cả bản thân Y Nha Tử cũng cảm thấy một chút kì quái, bất quá hắn cũng không nói gì thêm.

Nhìn thấy sắc mặt Tiểu Bất Nhiễm có phần u ám, hắn ngồi xuống bên cạnh nàng, tay lấy ra một cái bọc nhỏ, cuốn cuốn lại vào tờ giấy mấy loại dược thảo, động tác cực kì nhanh nhạy.

Hắn gói xong xuôi, lại xoay người tới nàng hỏi :”Nàng hút cần không?”

Bạn đang đọc Cặp Bài Trùng sáng tác bởi penqyn17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi penqyn17
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.