Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Phá

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Muốn tu luyện một cách nhanh chóng, đương nhiên cần phải tịnh toạ, vấn đề ở đây là thời gian lại không cho phép hắn làm điều đó, chỉ cần vài tiếng nữa thôi. Bọn quái thú theo trong lời Băng Nhi kể kiểu gì cũng sẽ ập đến,nếu lúc đó hắn vẫn chưa tấn thăng được lên Khai Mệnh Cảnh thì rất phiền phức.

Nghĩ là làm, hắn bắt đầu rơi vào nhập định, từ trong túi quần móc ra một điếu thuốc, vật thể này có hình thù màu nâu vàng, lại được thủ công bó lại thành một cái que, nhìn rất giống một điếu cần.

Lúc hắn tiến vào trạng thái chìm nghĩm trong Thức Thần, ở thân xác trước, trong người vẫn luôn mang theo rất nhiều chất kích thích, thật cũng may ở tại thế giới này, đây lại là những dược vật vô cùng quý giá, là trợ thủ đắc lực khi muốn đột phá Cảnh Giới.

Băng Nhi hiện ra như một ý niệm, nàng hoá thành một gương mặt bay lơ lửng trước cơ thể hắn, hai mắt thèm thuồng nhìn lấy cần sa nói:”Thật không ngờ thế giới của ngươi cũng có những loại chất kích thích như Thức Thần? Làm sao ngươi lại có nhiều như thế?”

Y Nha Tử khẽ cười một cái cũng không nói gì, hắn dựa theo lời nói của Băng Nhi bắt đầu tiến hành đột phá Cảnh Giới đầu tiên.

Bước thứ nhất : Cộng sinh với Ấu Thể, hắn đã làm được!

Y Nha Tử nhẹ nhàng cầm lấy chiếc quẹt, quẹt quẹt vài cái. Điếu cần nhăn nheo hừng hực lửa đốt, từng sợi dược vật quý giá được gói trong điếu thuốc đã cháy xém, một mùi hương quen thuộc bốc lên, sộc vào trong sóng mũi của hắn, mùi hương của cỏ khô được sấy lại bằng cách thủ công không lẫn vào đâu được.

Y Nha Tử kéo liền lúc mấy hơi mạnh bạo, biểu hiện tràn đầy thoả mãn. Gương mặt hơi thoáng say say, từ lồng ngực ho vài tiếng khù khụ, biểu đạt đã đến giới hạn, thuốc bắt đầu ngấm. Y Nha Tử từ từ nằm xuống, hai chân dũi ra.

Băng Nhi lại nói :”Thứ Cần Sa này sẽ khiến cho Chủ Nhân rơi vào trạng thái chết giả, tiến nhập vào giai đoạn Cực Biên”

Y Nha Tử nhăn mặt trách móc :”Được rồi! Ngươi nói nãi giờ mấy lần rồi”

Băng Nhi bĩu môi nói :”Hứ! Ta sợ ngươi quên thôi!”

Y Nha Tử từ từ nhắm mắt lại, để lỏng toàn thân, từ từ tiến nhập vào trong thần thức.

Giai đoạn Cực Biên là một giai đoạn luyện hoá thành công các loại dược vật có khả năng đẩy mạnh dopamine, khi tiến vào giai đoạn Cực Biên, thần thức của chủ thể sẽ tự động tiến vào trạng thái chết lâm sàng.

Chú thích : Dopamine là một chất có thật trong cơ thể, giúp tăng hạnh phúc, tăng hưng phấn, tiến vào trạng thái sảng khoái, tiêu diêu bềnh bồng. Tác hại: một khi tụt dopamine xuống mức 0, bản thân sẽ rơi vào trạng thái uể oải mệt mỏi, không muốn làm gì cả.

Từ trước ngực hắn xuất hiện một tia sáng nhàn nhạt, tia sáng này vô hình vô tức, thoang thoảng hiện ra một hình bóng. Cực giống với hắn, là một dạng tiểu chibi Y Nha Tử

Băng Nhi thích thú nhìn lấy thân ảnh trong thần thức Y Nha Tử vội cười lên mấy cái to tiếng nói :”Khanh khách! Không ngờ thân thể lúc còn nhỏ của chủ nhân lại ngốc manh tới như vậy, để cho ta nựng mấy cái!” – Nói xong nàng lướt tới chuẩn bị làm mấy cái động tác ngắt ngắt vào hai bên má hắn.

Y Nha Tử quơ loạng mấy cái tay nhỏ bé, hắn nhíu mày nói :”Nào! Đừng loạn, giờ phải làm sao nữa?”

Hắn có loại cảm giác là lạ, nhìn thấy linh hồn mình thoát ly ra khỏi thân xác! Bản thân cũng không kiềm được rung động mà trầm trồ thán phục.

Băng Nhi hai mắt loé lên, từ trong tay sinh ra vài sợi Tinh Hoa, nàng vừa chỉ tay lên thứ Tinh Chất óng ánh hữu hình này vừa nói :”Tìm lấy Tinh Hoa, để bản thân ta hấp thụ, Tinh Hoa rất nhiều oán niệm tà khí, phàm nhân không thể trực tiếp luyện hoá được. Trước tiên nó phải đi qua Ấu Thể từ đó sẽ tự sản sinh ra Tinh Lực, Tinh Lực Tinh Thuần không tạp chất, phàm là người tu luyện đều rất thích hợp”

Y Nha Tử đưa mắt liếc tới, chỉ thấy những sợi tinh hoa từ khoả bàn tay bé xíu của Băng Nhi đồng loạt vút lên cao, chúng nó cấp tốc xoay tròn lại với nhau thành một cụm, tự động cô đặc lại thành những Tinh Chất màu Lam mà ôm trọn lấy thân thể hắn, từ từ lan toả ra xung quanh toàn bộ cơ thể.

Hắn cảm nhận được toàn bộ lỗ chân lông tự nhiên dãn ra, thân thể cường lực thoáng bông tróc ra mấy mảnh da khô cứng, để lại một lớp bóng loáng màu lam nhàn nhạt, như một lớp áo khoác đang bao bọc lấy toàn bộ xung quanh mãnh pha lê trước ngực.

Băng Nhi từ từ tiến nhập vào viên pha lê có hai góc nhọn, một trên đầu, một ở dưới. Nàng đưa mắt nhìn những giọt Tinh Lực đang cường hoá cơ thể hắn lại tiếp tục nói:

“Tinh Hoa rớt ra từ quái thú, Yêu Tộc là nhiều nhất. Muốn mạnh hơn, đương nhiên phải giết người! Quy luật bất biến không thay đổi, may nhờ có ta từ lúc ngươi chưa thức dậy đã gom vét không biết bao nhiêu con thuồng luồng! Nhờ vậy mới có cho ngươi đây? Sao thấy ta tốt không? Tốt không? Tốt không?” – Nàng vừa nói vừa chỉ trỏ vào người hắn, miệng nhỏ tiếu tiếu phun ra mấy giọt nước bọt như muốn trêu trọc hắn

“Được rồi! Cám ơn bảo bối của ta!” - Y Nha Tử cười khổ nói ra mấy câu miễn cưỡng, cái tiểu cô nương này tính cách có phần hơi kì quái rồi chăng?

Vừa bước vào trong viên pha lê, hắn thấy mình giống như lọt vào không gian nào đó. Mọi thứ ở đây chỉ có một màu trắng xoá, sương khí lạnh lẽo, hàn khí bức người.

Chỉ có một chiếc đệm gối được đặt ngay ngắn ở giữa.

“Đây là trong Thần Thức ta sao?” - Y Nha Tử trong hình dạng Chibi choáng váng nói

Mặc dù trước đó đã nghe Băng Nhi nói qua, nhưng khi chính bản thân hắn tận mắt chứng kiến mới biết toàn bộ quá trình xảy ra thật kì diệu đến mức nào. Hoá ra phép thuật là như vậy.

10 tiếng trôi qua.

Hắn mở mắt ra, trên đôi mắt ẩn hiện một làng khói trắng thoang thoảng bay lượn khắp khuôn mặt, từ miệng thở ra một tràn khí lạnh. Đôi mắt loé lên tinh quang, ở trong mi mắt màu xanh còn nhiễm một khí tức băng hàn thẫm thấu.

“Đột phá rồi!” – Y Nha Tử rung động tâm tình nói.

“Cảm giác thật khác lạ, giống như thân thể này đã tráng kiện hơn trước, mọi cơn đau. Mọi bệnh tật đều đã tiêu trừ!”

Y Nha Tử chăm chú nhìn lấy bàn tay mình, một ý niệm khẽ động. Một tảng băng trôi từ từ xuất hiện, trôi bồng bềnh trên tay hắn, nhục thể bắt đầu truyền về một cơn giá lạnh, con mắt bên trái màu xanh da trời lúc này cũng phát ra tinh quang chiếu ra một hình ảnh. Hình ảnh máy móc này được phát hoạ trong tâm trí hắn mà tạo thành.

[Thất Dục Giới Nhãn – Thức thứ nhất]

[Thông Tin : Y Nha Tử]

[Ấu Thể : Băng Huyền Tử]

Y Nha Tử như ngây người ra, hắn trong thấy một loạt thông tin hiện lên trên con mắt trái trong lòng nghi hoặc hỏi :”Thứ này là gì?”

Băng Nhi đang xoa xoa cái bụng bầu to tướng thoả mãn nói :”Bản Thể của ta là một tảng băng trôi, trước khi hoá thành hư vô đã nằm trong một Vực Đạo, nơi đó chứa lĩnh vực thời gian khiến ta bị giam cầm suốt bao nhiêu năm ta cũng không nhớ, chỉ là sau khi ta bị nhốt trong đấy. Dường như từ trong Tâm Nhãn sinh ra biến hoá, ngưng trệ ra một tia Thuật Thức, từ đó ta cứ sống ở dưới tảng băng trôi, soi rọi hết mọi bãn ngã của thế gian, nhìn ra được nhiều thứ, bây giờ chủ nhân đã cộng sinh với Ấu Thể, đương nhiên sẽ thấy được những thứ không nên thấy” – Nói xong nàng lại há cái họng má lúng đồng tiền, cạp lấy một đống Tinh Hoa nuốt vào bụng.

Bạn đang đọc Cặp Bài Trùng sáng tác bởi penqyn17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi penqyn17
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.