Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ Tuyệt

Phiên bản Dịch · 2037 chữ

Hàn Phong lại càng cau mày hơn, nói với giọng tiếc nuối: “Cậu Diệp, nếu đúng như Trần Sư Hành nói, ông ta là đồ đệ của Tiêu Ngọc Hoàng, vậy chuyện này sẽ rắc rối to!”

“Tiêu Ngọc Hoàng nổi tiếng là ra tay vô tình, nếu ông ta biết cậu đánh thương đệ tử của ông ta rồi tìm đến cậu, e rằng…”

Ông ấy không nói tiếp nữa, nhưng ý của ông ấy thì không cần nói cũng hiểu.

Tuy Diệp Thiên là một vị chí tôn võ thuật, nhưng lại quá trẻ, e rằng chỉ là tìm được ra con đường của chí tôn võ thuật thôi, còn Tiêu Ngọc Hoàng lại sớm đã đạt đến đỉnh cao của chí tôn võ thuật, giết chí tôn như giết gà, so sánh hai người với nhau thì đúng là quá khập khiễng. Nếu Tiêu Ngọc Hoàng ra tay đối phó với Diệp Thiên, vậy Diệp Thiên không khác gì cá nằm trên thớt, để mặc người ta chém giết!

“Chú sợ tôi chết trong tay ông ta sao?”

Diệp Thiên cười như không cười, khóe miệng khẽ cong lên.

“Nếu ông ta muốn đến thì tôi sẽ chờ ông ta thôi, tôi lại rất muốn gặp người được mệnh danh là ‘Ngọc Hoàng Đại Đế’ này, xem ông ta có năng lực đặc biệt gì mà lại được liệt vào một trong ‘Tứ Tuyệt’!”

Thấy khẩu khí của Diệp Thiên như muốn đọ sức với Tiêu Ngọc Hoàng, Hàn Phong và Hàn Vân nhìn nhau rồi cười khổ. Bọn họ thừa nhận Diệp Thiên thực sự rất mạnh, chưa đến 20 tuổi đã trở thành chí tôn võ thuật, nhưng Tiêu Ngọc Hoàng là một trong những bá chủ thực thụ trong giới võ thuật của Hoa Hạ đó!

“Cậu Diệp, cậu có thiên bẩm tuyệt đỉnh, chưa đến 20 tuổi đã có thực lực của chí tôn võ thuật, hay là cậu nên đi xa 10 năm, chờ 10 năm sau với thực lực của cậu chắc chắn sẽ tu vi càng tinh tiến hơn, đến lúc đó cùng Tiêu Ngọc Hoàng giải quyết chuyện này cũng không muộn!”

Hàn Phong lo lắng Diệp Thiên quá tự đại nên nhắc nhở cậu, ông ấy cho rằng nếu cho Diệp Thiên 10 năm, chưa chắc đã có thể đối đầu được với Tiêu Ngọc Hoàng!

Diệp Thiên mỉm cười lắc đầu, và không bàn luận tiếp vấn đề này nữa, cậu chỉ hỏi: “Trong ‘Tứ Tuyệt’ vẫn còn ba người nữa, họ là ai vậy?”

Hàn Phong thấy Diệp Thiên dường như không có ý định tiếp thu ý kiến của ông ấy, thở dài nhẹ một hơi rồi mới trả lời: “Tây – Gia Cát là Gia Cát Trường Hận của nhà họ Gia Cát ở Lũng Tây!”

“Nhà họ Gia Cát do Gia Cát Võ Hầu truyền lại, những người thế hệ sau của nhà họ Gia Cát không chỉ võ công cao cường, hơn nữa còn thừa kế pháp trận tinh diệu của Gia Cát Võ Hầu, đều tinh thông bố trận bát quái!”

“Gia Cát Trường Hận là thiên tài tuyệt thế hiếm có của nhà Gia Cát, nghe nói khi ông ta 30 tuổi, đã tinh thông các bí quyết về pháp trận của nhà họ Gia Cát, sử dụng vô cùng thuần thục, bất kỳ pháp trận nào ở trong tay ông ta đều được phát huy uy lực gấp bội lần!”

“Năm 42 tuổi ông ta đạt chí tôn võ thuật, với võ công và pháp trận chấn động thiên hạ, số chí tôn võ thuật bị ông ta đánh bại vượt quá cả số đầu ngón tay của hai bàn tay, trấn thủ miền Tây Hoa Hạ, khiến mọi người vùng biên cương đều phải khiếp sợ!”

Diệp Thiên sờ lên mũi, nhà họ Gia Cát cậu cũng từng nghe qua, Gia Cát Võ Hầu là người vô cùng tinh thông pháp trận, đứng đầu một thời.

Hàn Phong nói tiếp: “Đông – Mộ Dung tên là Mộ Dung Vô Địch, từng xuất thân từ gia tộc quân đội, không ít người giỏi trong quân đội đều do ông ấy chỉ dạy, sau khi giải ngũ liền đến Trung Hải lập ra nhà họ Mộ Dung, đứng ở Trung Hải nhìn khắp Hoa Hạ!”

Diệp Thiên gật đầu, ghi nhớ cái tên này vào đầu.

“Vị cuối cùng là ‘Bắc – Long’, ông ấy xuất thân từ nhà họ Diệp ở thủ đô, là kỳ tài đứng đầu được giới võ thuật Hoa Hạ công nhận 20 năm nay, năm 35 tuổi đạt chí tôn võ thuật, uy danh Hoa Hạ”.

“Ông ấy tên là Diệp Vân Long!”

Khoảnh khắc Hàn Phong nói dứt câu, Diệp Thiên vốn đang vô cùng bình thản lại đột nhiên nheo mắt, một tia sắc lạnh lóe qua.

“Diệp Vân Long?” Diệp Thiên nghe thấy cái tên này, hai mắt hơi nheo lại, một tia sáng lóe lên.

“Cậu Diệp quen với Diệp Vân Long sao? Lẽ nào cậu cũng là người nhà họ Diệp ở thủ đô?”

Hàn Phong nhìn thấy biểu cảm thay đổi của Diệp Thiên, lập tức sực tỉnh, hỏi với vẻ kinh ngạc.

Lúc này ông ấy mới nhận ra Diệp Thiên cũng có họ Diệp, hơn nữa thực lực lớn mạnh đến vậy, thiên bẩm tuyệt đỉnh, cả nước Hoa Hạ rộng lớn này, ngoài gia tộc Diệp Thị ở thủ đô ra thì còn có gia tộc họ Diệp nào lại có tu vi thiên bẩm như vậy?

“Tôi không phải người nhà họ Diệp, tôi cũng không biết Diệp Vân Long!” Diệp Thiên lắc đầu, phủ nhận ngay lập tức.

Từ ngày cậu bị Diệp Sơn đuổi ra khỏi nhà họ Diệp, bị Diệp Vân Long phế võ công, cậu đã không còn là người nhà họ Diệp, không còn bất kỳ liên quan gì với nhà họ Diệp, thậm chí nhà họ Diệp không còn chút tư cách gì để cậu phải để tâm nữa.

Còn về Diệp Vân Long, tuy là bố ruột của cậu, nhưng sau khi Diệp Vân Long làm tất cả những việc đó với cậu, thì thế giới của cậu đã không còn tồn tại người nào tên Diệp Vân Long nữa, giờ chỉ là một người xa lạ mà thôi.

Nhưng thật ra, cậu có thể tự sáng lập ra tuyệt đỉnh chỉ trong tám năm cũng là nhờ có Diệp Vân Long, nếu như không có Diệp Vân Long, cậu sẽ không bao giờ đạt được cảnh giới mà cậu có hiện nay.

Hàn Phong thấy vậy mới thở phào một hơi, nhà họ Diệp có Diệp Vân Long trấn thủ, bây giờ lại xuất hiện một Diệp Tinh có tiếng về thiên bẩm trong giới võ thuật Hoa Hạ, nếu cậu thiếu niên Diệp Thiên này cũng xuất thân từ nhà họ Diệp, thì cả Hoa Hạ này còn có gia tộc nào có thể tranh hùng với nhà họ Diệp nữa?

“Bắc – Long, Nam – Tiêu, Tây – Gia Cát, Đông – Mộ Dung, thú vị đấy."

Diệp Thiên mỉm cười, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhẹ.

Giang hồ chưa bao giờ rời khỏi thế giới này, vì sự phát triển của khoa học hiện đại và sự tiến bộ của xã hội, có rất nhiều thứ ẩn giấu trong đó, nhưng giang hồ vẫn luôn tồn tại, chỉ là người dân không biết mà thôi.

“Trong bốn người này thì ai mạnh nhất?” Cậu lại hỏi tiếp.

“Trong bốn người thì Diệp Vân Long mạnh nhất!”

Trong mắt Hàn Phong lộ vẻ sùng bái, giọng nói trở nên trịnh trọng hơn: “Mười năm trước Diệp Vân Long từng đánh bại sáu vị chí tôn võ thuật nước ngoài, gây chấn động thiên hạ, các võ giả trong và ngoài nước nghe thấy không khỏi khiếp sợ, hơn nữa trong số ‘Tứ Tuyệt’ này, Tiêu Ngọc Hoàng được mệnh danh là ‘Vô Địch nửa đời’, cũng từng đấu với Diệp Vân Long, cuối cùng lại bị thua dưới tay Diệp Vân Long!”

“Mộ Dung Vô Địch cũng từng nói thẳng, ông ấy không phải là đối thủ của Diệp Vân Long, nên Diệp Vân Long hiển nhiên trở thành người đứng đầu ‘Tứ Tuyệt’, cũng là người được giới võ thuật công nhận là người mạnh nhất Hoa Hạ hiện nay!”

Diệp Thiên khẽ gật đầu, cậu biết thực lực của Diệp Vân Long vô cùng mạnh, khi cậu còn bé cậu cũng lấy Diệp Vân Long làm mục tiêu, hi vọng sau này có thể vượt qua Diệp Vân Long, nhưng không ngờ Diệp Vân Long lại mạnh đến mức độ này, đại diện cho cả giới võ thuật Hoa Hạ.

Cậu thầm cười khẩy, đôi lông mày nhếch lên, cái danh hiệu ‘mạnh nhất’ này, sớm muộn sẽ có một ngày cậu giành lại từ tay Diệp Vân Long, cho dù nhà họ Diệp có mạnh thế nào, cậu cũng phải vượt lên trên nhà họ Diệp, để nhà họ Diệp phải ngẩng cao đầu nhìn cậu.

Diệp Thiên kéo đại một chiếc ghế ngồi trong vườn nhà họ Hàn, Hàn Phong và Hàn Vân cũng không dám chậm trễ, càng không dám rời đi, đều ngồi xuống bên cạnh Diệp Thiên.

Cậu thấy Hàn Phong và Hàn Vân hình như rất hiểu về võ lâm Hoa Hạ hiện nay, nên lên tiếng hỏi: “‘Tứ Tuyệt’ là những người mạnh trong võ lâm Hoa Hạ ngày nay, cũng coi như các cao thủ lão luyện, vậy ngoài bọn họ ra thì còn có nhân vật nào thú vị nữa không?”

Nghe thấy Diệp Thiên hỏi vậy, lần này là Hàn Vân trả lời: “Ngoài ‘Tứ Tuyệt’ ra, võ lâm Hoa Hạ ngày nay còn có nhiều cao thủ cấp chí tôn khác, nhưng đều coi ‘Tứ Tuyệt’ là mạnh nhất, nên không có ai đặc biệt đáng chú ý cả!”

“Cũng có mấy người xuất sắc mới nổi trong võ lâm Hoa Hạ bây giờ, khá là có tiếng trong giới võ thuật, được cho là những nhân vật đứng đầu giới võ thuật Hoa Hạ trong tương lai, là những ngôi sao mới nổi tiếng!”

“Ồ?" Diệp Thiên cảm thấy khá hứng thú, năm nay cậu 18 tuổi, đã bước đến bậc chí tôn võ thuật, cậu rất muốn biết lớp cao thủ mới trong giới võ thuật rốt cuộc đang ở trình độ như thế nào?

Chỉ nghe thấy Hàn Vân nói tiếp: “Mấy người này là nhân vật thiên tài, năm nữ bốn nam, được gọi là Song tử Thủ đô, Tam anh Tứ mỹ."

“Tam Anh lần lượt là Thích Kiếm Anh của phái Lao Sơn, Lục Thiên Anh của phái Điểm Thương và Hoàng Thiếu Anh của Kiếm Kình Giáo, ba người đều là con cháu của các môn phái lớn trong giới võ thuật Hoa Hạ ngày nay, ai nấy đều tu vi phi phàm, hơn hẳn người cùng trang lứa!”

“Tứ Mỹ là bốn cô gái thiên tài có tiếng trong giới võ thuật Hoa Hạ, bọn họ không chỉ là thiên tài võ thuật, mà còn là những cô gái có dung mạo tuyệt trần trăm năm có một, vô số thanh niên hào kiệt trong giới võ thuật đều si mê các cô ấy một cách điên cuồng!”

“Bốn người đó là Lí Thanh Du của Ngọc Nguyệt Hồ, Đàm Nguyệt Ảnh của phái Lao Sơn, Kỷ Nhược Yên của Tam Tuyệt Môn, Đường Vũ Vy của Thục Trung Đường Môn."

“Còn Song tử thủ đô thì hai người đều đến từ thủ đô, đó là Diệp Tinh con trai của Diệp Vân Long nhà họ Diệp và Hoa Lộng Ảnh con gái của nhà họ Hoa!”

“Chín người này chính là dòng máu của những người mạnh nhất trong giới võ thuật Hoa Hạ hiện nay, là trụ cột giới võ thuật Hoa Hạ tương lai, gần như được coi như những vị chí tôn võ thuật đã được định trước!”

Hàn Uyển ngồi bên cạnh nghe đến mức hai mắt sáng lên, trong lòng thầm bái phục.

Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân của Phong Hòa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BabyLove
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.