Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ Long

Tiểu thuyết gốc · 1486 chữ

Chợt cảm thấy trong bụng đau ngấm ngầm, toàn thân Chu Văn Khuyên run lên lẩy bẩy. Đương nhiên bản thân y biết độc dược trong chiếc bánh kia mạnh tới mức nào, lúc này tức gần nổ phổi cầm lấy đơn đao của mình lên, vọt nhanh về phía Lý Thiện.

Cương đao Lý Thiện chém xuống phát ra tiếng gió vù vù, khí thế cũng vô cùng hung hãn.

Chu Văn Khuyên thân cao thể tráng, võ công cũng không phải là kém cỏi, nếu không cũng không thể một thân một mình chạy ra khỏi vòng vây của Cẩm Y Vệ, nhưng trạng thái của y lúc này quả thật là không ổn.

Đối phó một người trên đùi bị thương, thân trúng kịch độc, Lý Thiện hết sức dễ dàng tránh né công kích của đối phương, sau khi lách người sang bên bèn đạp mạnh vào chân trái vốn đã bị thương của Chu Văn Khuyên, lập tức khiến cho y ngã sấp mặt xuống đất.

Sau khi Chu Văn Khuyên ngã nhào còn muốn bò dậy tái chiến, không ngờ sau khi vận động quá mạnh huyết khí sôi trào, độc tính phát tác nhanh hơn, miễn cưỡng giãy giụa mới dùng hai tay chống lên nửa người trên. Trong bụng nổi lên trận trận đau nhức, nhất thời toàn thân bủn rủn vô lực, chúi đầu xuống đất, sau khi co giật vài cái rốt cục nằm im như chết.

-Hắc hắc,giả chết ư.Lão tử không dễ mắc lừa thế đâu.

Một lúc lâu không thấy động tĩnh gì,Lý Thiện thận trọng lật người Chu Văn Khuyên lại,chỉ thấy trên mặt tử thi xanh đen một mảnh, lộ vẻ độc phát bỏ mình.

Hắn còn phòng bất trắc đưa tay thăm dò động mạch cảnh ở sau tai Chu Văn Khuyên, phát hiện động mạch cảnh không có nhịp đập. Nhịp đập của động mạch cảnh là không có cách nào giả được, tên này đã chết tới mức không thể chết thêm lần nữa.

Lý Thiện đã sớm thấy nhiều thi thể, bất quá tự tay mình giết chết đây vẫn là lần đầu tiên. Đương nhiên nếu nói nghiêm chỉnh cũng là đối phương tự chuốc lấy.

-Chu huynh đừng trách Lý mỗ,dẫu ngươi không chết trong tay ta tương lai cũng đừng mơ đến chuyện đoạt lại ngai vàng.Ít ra chết do ăn bánh làm ma no còn hơn bị chém đầu thị chúng.

Người đã chết,nhưng đồ vẫn còn đây.Lý Thiện hứng khởi mở hành lí của tên này ra xem.Hắn thầm nghĩ:

-Chu Văn Khuyên muốn bôn tẩu nam bác chắc đem theo rất nhiều chi phiếu ngân lượng.Lý Thiện ta xem như giúp đỡ hắn tiêu nốt số tiền kia,đến giang nam trở thành phú ông.Nhà lớn,vọ đẹp,nha hoàn xinh..

Nhưng thực tế mọi thứ ta tưởng tượng thường xa cách với thực tại.Tay nải của Chu Văn Khuyên trừ túi giấy đựng bánh bao cộng với lọ thuốc hẳn là độc dược ban nãy cho vào bánh,lại thêm một ít bác vụn nữa là hết sạch.Ta kháo,muốn tạo phản mà chỉ đem theo mấy đồng bạc vụn sao....

Trong tâm trạng chán nản,Lý Thiện bước lại cạnh xác Chu Văn Khuyên,thô bạo moi mọc hết ống tay áo đến đai lưng.Hắn phát hiện một tập giấy rất lớn,đáng tiếc không phải là ngân phiếu vạn lượng mà là giấy thông hành qua các Châu Phủ.Chính là tờ Lộ Dẫn làm khổ Lý Thiện mấy hôm nay.

Lộ Dẫn có của Trương Tam ở Giám Lợi huyện, cũng có của Lý Tứ ở Kinh Môn châu, còn có Vương Ma Tử ở Cốc Thành huyện... Thư thì có một người họ Chu ở Giám Lợi huyện gởi cho một vị nha dịch Ban Đầu Nam Xương phủ, nhờ y chiếu cố Trương Tam mở quán cơm. Cũng có thư Trần Điển Sứ Cốc Thành huyện viết cho em vợ y ở Tùng Giang huyện, chú thích do Vương Ma Tử mang đi, cũng nhờ em vợ mình giúp Vương Ma Tử mở tiệm tơ lụa kinh doanh.

Trên Lộ Dẫn đóng đầy dấu ấn đỏ chói của các châu huyện, bút tích trên đó cũng không giống nhau, là hàng thật không thể nghi ngờ. Về phần chủ nhân trước đó của chúng, gặp phải Chu Văn Khuyên âm độc, nhất định đã sớm đi gặp Diêm Vương, giờ phút này đã hài cốt không còn.

Đọc đến tờ Lộ Dẫn thứ ba,ánh mắt Lý Thiện chợt sáng lên.vui mừng hết sức,là một bức Lộ Dẫn giới thiệu đến phủ thành Hàng Châu: "Lý Tử Xuyên, sinh năm Hồng Vũ thứ hai mươi mốt, thân hình trung bình, mặt trắng, không râu, nhiều đời sống ở Hán Dương, phụ thân là Lý Quý, mẫu thân Tào thị, đã mất."

Lộ Dẫn này thật tốt, tuổi tác vừa khớp vả lại phụ mẫu đã mất, giả mạo vô cùng thuận tiện, là cùng họ, họ Lý  tên Thiện, tên chữ Tử Xuyên, quả thật là quá hợp.

Lại thấy có một phong thơ, mở ra xem chỉ thấy: "Cảnh Thăng huynh thấy tin như thấy mặt, từ khi từ biệt ở Kinh Vương phủ đã hơn hai mươi năm, ngu đệ rất là nhớ..."

Phong thư này là gia gia Lý Quán viết cho Đông Bích huynh, theo như giọng điệu trong đó có thể thấy được hai bên là lão hữu lâu năm, con trai duy nhất và vợ của Lý Quý đã mất sớm, lão một mình nuôi dưỡng cháu trai Lý Tử Xuyên lớn lên. Mà đứa cháu này tính tình bướng bỉnh bất hảo, đến mười bảy tuổi cũng không có một nghề nghiệp đứng đắn.

Hiện tại Lý Quán thân lâm bệnh nặng tự biết mình không còn sống được bao lâu, sợ sau khi mình chết không người quản giáo cháu trai, bị bọn gian tà dẫn dụ đi lên đường tà, cho nên trước khi lâm chung viết thơ cho cháu trai mang cho lão hữu, nhờ Cảnh Thăng huynh chiếu cố quản thúc, tìm một nghề nghiệp mưu sinh ở Hàng Châu.

Đáng tiếc, hiện tại Lộ Dẫn cùng phong thư này đã rơi vào trong tay Chu Văn Khuyên, cũng đủ để chứng minh Lý Tử Xuyên không chỉ đã bị dẫn dụ đi lên đường tà, thậm chí đã đi lên tử lộ.

- Như vậy, sau này để ta thay thế ngươi sống tiếp đi..

Tần Lâm phấn chấn tinh thần:

- Từ nay về sau, ta chính là Lý Thiện tự Tử Xuyên!

Mặc dù không tìm thấy ngân lượng nhưng xem như có một thân phận hợp pháp đã là may mắn.Lý Thiện thu xếp hành trăng chuẩn bị rời đi thì đột nhiên cước bộ ngừng lại.Có một thứ gì đó rơi ra từ trong tay Chu Văn Khuyên,không ngờ tên gia hoả này đến khi chết vẫn nắm giữ nó không buông,Lý Thiện mơ hồ phỏng đoán đây là báu vật lai lịch bất phàm.

Đó không phải vàng bạc,cũng không phải ngọc bội mà là một viên hắc cầu kích cỡ như một viên bi lớn.Lý Thiên lật qua lật lại nhìn hồi lâu bỗng nhiên phát hiện hắc cầu hình như lóe hàn quang nhè nhẹ,hắn không nhịn được cầm hắc cầu tiến về phía bờ suối, vừa nhìn đã phát hiện trên hắc cầu có khắc hai chữ triện "Ngũ Long"

Hắc cầu này nếu như là Ngũ Long thì rốt cuộc có tác dụng gì?

Lý Thiện nghĩ đến đau cả đầu mà vẫn không nghĩ ra. Hắn thử dùng đơn đao khứa nhẹ lên mặt hắc cầu thì phát hiện ra vật này cực kỳ cứng rắn, đao sắc như thế mà cũng không để lại một vết tích nào.

Lý Thiện nghiên cứu liên tục một canh giờ mà mãi vẫn không thể khám phá ra được điều gì, hắn bực mình ném cục sắt kia đi, lầm bầm nói:

"Cái thứ khỉ gió gì đây chứ, lãng phí thời gian ngủ của lão tử quá."

Nói là vậy nhưng lát sau Lý Thiện vẫn nhặt lại nhét yên vị trong ngực áo.Loại người tâm cơ thâm trầm như Chu Văn Khuyên,còn đang âm mưu phục quốc báo thù,trước khi chết vẫn dùng chút khí lực sót lại nắm chặt viên hắc cầu này không buông.Lý Thiện ta cũng nên thành toàn tâm ý người đã khuất mà giữ lại,biết đau tương lai có chỗ dùng tới...

Hắn ngửa mặt lên trời cười khan hai tiếng rồi tiêu sái bước đi.Lý Thiện không biết được rằng,nhiều năm về sau khi nghĩ lại buổi chiều hôm đó,nghĩ lại khoảng khắc hắn nhặt viên hắc cầu "Ngũ Long" kia lên đã thay đổi hết thảy vận mệnh cuộc đời mình,cũng xoay chuyển cả thiên hạ Đại Minh.

.

Bạn đang đọc Cẩm Y Thần Bộ sáng tác bởi nhatthuc0206
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhatthuc0206
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.