Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại lão xuyên sách

Phiên bản Dịch · 718 chữ

Chương 1: Đại lão xuyên sách

Lục Triêu Triêu chết rồi.

Vì cứu thiên hạ, vì cứu thương sinh, nàng thân là lão tổ tu chân giới đã hiến tế thần hồn của mình.

Khi lại mở mắt ra, nàng cảm giác như mình đang ngâm mình trong nước ấm, phía trước còn có từng sợi sáng bóng, bên tai như mơ hồ nghe thấy được mấy tiếng: “Hít vào… Thở ra…”

“Phu nhân, mau dùng sức đi, sắp có thể thấy được đầu đứa bé rồi.”

Lục Triêu Triêu còn chưa kịp phản ứng đã thuận theo dòng nước ấm chảy ra ngoài. Trước mắt sáng ngời khiến nàng không nhịn được híp mắt lại.

Cái miệng nhỏ của Lục Triêu Triêu hơi mấp máy, lại phát hiện yết hầu của mình bị bóp nghẹt.

Ào ào, có một đống người quỳ trên mặt đất.

“Phu nhân, là một bé gái, nhưng mà…” Bà mụ lắp bắp, dường như hơi lưỡng lự lại như thở dài:

“Đứa bé không còn thở nữa, là một tử anh!” Bà mụ run rẩy quỳ trên mặt đất, bàn tay bịt chặt lấy mũi miệng Lục Triêu Triêu.

“Có thể là do quá trình sinh sản quá lâu, đứa bé hít thở không thông…” Ma ma quỳ gối phía sau bà mụ, nước mắt lưng tròng nói.

Phụ nhân đang nằm trên giường sắc mặt trắng bệch, lúc này càng kinh hoảng ai oán mà trừng to mắt: “Tử anh? Ta không tin! Mau ôm tới đây cho ta xem thử!”

Đại nha hoàn bên cạnh khóc đỏ cả mắt: “Phu nhân đừng xem, ngài xem rồi, sợ là đời này sẽ không bao giờ có thể quên được, vĩnh viễn không thể thoát ra được.”

“Ta có lỗi với Viễn Trạch, có lỗi với Hầu phủ… Mỗi ngày lão thái thái đều cầu phúc ở Phật đường chỉ vì mong đứa bé bình an…”

Nàng sinh được ba người con trai, mọi người vốn đang hi vọng có được một cô con gái như vậy.

Hứa thị rơi nước mắt không ngừng được, đau lòng khôn kể.

Lục Triêu Triêu lại hô hấp dồn dập, mặt mũi đỏ bừng lên vì bị bít kín.

Viễn Trạch? Hầu phủ?

Lục Viễn Trạch?

Đay không phải nhân vật trong thoại bản cô đã xem lúc rảnh rỗi sao?

Trong thoại bản, Trung Dũng Hầu Lục gia, phu nhân sinh được ba con trai một con gái. Con gái mất sớm.

Hầu phu nhân tự nhận mình có hôn nhân hạnh phúc, quan hệ mẹ chồng con dâu cũng hòa thuận, nhưng lại không hề hay biết, từ đầu tới cuối đây vốn là một âm mưu kinh thiên!

Nàng bị trượng phu của mình lừa dối cả đời!

Thuở nhỏ Hầu gia yêu biểu muội, nhưng biểu muội gia thế thấp, không thể giúp hắn trên con đường làm quan.

Cho nên hắn không lấy biểu muội làm thê tử, ngược lại sắp xếp cho nàng ở lại bên ngoài.

Sau đó hắn rêu rao cưới đích nữ gia đình quyền quý Hứa thị làm thê thử, sinh được ba trai một gái.

Sau khi thành hôn, cả nhà hợp nhau lừa đích nữ Hứa thị, vừa nương thế lực Hứa gia để leo lên, vừa khiến nàng phải đoạn tuyệt quan hệ với nhà mẹ đẻ.

Yêu nữ mới vừa sinh ra đã bị dìm chết, Hầu gia liền bế nữ nhi của ngoại thất về cho nàng nuôi nấng.

Nàng dốc hết tâm huyết nuôi nấng dưỡng nữ lớn lên, nhưng dưỡng nữ lại vu oan giá họa tội mưu phản cho Hứa thị, còn tố cáo Hứa thị tham dự vào âm mưu mưu phản của nhà mẹ đẻ, dẫn tới toàn tộc Hứa thị hơn trăm miệng ăn bị xử trảm!

Mà cả nhà Trung Dũng Hầu lại vì có công tố cáo mà không bị liên lụy chút nào.

Cuối cùng, Trung Dũng Hầu lấy biểu muội, con riêng trên gia phả cũng thành đích tử đích nữ.

Dưỡng nữ kế thừa toàn bộ gia sản của nàng gả cho nam chính, sống cuộc sống ân ái hòa thuận.

Lục Triêu Triêu: A, ta chính là bé gái chết yểu kia.

Vừa sinh ra đã phải chết!

Bạn đang đọc Cả Nhà Nghe Lén Lòng Ta Phát Điên Rồi, Còn Ta Chỉ Việc Uống Sữa (Dịch) của Hạ Thanh Thanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.