Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém Gió

Tiểu thuyết gốc · 1834 chữ

Chương 73: Chém Gió

- Dừng lại đi!

Nửa đêm, trong khuôn viên Thiên Nữ Tối Cường Cung bỗng vang lên một tiếng hét thất thanh.

Mộng Liên tỉnh lại, nàng thở hổn hển, nước mắt ướt đẫm bờ mi vì giấc mơ khủng khiếp vừa trải qua.

- Đây là đâu? Trận chiến sao rồi?

Mộng Liên vừa bật dậy liền ngó nghiêng xung quanh, nhìn thấy mình đang nằm trong phòng ngủ riêng, nàng mới dần bình tĩnh lại.

Nhớ lại trận chiến lúc trước, bản thân nàng cùng với Cẩm Tuyền đã cố hết sức che chở cho mọi người, sau đó ầm một cái ngất luôn không biết gì nữa.

Vừa mới rời khỏi phòng, An Yên và Như Ý đã lập tức xuất hiện, nhìn thấy hai người không có chuyện gì, Mộng Liên liền mừng rỡ ôm chầm lấy hai nàng.

Mãi một lúc mới thoát khỏi vòng tay của Mộng Liên, hai người dẫn nàng đến thăm những người khác vẫn còn đang hôn mê, từ từ kể lại mọi thứ diễn ra hôm trước.

- Không nghĩ tới trong lúc muội ngất đi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy… Chỉ trách muội quá yếu đuối, không giúp được gì các tỷ mà lại còn trở thành gánh nặng.

Mộng Liên càng nghĩ càng hận bản thân mình, trong hai tháng vừa qua, nàng là người tu luyện chểnh mảng nhất, Vũ Kỹ thì không nghe lời Thanh Nhi tu luyện cho đến nơi đến chốn, lại còn chậm chạp không tiến bước trong tu vi.

- Muội tỉnh lại là tốt rồi, giúp chúng ta chăm sóc mọi người, khi tất cả tỉnh lại, chúng ta định sẽ điên cuồng tu luyện, thù này với Quách Gia đã không thể vãn hồi, Quách Gia sẽ không để yên cho chúng ta!

An Yên vỗ vỗ bả vai Mộng Liên, Như Ý cũng tiến tới, nghiêm nét mặt nói tiếp:

- Cho dù Quách Gia có bỏ qua việc này đi chăng nữa, Như Ý ta sẽ không bao giờ quên những nhục nhã đã trải qua, bọn chúng không đến thì ta cũng sẽ tìm đến tính sổ mối thù này!

- Đúng vậy! Muội sẽ không lười biếng nữa! Lần này quả thật chịu quá nhiều ủy khuất!

Mộng Liên cũng thầm quyết tâm sẽ thay đổi bản thân.

- Ồ! Mộng Liên cô nương tỉnh rồi!

Cao Chiêu và Cao Kiến từ phía đại môn từ từ tiến tới, trên tay cầm hai bình nước đầy thi thoảng lại uống một ngụm. Hai người này ba ngày qua uống linh thủy đến nghiện, bụng luôn trong trạng thái no căng, trông vô cùng quái dị.

- Cao Chiêu huynh! Cao Kiến đệ đệ! Đa tạ hai người rất nhiều.

Mộng Liên lập tức cúi người hành lễ, dù đóng góp không nhiều nhưng nếu không có hai người sẽ không thể mang tới chiến thắng, bọn họ đã là công thần của Thiên Nữ Tối Cường Cung.

- Đừng khách sáo, mấy ngày nay khoản đãi, huynh đệ chúng ta thu về vô số chỗ tốt, còn cảm ơn không hết đây!

Cao Chiêu vội vàng nâng Mộng Liên dậy, hắn ba ngày này điên cuồng ăn uống, kết hợp với điều kiện tu luyện vô cùng tốt nơi đây mà đã đột phá cánh cửa Vũ Sĩ, tiến vào cảnh giới Vũ Sư. Cao Kiến cũng có đột phá không nhỏ, đã là Vũ Sĩ Ngũ Trọng.

Đúng lúc này, trong Thái Dương Cung phát ra một tiếng ho nho nhỏ

- Đại tỷ tỉnh rồi!

Mọi người nhanh chóng chạy tới dìu nàng ra ngoài, một lúc sau, toàn bộ chúng nữ cũng dần hồi phục, thi nhau đi ra khỏi phòng.

Lục Thanh Nhi là người cuối cùng tỉnh lại, nàng lảo đảo đi ra từ đại điện, ánh mắt mờ mịt nhìn ra phương xa.

Một lúc sau, toàn bộ chúng nữ tập hợp lại ở phòng ăn húp từng chén cháo loãng để hồi sức, bầu không khí có chút nặng nề, ai cũng không nói gì, chỉ chăm chú thưởng thức chén cháo của mình.

Thấy không khí có phần không đúng, Cao Chiêu lên tiếng nói:

- Thật không ngờ toàn bộ các muội đều có thể tu luyện, Thanh Nhi thậm chí còn mạnh đến mức sánh ngang cả Vũ Phách, Linh Giả bên ngoài thưa thớt biết bao mà ở đây lại có tận bốn người, các muội che giấu thật sự quá sâu, lần đó tới ta lại chẳng nhìn ra được chút gì.

Lục Thanh Nhi cười cười, nói:

- Thực ra cũng là may mắn, muội trong lúc vô tình có được một quyển công pháp tu luyện của nam nhân, sau khi tu luyện thử thì không cách nào thành công, muội cứ thử đi thử lại, cho đến khi chán nản ngủ gật thì vô tình tu luyện sai phương pháp ghi trong đó.

- Tình cờ thay, sự vô tình sai lệch đó lại dẫn dắt được lực lượng trong thiên địa quán đỉnh vào thân thể, thế là muội thử đi thử lại vài lần, từ đó sáng tạo ra cách tu luyện riêng, giúp phái nữ có thể tu luyện.

Lục Thanh Nhi chém gió như vũ bão, bão tố mà nàng chém ra đến cả chúng nữ cũng tưởng là thật, Cao Kiến cùng Cao Chiêu miệng há ra hết cỡ, câu chuyện hư cấu thế này chẳng lẽ lại là thật.

- Sáng tạo công pháp! Chuyện này đến cả cấp bậc Vũ Vương cao cao tại thượng mới có thể làm được, vậy mà muội lại có thể mò ra được phương pháp tu luyện, quả thật đủ biến thái!

Cao Kiến than nhẹ, Cao Chiêu thì chỉ bán tín bán nghi, lần trước Lục Thanh Nhi chém gió sống động đến mức hắn còn tưởng Thiên Nữ Tối Cường Cung thực sự có một vị Linh Tướng đứng sau chống lưng, ai mà ngờ được thì ra toàn là nàng thao túng tâm lý.

Lần này không chừng cũng là do cô nàng này chém gió, sáng tạo công pháp nào có dễ như vậy? Người tu luyện cả trăm năm còn chưa chắc có thể sáng tạo Vũ Kỹ, chứ đừng nói một tiểu cô nương mới 13 tuổi còn chưa tiếp xúc với con đường tu luyện mà lại sáng tạo được công pháp.

Cao Kiến đang trầm ngâm suy nghĩ bỗng sáng rực ánh mắt, hắn liền khều khều Cao Chiêu:

- Đại ca! Không phải huynh thích sư tỷ sao? Huynh vẫn nói sư phụ luôn tìm cách để tỷ ấy có thể tu luyện sao? Đây chính là thời cơ cực tốt a!

Cao Chiêu nghe thế chợt nhảy dựng lên. Đúng thế nha, sao hắn không nghĩ ra cơ chứ? Thiên Nữ Tối Cường Cung này chính là thánh địa của nữ nhân, đưa sư muội về đây chẳng phải sẽ khiến nàng và sư phụ thỏa được tâm nguyện bấy lâu, hắn cũng sẽ có cơ hội tiến thêm một bước với nàng.

Nghĩ một lúc, viễn cảnh được tay trong tay cùng sư muội như thiên tiên kia không ngừng thôi thúc Cao Chiêu mở miệng, và hắn rốt cuộc cũng đã làm ra quyết định.

- Thanh Nhi! Thú thật với muội, ta có bái một vị sư phụ, người có một cô con gái duy nhất, ta rất yêu thích nàng ấy.

Hít sâu một hơi, hắn nói tiếp:

- Lần này chứng kiến thực lực của các muội, ta rất mong muội có thể thu nhận nàng ấy vào Thiên Nữ Tối Cường Cung, ban cho nàng công pháp tu luyện, để cuộc đời nàng bước sang một trang mới.

Lục Thanh Nhi nghe thế liền mở cờ trong bụng, để Thiên Nữ Tối Cường Cung đột phá lên Bát Lưu còn cần thu nhận đủ 50 đệ tử, hai tháng rồi trong cung cũng chỉ có mười người chúng nữ, cứ tiến độ này thì còn lâu mới có thể tấn thăng.

- Cao Chiêu huynh, chỉ cần là nữ, chúng ta đều thu!

Lục Thanh Nhi liền đáp ứng, Cao Chiêu thấy thế liền mừng rỡ, hắn lại hỏi

- Điều kiện tu luyện ở đây cũng rất tốt, các muội, e hèm, có tuyển nam nhân không? Chúng ta cũng muốn ở lại.

Chúng nữ nghe thế suýt nữa sặc cháo, cả đám liền nhìn sang Lục Thanh Nhi, chỉ thấy nàng cười cười khẽ lắc đầu.

- Cái này thì tiếc quá, từ khi khai cung, muội đã tuyên bố Thiên Nữ Tối Cường Cung chỉ thu nữ nhân, các huynh có thể làm khách, nhưng trở thành thành viên thì không thể.

- Ài, ta cũng đã sớm đoán được.

Cao Chiêu tiếc nuối thở dài một tiếng, hắn nói tiếp:

- Thôi, ta và đệ đệ xin cáo từ trước, vài hôm sau sẽ đưa nàng tới nhập cung!

Lục Thanh Nhi cùng chúng nữ ra tận đại môn tiễn biệt, lúc thân ảnh hai người sắp ra khỏi khu vực hồ sen, Lục Thanh Nhi nói một câu.

- Nếu đệ tử của bổn cung có nam nhân tri kỷ, có thể xem xét cho người đó làm khách khanh, có thể sống trong cung cùng đệ tử đó, thế nhưng đãi ngộ của khách khanh sẽ rất tệ, không thể sử dụng mọi đặc quyền của đệ tử, chỉ có thể cơm ăn ba bữa, uống nước ngày hai lít. Lúc có chiến cuộc thì phải ra sức vì bổn cung.

Cao Chiêu nghe thế vô cùng phấn khích, hắn liền cúi đầu cảm tạ Lục Thanh Nhi sau đó cùng Cao Kiến chạy nhanh đi.

- Chỉ ăn cơm ba bữa, uống hai lít nước và hít thở linh khí trong Thiên Nữ Tối Cường Cung cũng đã ngang với hàng ngày được ăn thiên tài địa bảo, chức khách khanh này, ta nhận!

Giọng nói của Cao Chiêu vang vọng trong rừng, sau đó biến mất.

- Coi như báo đáp ân tình của huynh, một nam nhân hạo nhiên chính khí hiếm có trên đời!

Lục Thanh Nhi thầm nhủ, nàng tin mình sẽ không nhìn nhầm người, hai huynh đệ này có tấm lòng bao dung trọng tình trọng nghĩa, không giống người thường.

- Các tỷ, vào trong đi, chúng ta có khá nhiều chuyện cần nói đấy!

Lục Thanh Nhi đi vào trong, chúng nữ cũng đi theo, đại môn dần khép lại, Thiên Nữ Tối Cường Cung an tĩnh nằm giữa hồ sen trở lại không khí yên bình.

Hết chương 73…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.