Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúng ta thắng rồi

Tiểu thuyết gốc · 2203 chữ

Chương 72: Chúng ta thắng rồi

- Thiên Nữ Oanh Lôi Diệt!

Như Ý cất cao giọng, thủ ấn đánh ra vô số thao tác huyền ảo, Linh Lực truyền vào nút bấm trên tay. Thông qua hệ thống kết nối chằng chịt của nút bấm với các điểm sáng trong trận pháp, Linh Lực của nàng nhanh chóng chạy qua các lộ tuyến ngắn nhất lao thẳng xuống hồ sen.

Từng luồng Linh Lực dày đặc lao tới những điểm mắt trận được Như Ý chôn dưới đáy hồ, ngay sau đó, nước hồ đang yên tĩnh chợt bạo động.

Hồ sen lúc này như sóng dữ không ngừng cuộn trào, từng luồng linh khí bên trong nước hồ điên cuồng bị đại trận hút đi không thương tiếc. Cũng may bên dưới lòng hồ có Linh Thủy Thạch của Lục Thanh Nhi, nếu không chắc chắn trận pháp sẽ hút đi toàn bộ sinh cơ dưới đó.

Linh Khí điên cuồng theo sự dẫn dắt của Như Ý lao ngược lên nút bấm trái tim trên tay nàng, cho đến khi năng lượng đạt cực đại, Như Ý nhìn về phía Quách Lợi đang chạy càng lúc càng xa, hướng nút bấm thẳng về phía hắn.

- Khóa mục tiêu!

Quách Lợi lúc này đã chạy ra khá xa phạm vi Thiên Nữ Tối Cường Cung, đám người đến xem náo nhiệt cũng dạt ra một con đường cho hắn tẩu thoát, bởi vì không ai muốn trêu chọc một Vũ Phách cả. Vũ Phách này khả năng rất lớn là người của Quách Gia trấn Yên Hưng, đắc tội với hắn, không cẩn thận sẽ gây họa sát thân.

- Chạy đi đâu?

Lục Thanh Nhi lao tới, tốc độ như quỷ mị bám sát phía sau, khoảng cách ngày càng gần Quách Lợi.

- Lục Thanh Nhi! Ngươi không cách nào làm gì được ta đâu! Có giỏi thì truy đuổi ta đến Quách Gia xem ngươi có đẹp mặt hay không?

Hai người lao vút đi như bay, đám người xung quanh chỉ thấy hai luồng gió lao vụt về phía rừng rậm xa xa.

Lục Thanh Nhi tiếp cận Quách Lợi thành công, đao trong tay lại chém ra như mưa, lúc này Quách Lợi đã không còn khải giáp hộ thân, cộng với hai lần bị trận pháp đánh cho trọng thương, hiện tại những nhát đao của nàng đã có hiệu quả hơn rất nhiều.

Nhưng dù sao, chênh lệch quá lớn, tuy Lục Thanh Nhi có thể chém Quách Lợi bị thương, có thể làm hắn chảy máu, nhưng không có nghĩa là nàng có thể cầm chân hắn, càng không thể giết hắn.

Hai người đã rời xa Thiên Nữ Tối Cường Cung khoảng cách hơn một cây số, Quách Lợi vui vẻ thở ra một hơi nhẹ nhõm, thầm nghĩ rốt cuộc đã thoát được.

- Oanh Lôi!

Nhưng đúng lúc Quách Lợi đang mừng rỡ, từ trên đỉnh Thiên Nữ Tối Cường Cung, một thanh âm như nữ thần giáng thế nhẹ nhàng truyền ra, thanh âm giống như ngàn vạn tia chớp rền vang, nổ tung cả một vùng trời Yên Nguyệt Lâm.

Đoàng!

Nút vừa nhấn, từ nút bấm trên tay nàng bất chợt nổ mạnh một tiếng, luồng sáng trắng bằng tốc độ không cách nào tưởng tượng nổi từ nút bấm lao vọt đi, giống như lao qua không gian, chỉ trong chưa đến một cái nháy mắt đã đi qua quãng đường hơn một cây số bắn mạnh vào đầu Quách Lợi.

Xoẹt! Lạch tạch! Đoàng!

Tiếng sấm rền vang, sấm vừa nổ, toàn bộ mọi người đến tụ tập, toàn thể chúng nữ, Cao Chiêu Cao Kiến, Lục Thanh Nhi và ngay cả Như Ý cũng phải giật bắn người trước uy thế khủng khiếp của tia lôi điện này.

Còn đương sự Quách Lợi, đã từng nghe qua người bị sét đánh trọng thương, nghe qua sét đánh tàn phế, thế nhưng chưa từng nghe sét đánh nát đầu a.

Tiếng sấm rền vang dần biến mất, nút bấm trên tay Như Ý cũng dần bình tĩnh lại, đại trận sáng chói bởi lôi điện bao phủ toàn cung cũng dần thu liễm, biến mất trong không gian, chỉ còn Thiên Nữ Tối Cường Cung đứng sừng sững giữa hồ sen, nước hồ vẫn còn dậy sóng.

Lục Thanh Nhi thu lại Đoạn Tuyệt Đao, thở dài một hơi, nàng không ngờ rằng một chiêu tấn công của đại trận lại đánh cho Quách Lợi chết thảm như vậy, vốn nghĩ hắn sẽ bị trọng thương mà thôi, sau đó nàng sẽ kết liễu hắn, húp một đống kinh nghiệm to bự.

Nhưng đáng tiếc, kinh nghiệm không còn, ở đây cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, nàng lục lọi thân thể của hắn, lấy đi trữ vật sau đó từ từ quay về Thiên Nữ Tối Cường Cung.

Mọi người nhìn nữ nhân khủng bố kia quay về, ánh mắt đều trợn to hết cỡ.

Lúc trước, thân thủ nàng quá nhanh, mọi người nhìn không rõ được dung mạo, thế này không cách nào phân biệt được thật giả. Giờ đây, Lục Thanh Nhi đã trở lại tốc độ bình thường, khiến toàn bộ chết lặng.

Bởi vì nàng ta đích xác là nữ nhân hàng thật giá thật, gương mặt tuyệt sắc này, mái tóc dài mềm mại này, những đường cong quyến rũ cùng cặp đùi trắng dài miên man này, không thể nào là của một nam nhân.

Từ đầu đến giờ, họ vẫn nghĩ Lục Thanh Nhi là một thằng biến thái nào đó thích mặc trang phục nữ để đi trang bức, không ngờ lại thực sự là nữ nhân.

- Nữ nhân sao lại có thể tu luyện? Thực lực nàng ta rõ ràng không thua gì Quách Lợi? Tại sao có thể chứ?

Lục Thanh Nhi đi ngang qua đám người, cùng Thúy Hằng và Quỳnh Mai tiến vào trong đại môn, mãi cho đến lúc đại môn đóng chặt, tiếng huyên náo đầy kinh ngạc vẫn còn vang vọng bên ngoài.

- Ta thấy rõ ràng, nữ nhân áo tím kia đứng nấp một chỗ không ngừng đánh ra Linh hồn công kích về Quách Lợi, nàng ta là Linh Giả!

- Người chủ trì trận pháp khủng bố kia cũng là nữ nhân, ban nãy giọng nói kia không thể nào là nam nhân được!

- Trời ơi! Thiên Nữ Tối Cường Cung này rốt cuộc đã thành lập từ bao giờ vậy? Sao có thể khiến cho nữ nhân tu luyện được cơ chứ?

- Ba tháng trước ta đi ngang qua chỗ này chỉ là một đám rừng hoang vu, không nghĩ tới chỉ sau ba tháng ngắn ngủi, một thế lực đã ngang trời xuất hiện.

- Mau đi xem Quách Lợi!

Đám người sau khi hết khiếp sợ, lại kéo nhau đến quan sát tình hình của tên kia, nhìn thấy bộ dáng thê thảm cả hắn, không khí chìm trong tĩnh lặng.

- Thiên Nữ Tối Cường Cung a, nữ nhân có thể tu luyện, có người mạnh sánh ngang Vũ Phách, có trận pháp dễ dàng giết chết Vũ Phách, chuyện này quả thật là một sự kiện chấn động toàn bộ đại lục!

- Ta phải mau chóng về thông báo cho Tông Chủ, cáo từ trước!

- Ta cũng phải đi!

Mọi người dần dần giải tán, chỉ còn lại trung niên lưng hùm vai gấu có bộ râu rậm như sư tử vẫn đứng ngây ngốc nhìn lên đỉnh đại điện xa xa.

- Đó chẳng phải là Cao Chiêu và Cao Kiến sao? Sao hai đứa nó lại ở trong Thiên Nữ Tối Cường Cung?

Ánh mắt đảo vài vòng, trung niên nở một nụ cười bí hiểm, sau đó cùng đám thuộc hạ quay lưng rời đi.

- Kết thúc rồi…

Lục Thanh Nhi sau khi vào tới bên trong đại môn, từ từ khóa chặt cánh cửa, thân thể bỗng trở nên vô lực, từng cơn đau cuộn trào lấn áp hệ thống thần kinh, nàng trực tiếp lăn ra ngất xỉu.

Quỳnh Mai, Thúy Hằng đứng bên cạnh cũng không khác là bao, thân thể đổ sầm xuống mặt đất, thở hổn hển nhắm mắt lại.

Trên đỉnh đại điện, chúng nữ lần lượt ngã quỵ, trong khóe mắt ướt đẫm nở một nụ cười

- Chúng ta thắng rồi!

Thái Dương và Minh Nguyệt lần lượt ngất đi, sau đó là Cẩm Tuyền, Kiều Anh, Kim Châu cũng không khá hơn là bao.

Mộng Liên vẫn mê man chưa tỉnh lại, An Yên và Như Ý thì mới đột phá nên sức lực tràn trề, chỉ còn hai nàng là tỉnh táo.

Cao Chiêu cũng ngồi phịch xuống đất thở hổn hển, hắn vì muốn khôi phục thật nhanh mà vận dụng một chút thủ đoạn, cái giá phải trả không nhỏ, giờ đây thương thế hắn còn nặng hơn.

Cao Kiến phụ trách quay bánh xe nên hắn chỉ mất sức và mỏi tay, không ảnh hưởng mấy.

- Mau đưa mọi người vào trong!

An Yên vội vàng đánh vỡ không khí hùng tráng, nàng và Như Ý cùng Cao Kiến nhanh chóng dìu từng người vào khu nhà ở.

- Cao Kiến huynh, huynh giúp ta ra ngoài hồ sen gánh mười thùng nước đến đây, nhớ đừng rời khỏi phạm vi hồ sen nếu không khi quay lại huynh sẽ bị sét đánh đấy!

Như Ý vội vàng dặn dò, Cao Kiến gật đầu lập tức chạy đi lấy nước.

Như Ý và An Yên mau chóng nấu một nồi cháo linh mễ cực lớn, còn có không ít dược liệu được các nàng thêm vào trong đó để nhanh chóng khôi phục thương thế.

Cao Chiêu ngồi gần đó khó khăn nói một câu:

- Ta vừa vặn còn chín viên Phục Nguyên Đan, là đan dược chữa thương Nhị Phẩm, hai muội mau cho các muội ấy phục dụng.

Nhìn đống đan dược trong tay Cao Chiêu, An Yên nhìn qua nhìn lại một lúc mới khẽ gật đầu, nhét vào miệng chúng nữ đang mê man.

Cháo đã chín, bốn người giúp chúng nữ ăn cháo loãng bằng cách đút hệt như cho trẻ nhỏ, sau đó kéo chăn lên để cho chúng nữ nghỉ ngơi.

Ra ngoài khu nhà bếp, An Yên và Như Ý nhìn sang hai người Cao Chiêu và Cao Kiến, vô cùng cảm kích nói:

- Lần này nếu không có hai huynh, e là Thiên Nữ Tối Cường Cung đã không còn, thật sự không biết nên đền đáp hai người thế nào nữa.

Cao Chiêu liền xua tay:

- Đài sen lần trước Thanh Nhi cho chúng ta quá thần kỳ, lần đó trở về, ta cùng đệ đệ phục dụng liền đột phá liên tục, chúng ta chịu ơn trước, lần này báo đáp mà thôi.

- Còn nữa, ta cũng không giúp được gì nhiều, lại còn khiến Thanh Nhi phải chịu thêm vài đòn, thật xin lỗi!

An Yên cười cười, nàng nói:

- Mấy ngày này hai huynh cứ ở lại bổn cung chơi, nước hồ sen và linh mễ hai huynh muốn ăn bao nhiêu thì ăn, ta thay mặt cung chủ phá luật một ngày hai cốc nước, giờ đây hai vị có thể ăn uống thỏa thích!

Hai người nhìn nhau, vô cùng kinh ngạc:

- Hóa ra nước lần đó là nước dưới hồ sen sao?

- Không sai!

Hai nàng cười duyên, nụ cười mê người từ hai mỹ nhân khiến gương mặt cả hai thoáng xấu hổ đỏ bừng.

- Hai huynh khoan hãy về, đợi Cung Chủ tỉnh lại, chắc chắn sẽ báo đáp thật tốt.

Cao Kiến liền thắc mắc:

- Ủa? Chứ không phải Cung Chủ của các nàng đi vắng à?

Như Ý cười cười gật đầu:

- Lần đó là Thanh Nhi nói xạo huynh thôi, muội ấy chính là Cung Chủ của chúng ta!

- Ra là thế!

Hai người dần hiểu ra nhiều điều, lại muốn hỏi thêm thì An Yên đưa ngón trỏ lên môi, nói:

- Ta biết các huynh muốn hỏi gì, bất quá hãy chờ Thanh Nhi dậy rồi bàn tiếp.

Cao Chiêu còn đang định hỏi tại sao chúng nữ có thể tu luyện, không ngờ An Yên đã đoán được trước, thế là hắn đành thôi.

- Thôi, đệ đói lắm rồi, húp miếng cháo đã!

- Trời! Ngon! Ăn vào còn giúp tăng tu vi!

- Má ơi, con muốn ở đây cả đời, không muốn đi đâu!

Xì sụp, Rột rột!

Nhìn hai thanh niên vét nồi cháo sạch đến mức còn hơn cả lúc Chó Mực liếm nồi, hai người An Yên và Như Ý lắc đầu cười khổ, lại đi vào nhà chăm sóc cho mọi người.

Hết chương 72…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.