Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Xem A Minh

Phiên bản Dịch · 1556 chữ

Cá Cá lấy điện thoại ra gọi Taxi đi vườn bách thú.

Cá Cá: “Anh không cần mang khẩu trang, tôi chọn người lái xe là người Ấn Độ.”

Lâm Thân hướng Cá Cá giơ ngón tay cái lên. Cá Cá nở một nụ cười tinh nghịch.

Rất nhanh đã đến vườn bách thú. Cá Cá nói lái xe cho dừng cách cổng chính một đoạn.

Cá Cá: “Anh ở nơi này chờ tôi, tôi đi mua vé.”

Lâm Thân nhìn cô đi giống như chạy, rất nhanh đã đem vé vào cổng và bản đồ chạy trở về.

Lâm Thân: “Thời gian còn sớm mà, chạy cái gì chứ, mau lau mồ hôi!”

Cá Cá: “Không phải sợ anh bị đòi nợ nhìn thấy sao! Giúp tôi lấy tờ khăn giấy, ở trong balo của tôi, nhanh!” Cá Cá xoay người lại, hướng balo về phía Lâm Thân.

Lâm Thân mở ra balo, lục tìm vài lần đã tìm thấy khăn giấy, còn đụng đến một vài đồ vật này nọ.

Hắn đưa khăn giấy cho cô, lại còn giơ lên một thứ khác, cau mày nhìn cô.

Lâm Thân: “Này là cái gì vậy?”

Cá Cá cười cầm đoạt lại: “Đây là mặt nạ…. A Minh, ngày hôm qua tôi đi dạo phố mua, tôi cảm thấy hôm nay anh có thể dùng cái này.”

Cá Cá giơ lên mặt nạ, ở trên mặt Lâm Thân đeo lên.

Lâm Thân: “Cô cho tôi cải trang thành đại tinh tinh à, A Minh làm sao soái bằng tôi…..”

Lâm Thân dùng vốn liếng của bản thân, bắt đầu bắt chước thành tinh tinh hướng Cá Cá chọc ghẹo.

Cá Cá: “Được rồi được rồi, đây không phải là giờ biểu diễn, bây giờ là thời điểm nắng nhất vào buổi trưa, tôi bôi kem chống nắng cho anh, sau đó cho anh đeo cái này, ở trong này đeo mặt nạ A Minh cũng không ai nghĩ nhiều, biện pháp thông minh như vậy, chỉ có tôi mới có thể nghĩ đến!”

Cá Cá chỉ lo đùa nghịch mặt nạ, mồ hôi ở hai bên má chảy xuống dưới.

Lâm Thân cầm khăn giấy đến trước mặt Cá Cá, trực tiếp ngoắc ngoắc nhìn cô: “Qua đây.”

Cá Cá bỏ mặt nạ xuống, thật cẩn thận đến gần: “Oh.”

“Tôi lại không đánh người!” Hắn lau chùi mồ hôi ở hai má cho cô, “Thì ra ngày hôm qua đã nghĩ tốt đưa tôi đi chơi!”

Cá Cá vội vàng giải thích: “Trần Nhiên và Thiến Thiến đặc biệt nhiệt tình, tôi đoán bọn họ sẽ hẹn anh.”

Lâm: “Oh, phải cảm ơn bọn họ đã tốt với tôi!”

Cá Cá: “Uhm, đúng vậy.”

Lâm Thân nghiêng đầu chau mày nhìn Cá Cá chằm chằm: “Sao lại đem chôn sâu tình cảm của mình, cô sợ cái gì? Chẳng phải tại thời điểm năm cấp ba liền dám cự tuyệt con rể mà mẹ cô chọn, một mình chạy trốn đến Anh quốc sao?!”

Cá Cá trợn tròn mắt ngắt lời Lâm Thân: “Hai cái người miệng rộng Thiến Thiến, Trần Nhiên này, sao cái gì cũng đều nói như thế!!!”

Anh sờ sờ đầu của cô: “Xấu hổ cái gì?! Giúp tôi bôi kem chống nắng phun sương đi, sau đó đem mặt nạ mang lên.”

Lâm Thân ngồi ở trên mặt đất, nhắm mắt lại, chờ Cá Cá đem kem chống nắng phun lên. Phía dưới hàng mi thật dài hé ra khuôn mặt của thiếu niên.

Cá Cá cầm lấy phun sương, tim thịch thịch nhảy loạn không ngừng, hai tay run run đeo mặt nạ cho anh.

Anh mở to mắt, chặn ngang ôm cô: “Đến, cùng A Minh ôm một cái!”

Giờ phút này, trái tim của cô đập bang bang không hề che dấu ở trước ngực của anh, miệng anh kề sát tai cô thầm nói: “Đừng sợ!”

Anh nắm tay cô, hai người hướng vườn bách thú đi đến.

Vườn bách thú Singapore đặc biệt thú vị, rất nhiều thời điểm bạn có thể không có khoảng cách tiếp xúc với động vật.

Chim khổng tước đi ngay tại bên cạnh bạn, “A Minh” lớn nhỏ thì ngay trên đầu du khách đu qua các cành cây.

Tới thời gian cho ăn, du khách còn có thể tự tay cho thức ăn cho hưu cao cổ, ngựa vằn và voi con.

Chờ Cá Cá cho ăn một vòng lớn trở về, đột nhiên tìm không thấy Lâm Thân đâu.

Cô lại không thể kêu tên của anh, liền nhìn xung quanh kêu to: “Vu Trúc, Cá Cá, tôi ở chỗ này….”

Kỳ thực, Lâm Thân là trốn ở bên cạnh, anh dùng di động đem cô ngốc đang la lớn lưu lại, một mình cười trộm.

Một lát sau, anh làm bộ đáng thương chạy tới: “Cô chỉ lo xem voi con, xém chút đem A Minh lạc mất.”

Cá Cá kéo anh chạy nhanh đến chỗ ít người, tháo mặt nạ xuống, nhìn đến biểu cảm trêu đùa của anh: “Còn tốt, không có bị đánh tráo.” Vừa nói vừa lau mồ hôi cho anh, “Vừa rồi hưu cao cổ liếm tay của tôi, đặc biệt mềm mại, khiến tôi rối loạn, bỏ quên anh!”

Anh lập tức giả bộ vẻ mặt ghét bỏ: “Uy, cô chưa rửa tay đi! Lại còn sờ mặt của tôi!”

Lời còn chưa dứt, cô ở phía trước chạy, hắn chạy đuổi phía sau, hai người cười đùa như hai đứa trẻ.

Mang mặt nạ A Minh chạy trốn dẫn đến người nước ngoài huýt sáo, sôi nổi chụp hình.

Lâm Thân nhân cơ hội chạy qua, đem điện thoại của chính mình cho người nước ngoài, nhờ chụp hình cho anh và Cá Cá.

Trong nháy mắt ấn nút chụp, Lâm Thân một tay tháo mặt nạ, tay kia ôm vai của cô.

[Đây là tấm ảnh đầu tiên của Lâm Thân và Cá Cá, cũng là tấm hình quan trọng nhất anh luôn mang theo ở bên người]

Một khắc kia, Lâm Thân buông lỏng chính mình và cũng là thời gian vui vẻ nhất.

Khi lần đầu ra mắt, anh cũng gặp thoáng qua một vài cô gái, nhưng Cá Cá là người đặc biệt nhất.

Không có ai giống như cô thấy rừng cây, tổ chim và động vật liền thỏa mãn, cũng không có người có thể làm giống cô thế này, mang theo hắn cùng nhau cười ngây ngô.

[Idol, công việc của em và Trần Nhiên có chút phức tạp, hai người chơi nhiều một chút, chúng em 7 giờ đón hai người đi ăn đại tiệc ~] Thiến Thiến gửi wechat cho Lâm Thân.

Lâm Thân nhìn đồng hồ, mới 4 giờ, anh search GG rạp chiếu phim ở gần đây.

Lâm Thân: “Thiến Thiến bọn họ 7 giờ đón chúng ta đi ăn bữa tối, hiện tại thời gian còn sớm, đưa cô đi xem phim nhé!”

Cá Cá: “Rạp chiếu phim rất đông người, anh không thể đi!”

Lâm Thân: “Không thành vấn đề, rạp chiếu phim ở Singapore không nhiều người, ở gần đây có một cái, chúng ta đi xem đi.”

Hai người đứng ở đại sảnh rạp chiếu phim, nhìn màn hình tivi quảng cáo phim đang chiếu.

Lâm Thân: “Muốn xem bộ này không?”

Cá Cá: “Cái này cái này!” Cá Cá hoàn toàn không quan tâm những bộ phim khác, liên tiếp chỉ vào "Angry birds 2".

Lâm liếc mắt nhìn cô: “Phim hoạt hình?”

Ở trong mắt Cá Cá chỉ có Red: “Nếu không chúng ta phân ra xem, tôi xem cái này, anh xem cái kia.”

Lâm Thân hít vào một hơi: “Tôi, chính là thích xem cái này! Quầy bán vé có vài người Trung Quốc, kia, cô đi mua vé đi.”

Chỉ chốc lát sau, trong miệng Cá Cá ngậm hai cái phiếu, trong tay ôm bỏng ngô, nước trái cây và một con Red quay trở về.

Nhìn thấy Cá Cá, Lâm Thân làm biểu cảm y như con Red.

Ở đại sảnh đều là tiếng vui đùa của các bạn nhỏ, Lâm Thân quay đầu nhìn Cá Cá đi bên cạnh, cô nhưng lại cũng cười y như mấy đứa nhỏ.

Lâm Thân để miệng kề sát bên tai Cá Cá: “Muốn hay không xem phim tôi diễn?”

Cá Cá không nghe rõ: “Anh nói cái gì? Nói lớn lên một chút!”

Lâm Thân lặp lại: “Phim của tôi diễn”

Cá Cá cắt câu lấy nghĩa: “Đúng, anh diễn giống cái này, anh chính là Red, anh xem, biểu cảm nhiếu mày rất giống!”

Lâm Thân hoàn toàn bị đánh bại, cái đầu dựa vào trên vai Cá Cá: “Haizzz, ngây thơ!”

Cá Cá quay mặt lại: “Anh nói ai đó….”

Lâm Thân tiếp tục chơi xấu dựa vào cô: “Đừng nhúc nhích! Để tôi nghỉ ngơi một chút.”

Cá Cá đem thú nhồi bông Red lót ở dưới đầu Lâm Thân, hai khuôn mặt có chung một biểu cảm. Cá Cá lấy ra di động, chụp lại hình ảnh giống nhau này.

[Đây là tấm ảnh đầu tiên của Lâm Thân ở trong điện thoại của Cá Cá, mỗi lần nhìn đến đều có thể nở nụ cười.]

Bạn đang đọc Bên Bờ Biển, Tìm Thấy Em! của Vu Cá Cá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi moka1205
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.