Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng thương

Tiểu thuyết gốc · 1528 chữ

"Mẹ, cái nữ nhân này quả thật là quá điên a."

Chui ra từ đống tạp vật đổ nát, Hắc Dương phủi lấy bụi bẩn bám trên người đồng thời đánh giá nơi đây một chút.

Quả nhiên nữ nhân kia ra tay thật ác, chỉ dư ba thôi cũng thổi cho nơi đây loạn tung cả lên.

Nhưng từ đó cũng có thể thấy được phi toa này có bao nhiêu mạnh mẽ, chỉ là vách tường đơn thuần cũng cần mạnh mẽ như thế công kích mới đục xuyên được.

Nhìn lại cái chổ lỗ hỏng đặc biệt đáng lưu ý kia.

Cảm nhận từ sâu thẩm bên trong có không ngừng dư ba mạnh mẽ phóng ra, Hắc Dương không khỏi âm thầm nuốt nước bọt, bởi chấn động bên trong phát ra thật khủng bố lắm, khủng bố tới mức hắn có chút đắn đo liệu chính mình có muốn đi vào không.

Chỉ là đột nhiên trong cảm giác của Hắc Dương, trong cái hốc tối kia kia đột nhiên gián đoạn truyền ra chấn động, không khí đột ngột yên tĩnh như chết khiến hắn không khỏi nghi hoặc.

"Đánh xong rồi á? Nhanh vậy sao..."

Chỉ là nghi hoặc không có mấy hơi Hắc Dương liền đột nhiên biến sắc vội vàng chui lại vào núi tạp vật phía sau.

Cùng lúc một luồng ba động như muốn xé nát thương khung ồ ạt ập tới thổi bay mọi thứ nó đi qua, bao gồm Hắc Dương lẫn những thứ xung quanh.

"ẦM!!!"

Thân thể va đập mạnh vào bức tường phía sau phát ra từng tiếng trầm muộn.

Hắc Dương cắn chặt răng như muốn nứt ra, ánh mắt dữ tợn gồng người gượng chống lại thứ ba động uy áp này.

Cứ tiếp tục như vậy nữa hắn tuyệt đối sẽ bị chấn thành thịt nát mất, vì vậy Hắc Dương chỉ có thể liều mạng vận dụng toàn thân lực lượng thôi động chấn động năng lực cùng uy áp kia chống đối mới miễn cưỡng ổn định lại thân thể.

Chỉ là dù vậy Hắc Dương giờ đây cũng có chút cố gắng hết sức, hắn khó có thể tin được chỉ là trúc cơ đấu pháp dư ba lại liền có thể kém chút đem mình nghiền chết như này, may mắn uy áp khủng bố kia chỉ là tùy ý tán phát ra xung quanh, nếu một ngày nó chuyên môn nhắm vào hắn, Hắc Dương sợ rằng dù có hai mươi cái Hắc Dương hiện tại cùng thôi động chấn động năng lực cũng khó mà chống đỡ được.

"Tách tách..."

Từng giọt máu thấm đẫm qua sóng lưng áo nhỏ giọt xuống mặt đất, cảm nhận được kinh khủng uy áp đến nhanh nhưng đi cũng nhanh, giờ đây đã rút ra khỏi bản thân.

Hắc Dương vô lực ngã khụy xuống, ánh mắt đầy mệt mỏi nhưng lại chưa từng mất đi cảnh giác, cơ bắp toàn thân căng cứng để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Hắn thật có chút sợ thứ áp lực khủng khiếp kia lần nữa đột ngột giáng lâm đánh cho hắn không kịp trở tay mà đột tử thì có chút khó xử lắm.

"Hồ, cũng không biết chiến đấu kết thúc chưa, đánh ra mạnh mẽ dư ba như thế hắn cũng nên phân ra thắng bại rồi đi?"

Mặc dù tự nhủ như vậy nhưng Hắc Dương nhìn chằm chằm lối đi đen tuyền trước mắt mãi vẫn không dám tiến vào.

Một phần bởi vì hắn bị trọng thương lần thứ hai, một phần khác Hắc Dương nội tâm còn có chút sợ hãi cùng đắn đo, dù sao mạng chỉ có một sơ sảy một tí liền đánh mất ở cái chổ quái quỷ này thật sự có chút khó coi đi.

"Ài, cũng thật khó cho ta a..."

...

"Hừng hực hừng hực."

Tiếng lửa bùng chảy đều đặn phát ra, cả chiến trường giờ đây bị bao phủ bởi biển lửa mãnh liệt chưa từng có.

Một bên Diệp Thần sắc mặt trắng bệch ho ra một búng máu, chỉ là trên thần sắc nhợt nhạt kia chợt nở một nụ cười mỉm nhìn về một phương hướng trầm giọng nói:

"Thế nào, tiền bối thích sự bất ngờ này chứ?"

Mặc dù tự bạo bản mệnh thần khí dẫn đến phản phệ khiến hắn bị thương không nhẹ nhưng nhìn kẻ trước mắt cơ hồ bị tạc chỉ còn lại nửa người trên, DIệp Thần liền cảm giác chính mình không lỗ chút nào.

Mà một bên cả người thê thảm tới cực điểm, một bên vai trái kéo dài tới ngang hông cơ hồ là bị tạc cho tan tành chỉ còn lại một đoạn tàn thi, "Nguyệt" sắc mặt không những không thống khổ mà ngược lại còn đầy hài hước nhìn kẻ trước mắt nói:

"Không thể không nói ngươi ra tay đủ tuyệt, dám bạo tạc cả bản mệnh thần khí của chính mình để thắng, ta thừa nhận ngươi là một kẻ cầu đạo hợp cách, không chỉ là tâm tính đủ thành thục, ngay cả bản lĩnh cũng không nhỏ, nếu không cũng không thể lần nữa miễn cưỡng câu thông pháp bảo để dẫn bạo."

"Haha tiền bối vẫn là quá khen rồi, chỉ là tới đây còn nói những thứ này có ích gì sao, mọi thứ kết thúc rồi!"

Nói xong, Diệp Thần gương mặt cũng dần biến lạnh lùng nhấc chân bước tới, tay phải cũng lần nữa nổi lên từng vòng kiếm khí như bất cứ lúc nào cũng có thể bay ra giảo sát kẻ trước mắt thành vô số đoạn.

Cái chết dường như đã gần ngay trước mắt, chỉ là trái với tình cảnh hiểm nghèo hiện tại, "Nguyệt" ung dung nhìn kẻ trước mắt cười nói:

"Tiểu tử, ngươi biết một con rối sư mạnh nhất ở phương diện nào không?"

"Hừ"

Trái ngược với thái độ ung dung của nàng, kẻ trước mặt dường như không ăn chiêu câu kéo thời gian như này ngược lại quyết tuyệt vô cùng trảm tới.

Điều này khiến "Nguyệt" tương đối không thú vị, chỉ là nàng cũng không tiếp tục ẩn dấu nữa mà đồng thời ra tay.

Lập tức từ hư không chợt có hai đạo hắc ảnh chui ra ngăn tại nàng trước mắt đồng thời dùng thân thể để chặn đạo kiếm khí đang lao tới kia.

Điều này cũng khiến Diệp Thần tương đối ngạc nhiên cùng khó hiểu đối phương chỉ còn lại nửa đoạn thi thể không tới thế mà còn có dư lực?

Chỉ là hắn cũng không nghĩ nhiều nữa bởi hai con rối trước mắt cũng không mạnh, cơ hồ là ngăn lại được kiếm khí trong nháy mắt liền bị trảm phá mà xuyên qua.

Nhưng một nháy mắt ngăn trở ấy cũng đủ thời gian để chạy được trốn được một đoạn ngắn.

Nhìn đối phương miễn cưỡng ngăn lại sinh cơ đang mãnh liệt thất thoát để chạy trốn mà hướng về một lỗ hỏng thông ra ngoài phi toa do hắn tự bạo bản mệnh thần khí mà nổ ra, Diệp Thần lập tức cũng vội vàng đuổi theo đồng thời trong lòng kinh động không ngớt.

Mặc dù không trả lời câu hỏi vừa rồi của đối phương nhưng hắn giờ đây cũng biết được phương diện mạnh nhất của một khôi lỗi sư là gì rồi.

Thần hồn.

Chỉ có thần hồn mạnh mẽ mới có thể nhất tâm nhị dụng khống chế khôi lỗi, cũng có thể làm đến mức như hiện tại dù thân thể đã trọng thương sắp chết nhưng thần hồn kẻ này lại kinh khủng tới mức có thể ảnh hưởng đến tốc độ sinh cơ trôi đi, nếu hiện tại không đem chiến giết Diệp Thần có lòng tin tên này tuyệt đối sẽ có cách sống tiếp được.

"Hừ, chỉ là có thể sao?"

Tất nhiên là không thể, hắn đã đánh đổi quá nhiều, dù cho có trả giá thêm đi nữa hắn cũng tuyệt đối phải đem đối phương cầm nã, sau đó tìm cách moi móc ra bí mật của đối phương bù đắp cho chính mình, chỉ có như thế hắn mới có thể gỡ vốn không nói còn có thể tiến thêm một bước trên thông thiên đạo lộ.

Nghĩ đến bí mật có thể rèn luyện thần hồn trở nên mạnh mẽ hơn, Diệp Thần ánh mắt cơ hồ đã sắp đỏ bừng đến nơi, từ giây phút biết được đối phương là trong truyền thuyết khôi lỗi sư, Diệp Thần biết chính mình cơ hồ đã không có đường lui, hắn tư chất mặc dù tốt nhưng căn cơ dù sao vẫn là quá nông cạn, muốn tranh đoạt một tuyến siêu phàm, muốn đạp lên thiên kiêu chi lộ, muốn được trường sinh cửu thị trong tương lai, hắn chỉ có thể liều mạng tranh cơ duyên trời cho ngay tại thời khắc này.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca

Truyện Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Duckca
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.