Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc cơ đấu pháp

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

Độn?

Còn không đợi Hắc Dương kịp phản ứng, mặt đất dưới chân hắn lập tức hóa thành bùn nhão nhanh như chớp trào lên đem hắn cùng "Nguyệt" bao phủ.

"Cái quỷ gì?"

Lập tức, một luồng cảm giác chống vánh truyền đến khiến Hắc Dương cuối cùng là biết cảm giác độn thổ là gì.

Có chút giống như đi thang máy, chỉ là cảm giác hơi sốc, đồng thời cũng hơi ngột ngạt.

"Ầm"

Từ trên trần nhà bị quẳng xuống, Hắc Dương khó khăn chống tay ngồi dậy đánh giá xung quanh.

Chỉ là còn chưa để hắn kịp quan sát được thứ gì một luồng áp lực không nhẹ liền đột nhiên đập lên người hắn khiến Hắc Dương lần nữa cạp đất.

"Ầm!"

"Chậc chậc quả nhiên là đại tông phi toa có khác, lực bài xích của cấm chế cũng thật mạnh a."

Vuốt cằm đánh giá một chút xung quanh, "Nguyệt" ung dung đứng dậy phủi đi bụi bẩn trên người đồng thời cũng không quên nhìn lại Hắc Dương còn đang cắm mặt dưới đất mà càm ràm.

"Ngươi còn định giả chết tới khi nào a, đứng lên đi."

"... Mẹ nó tại sao ngươi chui xuống trước nhưng cuối cùng lại là người rơi sau a?"

"Còn phải hỏi sao, tất nhiên là do ta cố ý rồi."

Nhìn đối phương quăng tới ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc, Hắc Dương có loại xúc động thôi thúc hắn đánh người, chỉ là cuối cùng bản năng sinh tồn vẫn là chiếm thượng phong khiến cho hắn không hành động nông nổi.

Chỉ là dù vậy cũng không tránh nổi một chút ý nghĩ xấu.

Mẹ nó có ngày sẽ tới lượt ta đè lại...

"Thế chúng ta làm gì bây giờ?"

Nhìn không gian xung quanh một mảnh tối om cùng lộn xộn bởi vô số thứ tạp vật, Hắc Dương khó hiểu nhìn "Nguyệt", nàng không phải "độn" nhầm chổ đi, nơi đây vừa nhìn liền không giống chổ tối quan trọng thứ hai của phi toa, nếu phải nói thì càng giống cái nhà kho một chút.

"Hiện tại chúng ta đang ở căn phòng giáp ranh với chổ kia, nếu không có ngươi ta vốn dĩ có thể trực tiếp độn xuống tham chiến, nhưng mang theo ngươi thì phải đổi vị trí một chút, trúc cơ chi chiến dư ba còn không phải là thứ ngươi có thể tiếp nhận hiện tại, vì vậy có việc khác cho ngươi làm đây, hiện tại ta sẽ cố gắng đem nơi này nổ tung, khi ấy mọi bí ẩn sâu nhất đều sẽ lộ ra không chút mảnh vải che thân đồng thời còn có thể đánh ra một cái lỗ hỏng lớn làm đường lui, ngươi khi ấy liền tìm một loại đá phát ra hào quang bảy màu cho ta, sau khi tìm thấy lặp tức kích phát tấm "phong hành phù" này, mặc dù không khiến ngươi bay được trong không trung nhưng có thể khiến ngươi tiếp đất an toàn, chuyện sau đó ta sẽ tìm ngươi rõ chứ?"

Vừa nói, "Nguyệt" liền lần nữa từ hư không rút ra một tấm phù màu xanh lục với vài văn triện kỳ lạ được khắc lên liền đưa tới trong tay Hắc Dương.

Nhìn tấm phù chú trong tay Hắc Dương ánh mắt đầy nghi hoặc cùng quái dị nhìn đối phương, hắn không biết nàng từ đâu liền có tự tin mọi chuyện suôn sẻ tới thể, chỉ riêng việc tin tưởng hắn tuyệt đối như vậy cũng khiến Hắc Dương kỳ quặc không thôi.

Mà một bên, "Nguyệt" thấy được hắn ánh mắt sau còn tưởng bản thân không có chổ lợi liền không dậy nổi thân thể, vì vậy liền gấp rút lấy ra hai con rối đưa tới.

"Hai cái con rối chiến đấu, đừng nhìn chúng nó chỉ có hơn lòng bàn tay một chút, một ngày gặp nguy hiểm liền khẽ bóp chúng nó sẽ lập tức hóa sang hình dạng thật thay ngươi hộ pháp, đảm bảo Luyện Khí sơ kỳ vô địch thủ, thế nào, không thiệt thòi người chứ?"

"... Không thiệt thòi."

Nhanh tay lấy tới sợ mất, Hắc Dương nhanh gọn lẹ đem cả hai con rối gỗ nhìn như món đồ chơi cho trẻ con này cất vào trong túi áo, đồng thời nhấc lên ánh mắt tự tin tựa như khẳng định bản thân tuyệt đối sẽ không để nàng thất vọng.

Nhìn thái độ đối phương chuyển đổi nhanh chóng như thế khiến "Nguyệt" sắc mặt không khỏi tối sầm lại, thầm có chút hối hận vì giao việc cho tên này, chỉ là nghĩ tới đối phương còn có lợi ích không nhỏ còn có thể lợi dụng, nàng chỉ có thể âm thầm chịu thiệt một chút vậy.

"Hừ hi vọng tên đần nhà ngươi làm việc suôn sẻ."

Nói xong, thiếu nữ liền xoay người hướng về bức tường gần đó đi tới, chỉ là trước khi hành động cũng không quên vọng lại nhắc nhở.

"Cảnh tượng tiếp theo có lẽ sẽ có chút bạo tạc, ngươi nên trốn một chút, tránh cho nổ chết lại đi đổ tại ta a."

"Bạo tạc? Ngươi mẹ nó sẽ không định dùng chiêu kia!!"

Dường như nghĩ tới thứ gì, Hắc Dương đột nhiên liền kinh hô lên đồng thời vội vàng chạy ra sau một chồng tạp vật cách xa đối phương để tránh né.

"Ầm!!"

Chỉ là còn không để hắn chạy bao xa, một tiếng nổ vang kinh thiên động địa liền vang lên, sóng xung kích từ vụ nổ ập tới đẩy ngã Hắc Dương về phía trước khiến hắn lần thứ ba cạp đất trong ngày.

Một bên "Nguyệt" khóe mắt bắt lấy cảnh tượng này cũng không khỏi hơi nhếch lên miệng nhỏ.

Không hiểu vì sao nàng cảm giác có chút hứng thú xem kẻ này ăn thiệt thòi, phải biết trải qua nhiều như thế có thể khiến nàng dậy nổi hứng thú, trên đời này sợ rằng không còn lại mấy cái.

...

"Phanh phanh phanh."

Khói bụi mịt mù, vô số mảnh gạch ngói vỡ bay từ tung, nhưng một giây sau một đạo chưởng ấn liền xuất hiện đem khói bụi lẫn kẻ ở bên trong đều bao phủ, thanh thế kinh người, quang mang sâu đậm mang theo nồng nặc sát cơ như muốn đem tất cả mọi thứ bên dưới đều xóa bỏ.

"Ầm!!"

"Được không?"

Tung ra một kích mạnh mẽ sau liền nhẹ nhàng tiếp đất, Diệp Thần nheo mắt nhìn cảnh tượng hỗn độn trước mắt dường như muốn tìm kiếm dấu vết của kẻ bên trong.

Chỉ là khói bụi lúc này thật có chút dày đặc quá mức, kết hợp với trên người kẻ kia không biết là cất giấu bảo vật ẩn tàng khí tức nào mà hắn thần thức không thể bắt lại được đối phương, chỉ có thể đơn thuần dùng mắt thường để quan sát.

"Hừ, cũng thật tốt một câu "Thiết Vân thành tướng quân là người thành thật", thuộc hạ dưới trướng bị thay thế lúc nào rồi còn không biết, quả nhiên bị đánh lén chết không có chút oan uổng."

Khóe mắt lướt qua một cái đống máu thịt đã nát bấy ở trong góc tường, Diệp Thần có cổ hỏa khí không nói ra được.

Nếu không phải là thằng này thuyết phục, hắn nào có thể dắt kẻ thần bí đóng vai Thiết Vân tướng quân kia tới được nơi này đâu.

Hiện tại thì tốt, không những bản thân bị cầm chân ở nơi này, phi toa ngoài kia bị công phá chính hắn thân là người phụ trách lần này cũng không thể đi ra giải quyết, chuyện xấu liên tiếp sảy ra thế này, Diệp Thần có chút sợ tình huống sẽ biến đến tồi tệ nhất mất.

Không được phải mau chóng nghĩ cách giải quyết.

Ánh mắt đột nhiên quyết tuyệt, Diệp Thần quanh thân đột nhiên nổi lên vô số hoa văn xích hồng bao phủ toàn thân.

Mà cùng lúc này, từ trong khói bụi, một cái hắc ảnh cũng phá không mà lao ra hướng về phía Diệp Thần công tới.

"Đến hay lắm!"

Sắc bén ý dường như hóa thủy mà tràn ra, Diệp Thần tay hóa kiếm ảnh cũng cùng lúc chém tới đối phương.

Trúc cơ chi uy chớp mắt tràn ngập khắp căn phòng, một kích át chủ bài súc thế đã lâu một ngày xuất ra liền muốn kinh thiên động địa, trảm nhân ma, giết quỷ diệt thần.

"Cắt!"

Bóng đen cùng kiếm ảnh giao thoa trong chốc lát liền đột nhiên như giấy lộn dễ dàng liền bị cắt dọc, hai đoạn thi thể ngã ra hai phía khác nhau để lộ ra nội tình bên trong khiến Diệp Thần ánh mắt không khỏi chợt tràn đầy nghi hoặc.

"Khôi lỗi?"

Nhưng còn không để hắn kịp phản ứng, đột nhiên một luồng oanh tạc ập tới khiến Diệp Thần chỉ có thể vội vàng trở tay phòng thủ.

"ẦM!!!"

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.