Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh giá

Tiểu thuyết gốc · 1613 chữ

"Nhanh, cổng phủ thành sắp mở rồi."

"Haha cơ duyên của ta tới rồi, ta muốn tu tiên, ta muốn trường sinh haha."

"Mẹ ngươi, đừng chen ngươi đạp lên giày ta kìa."

...

Mặc dù sắc trời còn âm u chưa sáng, nhưng trước cổng phủ thành chủ đã sớm đất chật người đông vây kín cả nơi này, nhìn từ trên cao xuống tựa như một bầy kiến chi chít chen lấn xô đẩy lẫn nhau.

Khoảnh khắc, cổng phủ vừa mở, tất cả đều như ong vỡ tổ mà hỗn loạn lên, người người giẫm đạp lên nhau mà chạy vào, có không ít kẻ xấu số một chút bị xảy chân ngã ra đất, kết cục không phải nói, bị dòng người dẫm đạt một hồi hắn có thể sống liền là tổ tiên gánh còng lưng.

Chỉ là đối tình huống thảm trạng như vậy Hắc Dương cũng không có tâm tình để tâm tới, bởi giờ đây hắn cũng đang tại thê đội thứ nhất chen lấn tiến vào phủ thành chủ.

Mặc dù tin tức phát ra có nói ai cũng có thể được kiểm tra thiên phú tu tiên, nhưng cũng không nói tiên nhân muốn kiểm tra bao lâu a, nếu chỉ vì đến trễ một chút liền bỏ lỡ tiên duyên bọn hắn thậm chí ngay cả tâm muốn chết đều có, vì vậy không ai muốn bị bỏ lại, Hắc Dương càng không muốn, vì vậy hắn thậm chí không ngại sử dụng năng lực tới thi triển một chút thủ đoạn.

"AAA tên khốn nào, là tên khốn nào xô ta."

"Mẹ nó thằng nào ác như thế mang theo búa tới đập ta a."

"Con mẹ nó..."

Nghe thấy không ít tiếng hét thảm vang lên, Hắc Dương mặt không đổi sắc vượt lên trước mặc kệ xung quanh lời chửi mắng, dù sao lại không ai nghĩ ra đó là hắn, sử dụng năng lực chấn động đánh lên người tựa như bị búa tạ đập lên vậy, trầm đục mà nặng nề vô cùng, tuyệt đối không phải một thằng nhóc nhìn chỉ có một mét năm có thể đánh ra được.

Mà nói cũng hay, Hắc Dương vượt lên trước nhất song mới phát hiện ra cũng không phải chỉ có mỗi mình hắn có chút bản lĩnh như vậy, xung quanh còn có năm kẻ tương tự Hắc Dương cũng vọt lên được phía trước, theo thứ tự từ trái qua phải là bốn nam một nữ, không khó nghĩ để đoán ra đều là có chút vũ lực trong người.

Đối với chuyện này Hắc Dương cũng đã sớm không ngạc nhiên, dù sao người nào trên đời lại e ngại tiên duyên nha, dù là có võ công trong người cũng không ngoại lệ.

Mà vọt vào phủ thành mấy giây đầu tiên, cảm nhận của Hắc Dương đối với nơi này là "Lớn", thật rất lớn, lấy hắn tốc độ của thể chất hơn người thế mà còn không chạy được tới giữa sân trong thời gian ngắn, nơi này diện tích có thể nghĩ, quả không hỗ danh là phủ thành chủ.

Nhưng khi chạy tới được một nửa, đám người Hắc Dương liền trước tiên bị một đám quan binh cho cản lại, từng cái khí thế kinh người, giáp trụ đầy đủ, một bộ không dễ chọc khiến cho Hắc Dương cùng đám người đều không thể không chậm lại bước chân.

Chỉ là có vài kẻ chen nhau chen tới đỏ mắt rồi ngay cả quan binh cũng không để trong mắt mà tiếp tục phóng tới, đối với loại người như này đám quan binh cũng không khách khí mà loạn đao chém chết ráo.

Sau khi có tận mười mấy thằng ngu đều đổ xuống đất rồi, mọi người mới dừng lại bước chân, bình tĩnh lại đứng tại chổ mảy may không dám nhúc nhích, người mới tới khi biết chuyện sau cũng tự giác tìm cái chổ trống trong sân liền cũng đứng đợi theo.

Lại qua hai giờ đồng hồ, khi mà trong sân giờ đây đã kín người hết chổ bắt đầu có dấu hiệu một lần nữa loạn trở lên, đi trước quan binh mới âm thầm gật đầu một tiếng liền quát lớn.

"Tất cả nghiêm chỉnh cho ta, ai lộn xộn cũng đừng trách bọn ta độc ác!"

Đám người chờ đợi đã lâu giờ đây nghe thấy quan binh cuối cùng cũng lên tiếng ai nấy đều hứng khởi lên, ngưng hơi nín thần không dám động đậy, sợ đối phương ngứa mắt đi tìm mình phiền phức từ đấy lỡ mất tiên duyên.

Vì thế qua không mấy hơi thở người ở đây đều ổn định trấn tĩnh lại, bầu không khí nháy mắt yên tĩnh tới cực điểm.

Thấy mình lời nói có trọng lượng như thế, vị này quan binh cũng không khỏi nở nụ cười đầy đắc ý, chỉ là trọng trách còn tại hắn cũng không muốn kéo lâu mà lập tức phái xung quanh binh sĩ bắt đầu chỉnh đốn lại hàng ngủ ngay ngắn thẳng hàng, tránh cho lát nữa kiểm tra bọn người này lại loạn lên làm xấu mặt thành chủ trước tiên nhân thì hắn cái đầu này cũng đừng mong có thể giữ tiếp.

Hắc Dương cũng an tĩnh cho đám binh sĩ sắp xếp, chỉ là làm hắn có chút không ngờ là bản thân lại bị xếp tận hàng thứ ba mươi trong khi bản thân vốn là một trong đám người ở trước nhất.

Mặc dù muốn nói cái gì nhưng nhìn đám binh sĩ ánh mắt coi nhẹ nhưng lại loáng thoáng tia lanh lẽo, Hắc Dương liền tự giác câm mồm.

Nếu hắn đoán không sai thì hẵn có một chút mạch nước ngầm trong này mà hắn không biết đi, chỉ là người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tiên duyên trước mắt nếu đi gây sự người thiệt thòi chỉ có thể là hắn.

Với cả Hắc Dương cảm thấy hàng thứ ba mươi cũng không tệ, nhìn đằng sau có đến hàng trăm hàng kéo dài từ đây ra khỏi phủ thành chủ, Hắc Dương liền cũng có tốt thì lấy không lại muốn so đo làm gì.

Mà cũng cần cảm ơn hắn vừa nãy thể hiện ra đủ cân lượng, nếu để bọn quan binh xem chính mình như quả hồng mềm vậy hắn tuyệt đối sẽ không được đứng ở hàng thứ ba mươi này, đây cũng là người có vũ lực cao chổ tốt ít có, đấy là dù có là quan binh đi nữa nếu không có đủ lợi ích cũng ít ai nguyện đi đắc tội cái võ giả làm gì.

"Chậc chậc cũng thật là thực tế nha."

Trong lúc Hắc Dương đang an tĩnh đứng đợi, hắn cũng không biết trên đài cao có vài cặp mắt cũng đang quan sát đánh giá hắn.

"Diệp tiền bối ngươi đánh giá tiểu tử này thế nào?"

Thành chủ đứng ngay ngắn trên ban công mỉm cười hỏi thăm Diệp tiên nhân đứng bên cạnh cũng đang đánh giá sơ bộ người kiểm tra lần này.

Nghe thấy thành chủ hỏi, hắn cũng hơi nghiêm mày một cái quan sát Hắc Dương liền cho ra ý kiến của mình.

"Tiên thiên hơi kém, nhưng luyện thể không tệ chứng tỏ có đại nghị lực hoặc đại cơ duyên mới được, ánh mắt có thần, khí chất điềm tĩnh, hiểu thông tình đạt lý, chứng tỏ phương diện tinh thần cũng phát triển không kém, nếu có linh căn trong người thì cũng là một khối ngọc thô có thể bồi dưỡng."

Nghe được Diệp tiên nhân đánh giá cao như thế cũng khiến cho thành chủ không khỏi ngạc nhiên:

"Hắn thật có tiềm năng đến vậy sao."

Nhưng đối với thành chủ chất vấn Diệp tiên nhân cũng không coi trọng mà phá lên cười.

"Haha thành chủ nghĩ nhiều rồi, hắn là thật có tốt như vậy hay không cũng phải nhìn xem hắn vận khí lúc đầu thai thế nào, đầu thai vào huyết mạch có linh căn lại trùng hợp thức tỉnh ở đời của hắn thì quả thật là một khối ngọc thô, chỉ là không phải mà nói, hahaha."

Nghe đối phương nói vậy thành chủ sắc mặt cũng không khỏi tối sầm, hắn nào không biết đối phương đây là vừa đùa giỡn với hắn, báo hại hắn còn tưởng lại có một cái thiên kiêu muốn xuất thế ở Thiết Vân thành.

"Haha thành chủ cũng đừng thất vọng như thế, mặc dù tên nhóc con kia không biết được hay không nhưng thằng nhóc con nhà ta thì có thể làm ngài kinh hỉ một chút nha."

Nhà ta? Kinh hỉ?

"Chẳng lẽ là..."

Thành chủ chợt kinh hô một tiếng.

Mà Diệp tiên nhân thấy vậy cũng hài lòng vô cùng mà thuận nước đẩy thuyền lại không hề giấu diếm nữa.

"Đúng vậy, Diệp gia may mắn lại có một cái tàng long xuất thế, mà lại giấu cũng đủ sâu nếu ta không trực tiếp nhìn thấy bằng hai mắt thì quả thật đã không nhận ra rồi hahaha."

Một bên, thành chủ nghe vậy mặc dù bên ngoài vui cười chúc mừng nhưng nội tâm lại không khỏi âm thầm ghen ghét.

Diệp gia, lại là Diệp gia, bọn hắn vì sao là ra đời nhiều thiên kiêu như vậy chứ, còn Thiết gia tương lai phải làm sao đây?

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.