Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu tâm đấu giác

Tiểu thuyết gốc · 1517 chữ

"Hah, một ngày đã qua, không biết quý tướng quân đây là đã tìm tới vô diện tặc hay chưa?"

"Bẩm đại nhân, ta chỉ mới tìm được manh mối cho việc vô diện tặc làm sao từ nội thành người không biết quỷ không hay chui ra, đối với hắn tung tích hiện nay còn chưa rõ."

"Chưa rõ? Hah, hahaha, hahahaha..."

Trong phủ thành xa hoa hào nhoáng, phủ thành chủ ngồi trên ghế cười lớn không ngớt, chỉ là thông qua vẻ lăng lệ nơi khóe mắt của hắn toát ra, không khó để nghĩ đối phương đây là bị tức tới cười lên.

"Xoảng!"

"Cả một ngày chỉ mới tìm được nhiêu đấy manh mối ngươi là đang đùa ta?"

Tiếng đồ sứ vỡ nát vừa qua, theo sau liền là tiếng thành chủ phẫn nộ mà quát lớn, sắc mặt dữ tợn mà tái xanh vô cùng, chỉ là giây phút tiếp theo thành chủ thân thể liền đột nhiên vô lực ngồi xuống, thần thái uể oải thầm than:

"Ài, tiên nhân đã sắp đến, không có trọng bảo tiến cống ngươi nói ta phải làm sao đây Lý tướng quân, một ngày tiên nhân thật phẫn nộ vậy chúng ta ai đều không chịu nổi a."

Nhìn thấy thành chủ ánh mắt đạm mạc mà trầm tĩnh nhìn hắn, được gọi là Lý tướng quân nào không biết đối phương thái độ đây là muốn kéo hắn xuống nước đâu, nếu hôm nay hắn không làm gì đó vậy sau này hậu quả tuyệt đối có để hắn ăn đủ.

Vì tại thành chủ ánh mắt nhìn chăm chú, Lý tướng quân sắc mặt xoắn xuýt khó tả hồi lâu cuối cùng đều hóa trở thành một tiếng thở dài liền cúi đầu bẩm.

"Thuộc hạ lúc còn trẻ phúc duyên cũng không tệ có may mắn thu được một phần tử thụ linh trà, không biết có thể giúp đỡ ngài áp lực phần nào hay không..."

"Tử thụ linh trà? Hah, Lý tướng quân quả thật giấu rất kỹ a, chỉ là không đủ, tử thụ linh trà mặc dù đáng giá ngàn vạn lượng vàng nhưng chung quy chỉ là hàng tiêu hao phẩm, cùng nguyệt thạch không thể so sánh nổi."

Nghe được thuộc hạ có được một phần tử thụ linh trà, thành chủ sắc mặt hiển nhiên là hòa hoãn không ít, chỉ là trên mi mắt vẻ nặng trĩu lại còn chưa tan biểu thị hắn cũng không hài lòng lắm.

Nhìn ra được bản thân hôm nay không đại xuất huyết không thể, Lý tướng quân sắc mặt uể oải thoát lực tiếp tục lên tiếng.

"Nói đi cũng phải nói lại, thần khi ấy thu được tử thụ lá trà xong cây tử thụ kia cũng không lập tức héo úa mà chết ngay, thần phán đoán nó đang trong giai đoạn lột phàm hóa linh, một khi vượt qua liền có thể trở thành linh vật, qua thời gian dài như thế hẵn cũng nên có kết quả rồi."

"Sao cơ? Tử thụ đấy sắp tiến giai? Đấy chẳng phải mang ý nghĩa một cây Tử linh thụ sắp xuất thế?"

Nghe Lý tướng quân bẩm báo xong, thành chủ sắc mặt không khỏi chợt biến sắc, phải biết tử thụ tuy là phàm vật nhưng bình thường cả đời cũng có cơ hội mọc ra được linh vật, chính là tử thụ lá trà, chỉ là khi ấy cũng là nó sinh mệnh cực hạn, đại biểu cho tử thụ sắp héo úa mà chết.

Tuy nhiên trên đời chuyện gì cũng có một tia sự sống, tử thụ tại sinh mệnh sắp chấm dứt lúc cũng là nó thời khắc thăng hoa nhất, có thể thử một lần lột phàm hóa linh, thành công thì triệt để lột bỏ phàm xác, từ đây trở thành thiên địa linh vật, đồng thọ cùng trời đất, nếu thất bại cũng chỉ là kết cục bình thường, hóa thành một cái xác khô mà thôi.

Chỉ là tỉ lệ này cũng không cao lắm, thậm chí là thấp đến dọa người nhưng nghĩ đến nếu một tia khả năng ấy thật thành công, hắn liền sẽ có được một cây linh thụ, một cây linh thụ có thể không ngừng sản xuất linh vật, giá trị so với nguyệt thạch cũng tuyệt không kém.

Không, giá trị của nó phải cao hơn nguyệt thạch một chút bởi nguyệt thạch chỉ có thể có tác dụng với tiên đạo bước đầu tiên, Luyện khí cảnh có tác dụng, tử thụ linh trà cũng thế nhưng tử linh thụ lại có một tia khả năng nghịch thiên, không chỉ có thể lột phàm hóa linh mà còn có thể tại mỗi giai đoạn cực hạn lúc liền có thể bắt đầu một lần thử tiến hóa, mặc dù tỉ lệ thất bại thấp đến dọa người nhưng thành chủ nghĩ đến nếu, giả sử, chẳng hạn... tử linh thụ tiến giai thành công vậy hắn chẳng phải sẽ có không ngừng linh vật cấp hai để dùng sao, khi ấy bản thân có thể đi đến cỡ nào cảnh giới?

Càng nghĩ thành chủ liền càng không thể kiềm chế được nội tâm tham lam, nếu chuyện này là thật vậy hắn tuyệt đối phải đi một chuyến nhìn xem, mà lại phải đợi cho tiên nhân đi rồi hắn mới dám bắt đầu hành động.

Chỉ là như vậy bản thân chẳng phải lại muốn xuất huyết một lần nữa lấy ra bảo vật tiến cống sao, mả mẹ nó...

Nhưng là nghĩ đến tử linh thụ, nghĩ đến chính mình tương lai, thành chủ liền chợt cắn răng âm thầm hạ quyết tâm muốn liều một phen, trong lòng không ngừng tự nhủ để trấn an chính mình.

"Bình tĩnh bình tĩnh, tầm mắt hạn hẹp sao có thể đi được xa, không bỏ được tiểu vật sao có thể xây đạo đồ..."

Lẩm bẩm hồi lâu, thành chủ sắc mặt cuối cùng vẫn là hòa hoãn xuống, ánh mắt có chút phức tạp nhìn vị đưa tài đồng tử trước mắt.

Không thể không nói đối phương đưa mình một cơ duyên lớn, chỉ là cũng hại hắn xuất huyết một phen, cả hai triệt tiêu liền hết.

Chỉ là mặc dù trong lòng cân bằng một chút nhưng nghĩ tới tử linh thụ quý giá thành chủ vẫn là âm thầm cho đối phương đánh lên một cái chữ chết.

Dù sao thà phụ cả thiên hạ cũng không thể để thiên hạ phụ ta nha.

Chỉ là mặc dù trong nội tâm âm u đến cực điểm, bên ngoài thành chủ vẫn giả dạng trấn định mà nói:

"Hừ, chỉ là một cây tử thụ không rõ có thành công hay không ngươi nghĩ có thể giá trị bằng nguyệt thạch hay sao?"

"Mặc dù rất muốn phán tội ngươi nhưng nghĩ đến mấy năm nay ngươi vất vả vì thành Thiết Vân làm ra cống hiến, ta liền tha cho một lần, chỉ là phần kia tử thụ lá trà cùng tử thụ vị trí cũng phải giao ra để bù đắp thành Thiết Vân tổn thất."

Tướng quân nhìn trước mặt kẻ già đời, nham hiểm, tráo trở, vô sỉ... dùng để miêu tả hắn quả thật là quá nhẹ nhàng, chỉ là Lý tướng quân tựa như nhìn lâu đã quen, trên mặt không có chút khó chịu hay không cam lòng.

Bình tĩnh từ sau lưng áo choàng lấy ra một chiếc hộp gỗ hắn liền cung kính đưa lên.

Ngửi được từ bên trong có mùi hương thoang thoảng, thành chủ cũng nhịn không được mà vội vàng tiếp lấy, nhẹ hé mở ra một cái khe để nhìn vào, hắn sắc mặt liền chợt hớn hở vô cùng.

Phải qua một lúc lâu, thành chủ mới từ trong vui sướng trở về, nhìn thấy thuộc hạ vẫn đang nhìn hắn liền vội hoa khan một cái hóa giải bầu không khí ngượng ngùng, mặt không đổi sắc giả bộ đoan chính nói:

"Ngươi làm rất tốt, ta rất hài lòng, ngày mai sẽ dùng lá trà này để tiếp tiên nhân sẵn tiên nói tốt cho ngươi vài ba câu, nói không chừng tiên đạo có hi vọng."

"Đa tạ đại nhân nâng đỡ."

"Ừm, trời cũng khuya rồi, Lý tướng quân có thể lui về nghỉ ngơi."

"Vâng!"

Dứt khoác một lời, Lý tướng quân liền xoay người bước ra khỏi phòng để lại thành chủ chơi đùa với hộp gỗ hồi lâu, yêu thích mãi không buông tay.

Chỉ là hắn cũng không biết được bản thân tính toán người khác, người khác làm sao lại không đang tính toán chính hắn đâu.

Lý tưởng quân bước ra khỏi phòng, sắc mặt nghiêm chính liền chợt trầm xuống, trở nên lạnh lùng đến cực điểm.

"Nghĩ đoạt đồ của ta, cũng không xem thử ngươi có bao nhiêu cân lượng."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.