Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Dương mộng tưởng

Tiểu thuyết gốc · 1554 chữ

"Được rồi trời cũng sắp tối, cũng nên đi kiếm nhà trọ để ngủ lại mới được."

Hắc Dương nhìn dòng người đang ngày càng đông, không khó nghĩ để biết được người ngoài thành cũng bắt đầu tràn vào để chuẩn bị cho buổi kiểm tra tư chất vào ngày mai, hiện tại còn tốt một chút nếu đợi thêm một khoảng thời gian nữa sợ rằng nhà nghỉ ở trong nội thành đều sẽ bị thuê sạch.

Tận dụng lợi thế sớm ở nội thành Hắc Dương chuẩn bị trước tiên thuê một căn phòng ở gần phủ thành chủ một chút để ngày mai có gì ngoài ý muốn hắn cũng vẫn có thể kịp thời tham gia kiểm tra tư chất mà không cần cùng người khác chen lấn xô đẩy.

Chỉ là càng đi lại gần phủ thành chủ, thấy được người cũng ngày càng đông Hắc Dương liền biết nơi này cũng không chỉ có chính mình là người thông minh, không ít người ngoại thành vì để có ưu thế kiểm tra trước mà sẵn sàng táng gia bại sản cũng muốn trước tiên thuê lại được phòng ở gần phủ thành chủ.

Nhưng người ngoại thành cũng chỉ là số ít, nơi này tụ tập đa phần lại là người nội thành ăn mặc hoa lệ nhưng giờ đây lại đang đứng kín khắp con đường chen lấn nhau để thuê phòng.

Hắc Dương nhìn cảnh tượng trước mắt, cả người cứng đờ trong giây lát hắn liền hiểu được là chuyện gì xảy ra.

Mặc dù vừa nhìn, đám người nội thành tuy có nhà ở nhưng vẫn phí tiền đi thuê phòng nghỉ quả thật nhìn có chút đần nhưng hảo hảo suy nghĩ lại một chút, cũng không phải ai ở nội thành cũng có nhà gần phủ thành chủ, vậy tại sao lại từ bỏ lợi thế của mình để nhường lại cho đám người ngoại thành đây?

Dù sao người có thể ở được trong nội thành đa số kinh tế dù có tệ lại có thể tệ tới đâu kia chứ, chắc chắn phải so đám người ngoại thành dư dả rất nhiều, đối với bọn hắn nghỉ lại một ngày ở tại quán rượu cũng không phải cái gánh nặng gì quá lớn, tội sao lại không làm đây?

Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Hắc Dương có chút thở dài nhưng cũng cùng một chổ chen chúc vào trong đám đông, cũng không thể không nói trong những tình huống như thế này võ lực cao cũng là một lợi thế, hắn có thể dễ dàng đẩy ra người khác thân thể để tiến tới nháo lên không ít chửi mắng cùng la hét, chỉ là đối với mấy cái này hắn mặc kệ, xem như không phải chuyện của mình. Này cũng phải cảm ơn Hắc Dương mặc dù thân thể kích thước chỉ có một mét năm mà thôi nhưng trải qua một tháng rèn luyện bằng trái ác quỷ năng lực, Hắc Dương tố chất thân thể tuyệt đối phải so với người bình thường phải cao hơn không ít.

Mặc dù còn không biết bản thân vũ lực hiện tại có so sánh được với võ giả hay không nhưng Hắc Dương cảm giác chính mình lại kém cũng không kém được đi nơi nào, chỉ đơn thuần dùng sức mạnh thể chất hắn cũng có thể làm được vượt nóc băng tường như đám hắc nhân trong ngày đầu tiên sau khi hắn biết có tiên nhân kia, chỉ là còn không bay nhảy như chim giống đối phương được mà thôi.

Gura gura no mi cung cấp lực công kích rất mạnh nhưng đối với tốc độ cường hóa còn kém một chút, hắn sau này cũng cần nghĩ biện pháp bù đắp mình thiếu hút này.

"Bình tĩnh mọi người bình tĩnh, ai cũng sẽ có phòng, xin đừng gây sự nếu không bọn ta buộc phải cấm cửa ngươi."

"Được rồi người tiếp theo!"

"Ta, ta, ta muốn thuê phòng!"

"Tên?"

"Hắc Dương."

"Tuổi?"

"Mười tuổi."

"Được rồi ngươi có thể ở lại phòng số hai mươi tám, giá là mười lượng bạc, ăn uống tự lo liệu, không mặc cả không ghi nợ không ký sổ, giao tiền liền tay xin cảm ơn!"

"Đây là... hả? Mười lượng? Cho một đêm?"

"Phải, mười lượng cho một đêm, nếu không thích thì cửa ra ở đằng kia, không tiễn."

Hắc Dương sắc mặt đen tới cực điểm nhìn trước mắt quán rượu trưởng quỹ, hắn rất muốn hiện tại liền mắng lên mẹ nó ngươi vì sao không đi cướp.

Chỉ là biết được bản thân bây giờ đang trong tình thế phi thường, cũng không thể vì chút việc nhỏ này mà hỏng đại sự hắn chỉ có thể cắn chặt răng, sắc mặt đau lòng tới cực điểm móc ra hai mươi lượng bạc đưa tới.

Hắc Dương không dám nghĩ hai mươi lượng bạc chính mình có thể ăn được bao lâu, hắn sợ rằng vừa nghĩ bản thân liền nhịn không được mà đánh chết tên gian thương trước mắt mất.

"Hai mươi lượng đã nhận đủ, cảm ơn quý khách đây là chìa khóa của ngài, phòng hai mươi tám tại trên lâu ba xin tự hành giàn xếp."

"Hừ."

Nhìn trước mắt trưởng quỹ đem hai mươi lượng bạc mà cứ như hai mươi đồng tùy ý ném xuống dưới quầy, Hắc Dương mặt đen hừ lạnh một tiếng liền nắm chìa khóa hướng tới cầu thang bước đi.

"Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tính toán tiểu tiết khó thành đại sự, không bỏ được hài tử sao bắt được cọp con, quân tử báo thù mười năm không muộn, ta..."

Miệng lảm nhảm mấy câu danh ngôn của tiểu thuyết mạng kiếp trước, Hắc Dương cuối cùng vẫn là bình ổn tâm tình trở lại như cũ, thuần lợi tìm được phòng của mình, hắn mở ra ổ khóa liền vặn cửa tiến vào.

Không thể không nói, quán rượu chết bầm này mặc dù gian thương một chút, lòng dạ hiểm ác một chút lại có hiềm nghi nhân lúc cháy nhà mà hôi của, quả thật là thiên lý nan dung, gây nên lòng người căm phẫn xứng đáng bị phỉ nhổ cả đời, mồ mả tổ tông bị đào lên sạch sẽ... nhưng chất lượng phòng ở cũng như cái beep.

"Con mẹ nó ta sống hơn hai mươi năm trên đời lần đầu tiên bị thua thiệt tới mức này, hai mươi lượng tại ngoại thành có thể mua được vài ba cái căn phòng nát như này ở đây các ngươi cho thuê một đêm, ta %&##&@&$!!!!"

Chửi thề mấy phút đồng hồ liền, cảm giác được cổ họng có chút khát khô cùng bụng có chút đói, Hắc Dương mới ngồi xuống giường thở dài một hơi lấy ra sớm mua từ trước bánh báo thịt liền gặm ăn như hổ đói.

"Ài, chỉ cần qua đêm này ta vận mệnh liền muốn quyết định hướng đi lên voi còn là xuống chó, cũng không biết bản thân có tu tiên thiên phú hay không, có còn tốt nếu không có vậy ta..."

Nghĩ đến vấn đề này, Hắc Dương khuôn mặt không khỏi hơi nặng nề một chút, có thể làm được tới chừng này đã là hắn cực hạn, ngày mai kết quả ra sao chỉ có thể nhìn số mệnh.

Chỉ là trải qua mấy ngày nay bôn ba, Hắc Dương cũng đã nghĩ thoáng đi rất nhiều, nếu có thiên phú tu tiên thì tất nhiên là tốt nhất nhưng nếu không có thiên phú ấy hắn cũng sẽ không định từ bỏ hay chán nản mà ngược lại hắn còn định tranh với trời một chuyến.

"Hừ, không thể tu tiên thì ta cũng có thể tu võ, ta cũng không tin bản thân võ đạo đạt đỉnh phong kết hợp với trái trấn động lực lượng lại còn thua đám người tự xưng là tiên nhân kia."

Nghĩ đến kiếp trước anime biểu hiện ra trái chấn động năng lực Hắc Dương liền một trận hứng khởi vô cùng, mà lại hắn cũng không cho rằng bản thân chỉ sẽ có mỗi trái chấn động năng lực, Hắc Dương nhớ tới giấc mơ đêm ấy bản thân đứng đối diện cái cây to lớn kia, hắn không cho rằng một đại thụ khổng lồ như thế lại chỉ sinh ra mỗi trái chấn động là hết, ngược lại nếu đã có thể sinh ra trái chấn động vì sao lại không thể sinh ra các trái ác quỷ khác đây.

Tưởng tượng ra viễn cảnh bản thân quy tụ ngàn vạn trái ác quỷ năng lực vào một thân, Hắc Dương liền cũng không tin chính mình không đấm bạo được đám tiên nhân cao cao tại thượng kia.

Tất nhiên tưởng tượng thì cũng chỉ là tưởng tượng, Hắc Dương cảm thấy nếu được hắn còn là muốn tu tiên cho chặng đường tiếp theo dễ dàng cùng bằng phẳng một chút, có thể sống sung sướng ai lại tình nguyện đi làm khổ chính mình đây?

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Duckca
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.