Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà của Trần Tầm và Tây Môn Hắc Ngưu

Phiên bản Dịch · 1732 chữ

"Nhưng nếu sau 200 năm mà đạo hữu không giao nộp linh thạch nữa, thì lệnh bài sẽ phế đi và chúng ta sẽ phái người đến thu hồi động phủ."

"Đa tạ, đa tạ."

Trần Tầm cẩn thận cầm lệnh bài lên như nâng niu bảo bối, cầm nửa ngày rồi mới đưa cho Đại Hắc Ngưu xem: "Vậy chúng ta không quấy rầy đạo hũu nữa. ”

Bọn hắn đang muốn đứng dậy, thì đột nhiên bị gọi lại.

"Đạo hữu chậm đã, cho phép ta nói thêm một câu."

"Cứ nói."

"Đạo hữu cũng có thể trước tiên giao nộp linh thạch thuê ngàn năm, dù cho người không có ở đây, chúng ta cũng sẽ không thu hồi, cũng có thể cho hậu nhân sử dụng."

Nam tử trẻ tuổi vẫn như cũ ngồi trên mặt đất, khóe miệng lộ ra mỉm cười: "Đây cũng là thành ý của thành Ngự Hự dành cho các chư vị đạo hữu. ”

Bởi vì nhiều năm trước từng phát sinh một chuyện đại sự, lão tổ Nguyên Anh nước khác âm thầm ẩn giấu tu vi ở động phủ Hoàng giai để dưỡng thương, bởi vì hắn ta nhìn trúng thành Ngự Hư an ổn và thực lực sau lưng.

Thế là hắn ta quyết đoán giao nộp linh thạch thuê ngàn năm, vì không muốn bị người quấy rầy.

Nào ngờ 400 năm sau, người nơi này tự chủ trương thu hồi động phủ người khác, còn đem đi bán...

Hành vi này thật đáng kinh tởm, sau khi tu sĩ Nguyên Anh biết được liền tức giận ngập trời, đợi đến khi người của thập đại Tiên Môn tự mình tới cửa tạ tội, mới bỏ qua chuyện này, Tu Tiên giới cũng không chỉ đánh đánh giết giết.

Bởi vậy người ta mới định ra quy củ này ở núi Thấm Tiên.

Mặc dù hắn ta nhìn Trần Tầm cùng con linh thú của hắn cũng không phải là lão quái vật ẩn giấu tu vi gì, nhưng trong người có chức trách, nên vẫn phải nhắc vài câu.

Về phần sau này sẽ phát sinh chuyện gì, hắn ta cũng không quản được, vì năm mươi năm sau nữa hắn ta phải trở về tông môn báo cáo công tác.

Trần Tầm nghe xong bất giác giơ ngón tay cái lên: "Không hổ là thành Ngự Hư, đa tạ đạo hữu thông báo. ”

"Ọ òoo!" Đại Hắc Ngưu cũng rất lễ phép đáp lại một câu.

"Đạo hữu cứ thong thả, nếu có vấn đề gì thì có thể đến Tu Tâm các tìm ta."

“Được!”

Trần Tầm trịnh trọng chắp tay, rồi dắt Đại Hắc Ngưu rời đi.

Nam tử trẻ tuổi khẽ thở dài, không biết lúc nào, hắn ta đã đi đến bên cạnh cửa sổ, làn gió hương thơm cây trúc phả vào, trong mắt hắn ta nhiễm lên một chút u buồn.

Có lẽ đằng sau sự tao nhã lịch sự ấy, cũng có rất nhiều cố sự không muốn ai biết đến.

Sau khi Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu ra khỏi Tu Tâm các, vội vàng chạy xuyên qua đại trận hộ sơn.

Núi Thấm Tiên tương đối lớn, núi non nhấp nhô, rừng sâu thăm thẳm, linh khí nơi này còn nồng đậm hơn so với trong thành, các động phủ cách nhau rất xa, chung quanh còn bố trí thêm một trận pháp ẩn tàng phòng ngự.

Đường lên núi ngoằn ngoèo dài đằng đẵng, thưa thớt người qua lại, được bao bọc bởi rừng cây bạt ngàn, trông có vẻ phá lệ yên tĩnh.

Thật sự là một nơi gió vút qua trời xanh, dốc sương mù phủ xuống từ đỉnh đến chân núi.

Bọn hắn cẩn thận đi lên, đi theo chỉ dẫn của lệnh bài, sợ phát động đến cấm chế của người khác.

Nếu không được chủ nhân động phủ đồng ý mà tự tiện xông vào, đó chính là không nể mặt thập đại Tiên Môn, hậu quả khó mà lường được.

“Lão Ngưu, sau này chúng ta có nhà rồi, hơn nữa còn là hợp pháp!”

Trong mắt Trần Tầm lộ ra hưng phấn mãnh liệt, giống như đang kịch liệt kiềm chế cảm xúc, một tay ôm đầu trâu: "Nhà của chúng ta! ”

"Ọ òoo ~!" Đại Hắc Ngưu cũng cọ cọ Trần Tầm, ánh mắt cũng sáng ngời phấn chấn tột đồ.

Khi còn ở Ngũ Uẩn Tông, bọn hắn tuy rằng được làm chủ quản lý dược viên của mình, nhưng ý nghĩa lại chưa hoàn thiện lắm.

"Ha ha ha..." Trần Tầm cũng không biết vì sao mình lại cao hứng như vậy, cảm giác so với đột phá Kim Đan kỳ còn cao hứng hơn.

"Ọ òoo~~" Đại Hắc Ngưu không ngừng vẫy vẫy cái đuôi trâu, bọn hắn thật là tâm ý tương thông.

Động phủ của bọn hắn nằm tại một nơi hẻo lạnh, cách chân núi hơi xa, cách đỉnh núi còn xa hơn, dõi mắt trông về phía xa vẫn lúc ẩn lúc hiện như cũ, so với nhìn từ phía xa còn rõ hơn nhiều.

Quan trọng nhất là trong núi còn có rất nhiều Hạc Linh thụ, có thể khai thác gỗ làm một ít đồ gỗ, điều này làm cho bọn hắn rất cao hứng.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đứng nhìn chằm chằm động phủ của mình một hồi lâu.

Cửa động khá rộng mở, lớn hơn bất kỳ hang động nào bọn hắn từng ở trước đây, xung quanh mọc đầy kỳ hoa dị thảo, phía trước cửa động là một dòng suối trong vắt.

Bên trong là một dược điền, luyện đan thất, luyện khí thất cỡ nhỏ, ngay cả linh thú thất cũng có.

Trong động phủ tuy rằng thâm sâu, nhưng cũng không u ám, trên vách đá khảm các loại tinh thạch, đang tản ra ánh sáng màu trắng nhạt không chói mắt chút nào, tựa như được uẩn dưỡng bằng linh khí.

Vách động giống như mai rùa ngàn năm, tựa như điêu khắc, tràn ngập thiên nhiên hài hòa.

"Tuyệt…. Tuyệt vời! ! "Trần Tầm đột nhiên hét lớn một tiếng, khiến Đại Hắc Ngưu vốn đang thưởng thức mê mẩn liền hoảng sợ kêu lên.

"Ọ òoo!" Sau khi Đại Hắc Ngưu bình tĩnh lại, liền húc Trần Tầm một cái.

Trần Tầm bị húc lui về sau mấy bước, nhưng trong mắt vẫn luôn hàm chứa vẻ kích động: "Lão Ngưu, ngươi nói vì sao người khác có thể bán động phủ kiếm linh thạch, còn chúng ta thì không được. ”

"Ọ òoo?" Đại Hắc Ngưu lâm vào trầm tư, đây là một vấn đề đáng suy ngẫm, kỳ thật bọn hắn đào hang động cũng không kém như vậy...

"Haizz…. thật ngốc, chúng ta làm sao có tỉ mỉ như vậy."

Bóp!

Trần Tầm hung hăng vỗ Đại Hắc Ngưu một cái, hận sắt không thành thép: "Ngươi nhìn xem ba dặm phương viên này đều bị trận pháp bao bọc, bên ngoài có bao nhiêu diện tích, đều tính là của chúng ta, kiếm lời rồi. ”

"Ọ òoo!" Đồng tử Đại Hắc Ngưu khẽ mở, diện tích bên ngoài nó không hiểu, nhưng Trần Tầm nói kiếm lời rồi, vậy nhất định là kiếm lời rồi!

“Lão Ngưu, làm việc nào!”

"Ọ òoo!"

Một người một trâu kích động vô cùng, bắt đầu đi kiểm tra khắp nơi, Trần Tầm trực tiếp lấy Khai Sơn Phủ ra đốn củi, Đại Hắc Ngưu thì ở trong động phủ chạy tán loạn.

Nó muốn tìm một nơi bí ẩn để trồng linh dược, Trần Tầm nói muốn luyện đan, nhưng mảnh dược viên kia có chút quá rõ ràng.

Cuối cùng, nó quyết định mở một cái động ngay trên mặt đất trong linh thú thất và bắt đầu bố trí trận pháp chung quanh. Nó cảm thấy trận pháp ngoài động phủ này không được đỉnh lắm.

Trần Tầm thì ở bên ngoài gõ gõ đập đập, hắn cũng học theo các cửa hàng khác, làm ra một tấm bảng hiệu.

Và viết trên đó là: Nhà của Trần Tầm và Tây Môn Hắc Ngưu.

Bọn hắn phân công rõ ràng đâu vào đấy, không ngừng bận bịu, nếu xung quanh có tảng đá đẹp mắt cũng trực tiếp mang về, trang trí chung quanh.

Trong động phủ cũng thỉnh thoảng truyền đến tiếng gầm lớn của Trần Tầm và tiếng ọ òoo của Đại Hắc Ngưu.

Đây là lần đầu tiên mà bọn hắn nghiêm túc bố trí động phủ đến vậy, cố gắng làm tốt nhất từng chi tiết, ngay cả nồi niêu xoong chảo cũng đều được đặt ở nơi đặc biệt.

Địa vị của bọn chúng bây giờ sắp gần với pháp bảo bản mệnh của bọn hắn, bao nhiêu linh thạch cũng không đổi, lão đồng bọn.

Hai ngày sau, trong động phủ rốt cuộc an tĩnh lại.

Một tia nắng chói chang xuyên qua chân trời phía đông, sương sớm tinh mơ có vẻ hơi lay lắt, mù mịt, sương mù tích tụ ban đêm dần dần phai đi.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu tựa lưng vào một tảng đá lớn, bọn hắn khẽ nhắm mắt lại, ngửi mùi hoa, cảm thụ gió núi, không nói một lời, thần thái tương đối thả lỏng.

Trần Tầm đã sớm lập tốt kế hoạch tương lại, trong lòng căn bản không hoảng hốt.

Trong một tháng sau, Trần Tầm bắt đầu luyện chế đan dược Trúc Cơ kỳ - Hàn Linh đan, đan phương này được đổi khi còn ở Ngũ Uẩn Tông.

Đối với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ cực kỳ có ích, là một đan dược rất được thị trường hoan nghênh.

Trần Tầm vì mở lò luyện chế đan dược này, trực tiếp lựa chọn một cái giờ lành, sau đó liền phun ra một câu: Không ai có thể ngăn cản con đường luyện đan của bản tọa.

Đại Hắc Ngưu ở một bên sùng bái đến đầu rạp xuống đất, thế là tự mình mở tế đàn, bắt đầu tế bái Trần Tầm, cuối cùng bị người sau dùng một quyền đánh văng vào vách động, nằm nửa ngày không đứng dậy được.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.