Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua sắm địa sản đầu tiên ở thành Ngự Hư

Phiên bản Dịch · 1788 chữ

"Ọ òoo~" Đại Hắc Ngưu nhìn về phía khu vực bán trận pháp kia, ánh mắt hiện lên trầm tư, không biết đang suy nghĩ gì.

Nơi đó có không ít trận kỳ, tài liệu trận pháp và còn có bán nguyên bộ trận pháp, không cần tự mình bày trận, cầm ra liền có thể trực tiếp dùng.

Trần Tầm cũng nhìn về phía bên kia: "Lão Ngưu, người cứ việc đi qua bên đó xem đi, có việc gọi ta. ”

"Ọ òoo ~" Đại Hắc Ngưu kêu hai tiếng, điên cuồng gật đầu, Trần Tầm thật sự quá hiểu nó.

Bọn hắn bắt đầu riêng phần mình đi dạo ở lầu một, cho dù là vật Luyện Khí kỳ, cũng có quá nhiều thứ bọn hắn chưa từng thấy qua, chỉ biết gọi tên.

Nhưng Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu quan tâm nhất vẫn là giá cả, lầu một miễn cưỡng còn có thể tiếp nhận.

Tiếp đó, bọn hắn lại lên lầu hai, chỉ một giờ sau... Hai bóng dáng vọt xuống, thần sắc bọn hắn kinh hãi, lập tức lao ầm ầm ra ngoài lầu các.

"CMN!Lão Ngưu, chạy mau! ! ”

"Ọ òoo!!"

Một người một trâu truyền âm rống to, trong mắt không hề có chút do dự nào, chính là chạy, nhanh như chớp liền biến mất trên đường phố.

Trong lầu các, có một vị nữ tử Trúc Cơ kỳ rất khiếp sợ ngồi ở một gian phòng nhỏ lầu hai, trong tay còn bưng một chén trà nóng chậm chạp không buông xuống.

Đây là nhân tài gì, hắn là tu sĩ Trúc Cơ sao...

Vừa rồi, một người một trâu một bộ dáng cao nhân, hoàn toàn nhìn không ra bất luận sơ hở gì, mở miệng chính là muốn nghiên cứu công pháp linh căn ngũ hệ.

Một bộ Luyện Khí kỳ, một bộ Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ dĩ nhiên cũng muốn một bộ.

Nhìn thấy khách hàng cao nhân như vậy, tự nhiên sẽ lấy hàng tốt nhất ra, hàng phổ thông cũng đem ra một ít, tốt thì 7000 linh thạch hạ phẩm, phổ thông thì 4000 linh thạch hạ phẩm.

......

Trên đường, cmn! Trần Tầm mắng to trong lòng, đồ vật ở đây so với tông môn đen hơn nhiều, động một chút là cất bước hàng ngàn

Trước kia còn cảm thấy Cống Hiến điện tông môn đen, hiện tại ra ngoài mới biết tông môn đã vô cùng thương người.

Đại Hắc Ngưu cũng rất sốc, những tài liệu trận pháp kia cũng quá mức đắt đỏ, nó thiếu chút nữa muốn viết chữ ‘có thể dùng điểm cống hiến đổi không’.

Nhất là mấy cái cửa hàng do các đại thế lực này mở, so với cửa hàng bình thường đắt hơn gấp mấy lần, căn bản không phải tu sĩ bình thường có thể tiêu phí nổi.

"Lão Ngưu, chúng ta đi mua một cái động phủ đi."

Trần Tầm hung hăng hít sâu một hơi: "Ở bên ngoài kiếm sống, không có chỗ ở luôn cảm thấy thiếu đi rất nhiều cảm giác. ”

"Ọ òoo!" Đại Hắc Ngưu nặng nề gật đầu, phun ra một hơi, tuy rằng bọn hắn thường xuyên phiêu bạt, nhưng trong lòng vẫn luôn muốn có một cái nhà.

Bọn hắn đi trên đường với trạng thái đầy phong ba bão táp, hiện tại cái gì cũng không muốn tính trước, chỉ muốn trước tiên mua động phủ! Rồi lại mưu đồ tương lai.

Đông thành, dưới chân núi Thấm Tiên, Tu Tâm các.

Khí chất tương đối trang nghiêm, sảnh cao cùng đại môn khí phái, thềm đá lại cố ý không đánh bóng bằng phẳng, thô kệch ngưng trọng lại mang theo một cỗ tùy hứng.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đứng dưới bậc đá quan sát nửa ngày, nơi này không có bất kỳ tiếng ồn ào nào, thế nhưng bên trong Tu Tâm các tuyệt đối có đại tu sĩ Kim Đan tọa trấn.

Bọn hắn có thể mơ hồ cảm thụ được cổ pháp lực ba động này, xung quanh tu sĩ đi qua tương đối ít, có thể mua sớm liền mua, mua không nổi cũng sẽ không đến nơi này tìm phiền phức.

"Đi vào thôi lão Ngưu." Trần Tầm không biết vì sao trong lòng có chút hưng phấn, luôn cảm giác mua ở đây còn tốt hơn động phủ mình tự đào nhiều.

"Ọ òooo!" Đại Hắc Ngưu phấn khích xích lại gần ủi Trần Tầm, nó đã không kịp chờ đợi được nữa.

Bọn hắn cất bước đi tới, bước nhanh vào Tu Tâm các, bên trong tương đối rộng rãi, đâu đâu cũng có căn phòng đánh lên một trận pháp cách âm.

Tu Tiên giới nước Càn phát triển nhiều năm như vậy, đã sớm biết tâm lý của các tu sĩ, tài bất ngoại lộ, riêng tư là trên hết, điều này cũng có thể kích phát ra dục vọng tiêu phí của các tu sĩ.

Dù sao nơi này cũng không phải Phàm Nhân giới, nếu trông như cái chợ, khắp nơi tranh giành, la ó ầm ĩ, cuối cùng gây hại ra một đống chuyện, mọi người ai cũng đừng hòng mở cửa hàng ra bán.

"Đạo hữu là tới mua động phủ sao?"

Trong khi Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu tò mò nhìn xung quanh, thì một nam tử trẻ tuổi Trúc Cơ trung kỳ từ một bên đi tới.

"Không sai, mong đạo hữu hướng dẫn." Trần Tầm chắp tay, vẻ mặt bình thản.

"Mời." Nam tử trẻ tuổi ra hiệu mời, nói chuyện rất trầm ổn.

Bọn hắn đi vào một căn phòng, chung quanh treo đầy tranh sơn thủy, tương đối thanh nhã và tinh tế, bất giác khiến lòng người yên tĩnh lại mấy phần.

"Ọ òoo~" Ánh mắt Đại Hắc Ngưu rất nhanh bị những bức tranh này hấp dẫn, làm thế nào mà nó lại cảm giác những bức tranh đẹp hơn tranh Trần Tầm vẽ nhiều...

Trần Tầm vô tình nhìn thấy liền siết chặt nắm đấm, lại lạnh lùng liếc Đại Hắc Ngưu một cái, dọa cho nó phải sợ hãi co rụt, không dám nhìn nữa.

Bọn hắn ngồi trên sàn, lần này vẫn không có pha trà, trên bàn gỗ chỉ có một lư hương, tản ra đàn hương không rõ, có tác dụng ngưng thần tĩnh khí.

Chuyên nghiệp.

Trần Tầm thầm than một tiếng, người khác cũng rất biết sống qua ngày.

"Đạo hữu muốn mua động phủ Huyền giai, hay là động phủ Hoàng giai."

Nam tử trẻ tuổi không nhanh không chậm lấy ra hai cái ngọc giản: "Thiên giai cùng Địa giai chỉ có tiền bối Kim Đan mới có tư cách mua, mong đạo hữu thông cảm. ”

"Đương nhiên rồi."

Trần Tầm mỉm cười gật đầu, người này nói chuyện thật đúng là làm cho người ta dễ chịu, như tưới nước xuân vậy: "Chúng ta muốn mua động phủ Hoàng giai. ”

"Thì ra là vậy."

Nam tử trẻ tuổi bất động thanh sắc thu hồi một cái ngọc giản, trong mắt không có bất kỳ ý khinh thị nào, lại đem một cái ngọc giản khác bày ở trên bàn: "Kính mời đạo hữu xem thử. ”

"Đa tạ." Trần Tầm dùng thần thức dò xét vào trong đó, còn gọi Đại Hắc Ngưu cũng dùng thần thức vào dò xét.

"Hiện tại động phủ Hoàng giai chỉ còn lại một chỗ tương đối hẻo lánh, linh khí so với các động phủ khác không nồng đậm bằng, nhưng cơ sở vật chất trong động phủ còn rất đầy đủ."

Giọng nói nam tử trẻ tuổi rất bình thản, không hề có ý hố người: "Nếu đạo hữu không hài lòng, cũng có thể mua nhà ở dưới chân núi, chờ có động phủ mới rồi lại đến. ”

Lời nói này làm cho Trần Tầm rất thoải mái, cho dù không muốn mua cũng phải mua.

Đại Hắc Ngưu trực tiếp kêu ọ òoo tỏ ý đa tạ, trong lòng cảm động vô cùng, trình độ phục vụ này, ngay cả tán tu hay gia tộc tu tiên cũng khó mà sánh nổi.

Nam tử trẻ tuổi mỉm cười với Đại Hắc Ngưu, trong mắt vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như trước.

"Đạo hữu, động phủ Hoàng giai đứng hàng ngũ 3587, bao nhiêu linh thạch." Trần Tầm khách khí hỏi một câu.

"Tổng là 2400 linh thạch hạ phẩm, có thể sử dụng 200 năm, nhưng không thể tùy ý mang 'người ngoài' vào."

Nam tử trẻ tuổi thấy ánh mắt Trần Tầm hiện lên nghi hoặc, liền giải thích: "Vì ở bên trong núi Thấm Tiên có trận pháp Tụ Linh, nếu có quá nhiều người vào, sẽ có thể phát sinh một ít rắc rối. ”

Trần Tầm hiểu rõ, người ta đã nói bóng nói gió, nhưng chân chính ý nghĩlà không thể mang nhiều người vào xài ké Tụ Linh trận...

"Được, đạo hữu, vậy thì chọn động phủ này đi." Trần Tầm cắn răng dùng toàn bộ số tiền mua!

"Ọ òoo!" Đại Hắc Ngưu theo bản năng kích động kêu một tiếng, cả đoạn đường bọn hắn đến đây, cho tới bây giờ chưa từng mua qua địa sản nào cả!

Dưới ánh mắt thoáng kinh ngạc của nam tử trẻ tuổi, Trần Tầm từ trên người lấy ra năm túi trữ vật, Đại Hắc Ngưu cũng từ trong người nó lấy ra năm túi trữ vật.

Từng khối linh thạch hình lục lăng rơi rải rác xuống, dần dần chồng chất trên sàn nhà.

Nam tử trẻ tuổi dùng thần thức kiểm tra, không nhiều cũng không ít, toàn bộ đều là linh thạch hoàn chỉnh không hư hao gì hết, lúc này hắn ta mới thu hết đống linh thạch dưới sàn vào nhẫn trữ vật.

Lần này lại đến phiên Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu kinh ngạc, dĩ nhiên là nhẫn trữ vật trong truyền thuyết!

Nhưng vừa nhìn liền biết đây là tài sản công, không phải của hắn ta.

Nam tử trẻ tuổi từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một khối lệnh bài cấm chế, hắn ta cầm trong lòng bàn tay, pháp lực không ngừng quanh quẩn bản thân, trong chớp mắt có một đạo pháp lực tiến vào ngọc giản.

Hắn ta đưa mắt nhìn về phía Trần Tầm, đặt lệnh bài lên trên bàn: "Đạo hữu xin nhận lấy, đây là lệnh bài tiến vào núi Thấm Tiên và động phủ của mình. ”

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.