Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên kiếp hàng lâm, lôi vân treo ngược

Phiên bản Dịch · 1840 chữ

Trần Tầm chậm rãi ngồi khoanh chân xuống, còn Đại Hắc Ngưu thì ngự kiếm mà đi. Nó đứng ở giữa sườn núi ngẩng đầu nhìn lên trời, trong mắt đầy lo âu .

"Ọ òoo ." Đại Hắc Ngưu nhỏ giọng kêu hai tiếng, Hắc Quan Tài thì đứng ở phía sau nó. Ánh mắt nó tràn đầy thành kính và trong lòng không ngừng cầu Phật Tổ phù hộ.

Trên đỉnh núi, một viên Kim Nguyên đan kèm theo đan văn được cho vào cổ họng, y hệt như Trúc Cơ đan năm xưa.

Đôi mắt Trần Tầm sáng ngời, sắc mắt hắn đột ngột thay đổi nặng nề, cảm giác có một luồng đan dược mênh mông đang không ngừng tản mát ra từ trong cơ thể hắn.

Toàn bộ thân thể hắn phát ra ánh sáng màu vàng, cả người tràn ngập một loại khí tức huyền bí khó mà giải thích được .

"Không đúng . . . Trúc Cơ đan kia chắc chắn có vấn đề lớn !"

Trong đầu Trần Tầm vang lên một tiếng nổ, mái tóc hắn còn chưa kịp điên cuồng tung bay thì đã bị mũ trùm đầu chụp lại, cơ thể hắn bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Lại là loại thống khổ mở đan điền, bây giờ nó còn mãnh liệt hơn so với lúc trước nhiều, kinh mạch và pháp lực trong cơ thể hắn tựa hồ đang liên tục bị áp súc xé rách .

Mà trị số phòng ngự kia rốt cuộc cũng phát huy tác dụng, nó cưỡng ép bảo vệ từng bộ phận trong cơ thể không ngừng nghỉ .

"A. . ." Mắt Trần Tầm hơi đỏ lên, hắn phát ra những tiếng gầm thét âm trầm, những sự biến hóa trong cơ thể còn đang trong giới hạn chịu đựng .

Đạo ánh sáng màu vàng bao phủ toàn thân hắn càng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng cũng bắt đầu ảnh hưởng đến thiên địa.

Ngay vào lúc này, dị biến xuất hiện !

Bên sâu trong những đám mây dường như đang ấp ủ thành một loại khí tức rất khủng bố, không ngừng vang lên từng tiếng ầm ầm, mây mù chung quanh quay cuồng và dần dần hình thành một vòng xoáy khổng lồ.

Nhưng vòng xoáy này không phải hướng xuống đất mà nó treo ngược lên trên bầu trời!

Đồng tử Trần Tầm trợn tròn, hắn còn chưa Kết Đan nữa mà ! Sao lại xuất hiện tình huống này ?

Đan điền hóa dịch trong cơ thể hắn cũng lặng lẽ ngưng tụ, cấp tốc co rút lại.

Mỗi lần co rút như vậy đều phát ra một tiếng “ phịch “, cứ như là đang bị áp súc.

Vẻ hoảng sợ trong đôi mắt Trần Tầm cũng càng ngày càng sâu, kế hoạch luôn theo không kịp biến hóa và….Hình như chơi hơi lớn.

Ầm ầm —

Ầm ầm —

. . .

Cuối cùng khí tức khủng bố kia cũng phát ra những tiếng nổ lớn, từng đạo lôi vân hội tụ, nổ vang ngút trời, vòng xoáy treo ngược giữa mây cũng càng lúc càng lớn.

Thân thể Trần Tầm tỏa ra ánh sáng vàng rực, một viên Kim Đan màu vàng cũng đã bắt đầu ngưng tự lại bên trong cơ thể hắn .

Trong mắt Đại Hắc Ngưu toát lên sự mờ mịt, làm thế nào Trần Tầm đang Kết Đan thì gặp phải sét đánh? Không phải đang có tuyết rơi hay sao?

Giữa chân trời không ngừng có tiếng nổ vang vong, từng đạo lôi vân xẹt qua, khiến Đại Hắc Ngưu kinh hãi đến trợn mắt hốc mồm, tình huống không ổn !

"Ọ òoo! Ọ òoo ?" Đại Hắc Ngưu lo lắng hướng về phía đỉnh núi kia kêu to một tiếng .

Trước đây tông môn của bọn hắn cũng có một vị tu sĩ Kết Đan, lúc đó cùng lắm cũng chỉ tỏa ra hào quang lấp lánh, một mảnh yên hòa….

Ầm !

Ngay lúc Đại Hắc Ngưu còn đang suy nghĩ thì bỗng dưng có một đạo lôi đình đánh xuống trận pháp trên đỉnh núi tuyết và vang lên một tiếng chấn động dữ dội khắp chân trời.

Lôi đình chi lực như muốn xuyên thủng tất cả, nhưng ngay khi vừa mới tiếp xúc thì trong nháy mắt liền có một luồng ánh sáng màu xanh bắn tới, cả hai va chạm hình thành một đạo ánh sáng chói mắt, một kỳ trận trực tiếp bị phá hủy.

Đại Hắc Ngưu đã dùng lực lượng trận pháp ngạnh kháng một đạo lôi đình chi lực .

"Ọ òoo !!!"

Tròng mắt Đại Hắc Ngưu hiện lên từng đường gân máu, nó gầm thét thật dài, móng trâu nó vẫn luôn loay hoay không ngừng .

Pháp lực cuồng bạo nhấc lên một trận bão tuyết điên cuồng xông về phía trận pháp trên đỉnh núi, dẫn đến mặt đất liên tiếp truyền đến tiếng nổ kịch liệt.

Trên đỉnh núi, Trần Tầm đột nhiên mở mắt, ánh mắt sáng ngời, dường như hắn đã hiểu ra điều gì đó.

Hắn nhìn về phía viên Mộc Nguyên đan, không hề do dự mà trực tiếp nuốt vào bụng.

" Ầm !"

Lôi đình giữa trời quang, sấm rền cả thiên địa .

“Đùng đùng!"

Thiên địa biến sắc, phong vân biến ảo, vô số lôi vân hội tụ khi Trần Tầm nuốt viên Mộc Nguyên đan thứ hai. Tiếp đó tạo thành một đám mây đen to lớn nặng nề, sấm chớp lấp lánh, thiên lôi nuốt chửng.

Thiên uy giận dữ, người này thiên địa không dung thứ được!

Một cỗ uy thế bàng bạc kinh thế, giáng xuống thiên địa, khóa chặt cả người Trần Tầm.

"Rầm rầm !"

Thiên hôn địa ám, mây đen ngập trời, lôi quang diệu thế, như thể muốn triệt khỏi người này .

Tuy rằng cả người Trần Tầm vẫn còn hơi đau đớn nhưng ánh mắt hắn lại vô cùng bình tĩnh lạ thường. Hắn nhìn về phía biển sấm gần trong gang tấc kia, tiểu gia hỏa ngươi được lắm, Kết Đan cũng bị sét đánh nữa sao?

Tại sao hắn lại cực kỳ bình tĩnh? Vì sợ Adrenalin tăng vọt lên đến cực điểm , hắn chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy .

Truyền thuyết kể rằng người ta Độ Kiếp ở dưới bầu trời, còn hắn thì trực tiếp chạy lên trời để Độ Kiếp…

Trần Tầm đối mặt với đạo thiên uy khổng lồ, giọng nói hơi run rẩy: "Bản tọa Kết Đan Độ Kiếp, nên mong rằng Tiên Thần Chư Phật phù hộ ... Nể mặt bản tọa một lần thôi…”

"Đừng có mà ..."

Ầm !!

Hắn còn chưa dứt hết câu thì thiên uy tức giận chém một đạo thiên lôi xé rách cả không gian, uy thế như Thần Long gào thét mà xuống.

"Mụ nội nó!!!"

Từ trên đỉnh núi tuyết truyền đến một tiếng rống to phá thiên cùng theo đó là tiếng nổ kinh khủng của thiên kiếp, cả ngọn núi tuyết vẫn luôn trong tình trạng chấn động.

Xung quanh đều là một mớ hỗn độn, chỉ để lại thứ duy nhất là miệng Trần Tầm vẫn còn cứng đơ.

Giữa sườn núi.

" Ọ òoo!!" Đại Hắc Ngưu trợn to mắt, phát ra một tiếng thét thật dài, nhưng mà nó có thể cảm ứng Trần Tầm đã không có xảy ra chuyện gì .

Đại Hắc Ngưu đã nghĩ kỹ đường lui rằng nếu hắn xảy ra chuyện, nó lập tức lâm trận tự sát, kiếp sau nhất thiết phải còn đi theo Trần Tầm .

Nó đột nhiên cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm, không có gì phải lo sợ nữa, chỉ lẳng lặng nhìn đống đổ nát mà thiên kiếp để lại, may mắn là kỳ trận vẫn chưa hoàn toàn bị phá hủy hết.

Dị tượng kinh trời, nhưng lại treo ngược, khiến cho dân chúng thỉnh thoảng đi ngang qua sợ hãi quỳ rạp xuống đất, hô to Thánh Sơn hiển linh .

Trần Tầm chọn vị trí thật sự rất tốt, phương pháp trái ngược, đối mặt thiên kiếp, ngã xuống dưới Độ Kiếp, cho dù có bị người nhìn thấy thì cũng không biết chuyện gì đang xảy ra cả.

Lúc này, trên bầu trời nổi lên một mảnh lôi đình hủy diệt, đâu đâu cũng đều là lôi quang làm người ta kinh tâm hãi dị .

Trầm Tầm hoàn toàn bị biển sấm bao phủ, cả người không ngừng tản ra lực lượng lôi đình, toàn thân xương cốt huyết nhục phát ra tiếng răng rắc và đang thuế biến với tốc độ cực kỳ nhanh.

Đại Hắc Ngưu hoảng hốt, vì lúc này nó đã không thể nhìn thấy rõ tình huống trên đỉnh núi tuyết nên lực lượng thần thức không còn tác dụng nữa .

“Ọ òoo !!” Đại Hắc Ngưu cũng đã mất đi mối liên kết với trận pháp, từ giờ chỉ có thể trông chờ vào Trần Tầm mà thôi .

Không lâu sau , Đại Hắc Ngưu đột nhiên nín thở, nó thật giống như nghe thấy một âm thanh bất khuất, là của Trần Tầm!

“Cmn, chỉ nhiêu đây thôi à, nghĩ bổ chết được lão tử sao?”

. . .

Một giọng nói kinh thế hãi tục vang vong cả đỉnh núi tuyết, Đại Hắc Ngưu kích động đến rớt nước mắt, nó quỳ xuống rồi hô to, đại ca ngưu bức !

Ở đỉnh núi tuyết, quả Kim Đan thứ hai tụ!

Ánh mắt Trần Tầm toát lên vẻ điên cuồng và xen lẫn đó là sự bình tĩnh, toàn bộ thân thể đều hiện ra màu đỏ máu, hắn cẩn thận cảm thụ sự biến hóa của thân thể

"Tuyệt đối không được hoảng, phải nhớ kỹ cảm thụ và rút kinh nghiệm của mỗi một bước, không thì làm sao lão Ngưu có thể Độ Kiếp được .”

Trần Tầm hơi ngửa đầu, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía biển sấm treo ngược thương khung, lão Ngưu chỉ có một mình hắn, cho nên con đường phía trước này phải do một mình hắn đến đạp.

Trên trời vẫn còn lôi đình nổ vang, kiếp vân quay cuồng ầm ầm, bên trong biển sấm bổ xuống một đạo lôi đình khủng bố .

Hắn đã dùng hết tất cả thực lực để phòng ngự và dùng pháp thuật hộ thuẫn dưới sự gia tăng kết hợp giữa phòng ngự và pháp lực cứng rắn chống lại thiên kiếp!

Mà sau khi chống đỡ thì lại có lực lượng lôi đình tinh thuần tiến vào thân thể, không ngừng tôi thể .

" Lão Ngưu còn đang dưới núi chờ ta đấy."

Trần Tầm lộ ra nụ cười, trong miệng phát ra tiếng hít thở nặng nề, khí thế của hắn tăng vọt, cửa vào thứ hai chính là Thủy Nguyên đan, hắn lập tức giận dữ thét lớn:" Đến đây đi!!!"

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.